– Vâng …
Phán quan biến mất, Mọi thứ trở về Bình thường , Cô khẽ Cười cay đắng, Lại lạnh giọng.
– Huyết, Giết Hết tất cả…
Thanh Ma kiếm Kia Xuất hiện bên cạnh cô, Cứ như được lệnh, Nó Tự cử động Phá Hủy Trận một cách nhanh chóng,…
______
Các đệ tử nội Môn Quay quanh Ngạn Vương Như loài kiến, Phía sau đó là Triệu Kim Bình, Những trưởng lão Và Vương Nguyên đang nằm bất động ở trên một bệ đá..
– Tránh ra …
Bầu trời trên cao càng âm u hơn Khi Ngạn Vương bước đến..
– Các Hạ Nơi này không phải là nơi các hạ nên đến ..
Bảy người Trưởng lão kia Chặn đường ngạn Vương , Đại trưởng lão Cung kính lên tiếng, Nhìn Ngạn Vương đầy tôn trọng..
– Muốn cản Bản Vương…
Ngạn Vương Cười nhẹ nói .
– Nếu các hạ muốn Đi tiếp thì e là Bọn ta phải đắc tội, Thành Chủ đã có lệnh , Không để Ai đến gần ngài…
– Ngu xuẩn..
Ngạn Vương bước đi về phía trước không chần chừ, Bảy người trưởng lão kia Cũng không tránh đường Mà Tấn công Ngạn Vương, Bổng nhiên Vừa Đến gần cô Thì Ai nấy Cũng Văng ra , Mà thổ Huyết…
Tiến lên phía trước, Thành Chủ Đang làm việc gì đó , Đưa kiếm lên định đâm Vương Nguyên thì Ảnh Quân kiếm xuất hiện Cản lại…
– Ảnh Quân kiếm…
Thành Chủ quay sang nhìn xung quanh, Thấy Bao nhiêu người Tất cả ngã xuống, Chỉ thấy Ngạn Vương đang bước đến …
– Lại là ngươi, Tiểu Nha đầu, Ta không tìm ngươi thì Lại đến tìm chỗ chết …
– Ngươi Giết Mặc Tử Quân , Giết hại cao thủ Đại lục, Có ý giết Vương Nguyên , Chết không hết tội..
Ngạn Vương xoay tay, Thanh Ma kiếm Trở về trong tay cô..
– Ngươi tự tìm chỗ chết đừng trách ta ra tay độc ác..
Triệu Kim Bình bay xuống Cằm kiếm chém Cô , Thì Bị chặn, Hắn nhăn mặt, Tức khí này mạnh hơn con người rất nhiều lần…
– Ngươi hại ta, Tu Vi giảm xuống, Ta chưa giết ngươi là nhân nhượng lắm rồi, Hôm nay tự tìm đường chết xem như ngươi xui xẻo đi..
– Nhiều lời ..
Ngạn Vương Lạnh giọng, Tay xoay vung kiếm, Hắn bay ra xa, Đột nhiên Bầu trời Giáng xuống một trận sấm sét liên tục Nơi triệu Kim Bình đang đứng….
Nhân lúc Ngạn Vương đến Chỗ Vương Nguyên, Bắt mạch cho cậu… Xem xem…
Mạch tượng đang đập rất yếu Bán sống bán chết, Gân Tay gân chân bị đứt , Cơ thể rất lạnh, Nếu Sống thì cũng là Một người Tàn phế cả đời…
– Nguyên , Hắn Làm vậy với Ngươi sao… Người của Bản Vương mà Dám động đến xem ra ngươi chán sống rồi…
Ngạn Vương lấy ra một viên thuốc nhỏ cho cậu Uống, Còn mình thì Phía Triệu Kim Bình..
– Ahahahaha…..
Triệu Kim Bình cười lớn, Cuối cùng thì hắn cũng Đạt đến Thăng tiên, Thăng tiên Sơ Kỳ.. Bây giờ Đại lục này có ai là đối thủ của Hắn … A.
– Hahaha.. Trở nên mạnh nhất, Sau này đại lục à không cả Thiên Hạ này điều là của ta …
– Ngu xuẩn, Thăng tiên thì sao, Cũng không phải Là Thần , Chẳng phải thăng thượng tiên , Thượng thần hay Thần Quân …
Ngạn Vương Ngồi xuống trên bệ đài trước mặt Ngài có một Cây đàn Màu đen Rất đẹp, Hoa văn điêu khắc rất tinh tế, Cây Đàn này Là Một Vị Thần Quân Duy nhất ở Thiên Giới Tặng cho Ngài Khi Còn rất nhỏ..
– Sẽ có một ngày , Ta sẽ đứng trên thiên hạ này xưng vương…
Ngạn Vương gẫy nhẹ dây đàn , Cảm giác rất quen tai , Âm Thanh của nó rất tuyệt, Âm Dao khúc Chỉ dạo trên cây đàn này mới có thể phát huy Hoàn toàn Khúc nhạc..
– Quên mất, Tiểu Nha đầu, Ngươi bây giờ có muốn làm thuộc hạ của Ta hay không, ta sẽ bỏ qua cho ngươi…
– Muốn Bản Vương làm thuộc Hạ cho ngươi, Nhân gian bây giờ đúng là không tự lượng sức mình…
Ngài Đưa tay lên Gãy đàn , Lần lượt xuất hiện những sóng đàn tiến về phía triệu Kim Bình với sức công phá rất lớn , Khiến Xung quanh bệ đá này Hoàn toàn Gần như bị phá hủy…
– Ngươi, .. Ngươi ruốt cuộc là Thần thánh phương nào, ..
– Âm giới, Ngạn Vương…
Nghe Ngài Nói mà Hắn Đơ người, Từ nhỏ Hắn được Mặc Tử Quân kể Cho nghe Những vị thượng thần, Tiên , Hay Thần Quân tất cả những người có liên quan đến thần…Ngạn Vương Là Nữ nhi duy nhất Xưng vương , Hay Vượt qua Thượng thần , Thần Quân Duy nhất Ở Tam giới , Cư Ngụ tại Tử Ngạn Điện Ở Âm giới, Đứng sau Diêm Vương hay là Minh Vương ..
– Ngạn ..Vương…