– Tiểu thư, ta không nhục sứ mệnh bắt được nhưng lại thả đi rồi.(Phượng Vũ)
– Cái gì? Thả đi? Phượng Vũ cho ta câu trả lời thích đáng.(Lạc Tâm Nghiên)
Lạc Tâm Nghiên trên người nổi lên sát khí kinh người cũng là dọa cho đám nha hoàn bên ngoài cũng rung rẩy không thôi. Phượng Vũ cũng không có chậm trễ mà đem sự tình ngày hôm đó đầu đuôi thuận lợi. Lạc Tâm Nghiên nghe xong cũng là thu hồi sát khí của mình mà trên mặt lóe lên kinh hỉ rồi biến mất.
– Nói vậy thì hắn đang âm thầm thực hiện kế hoạch của mình?(Lạc Tâm Nghiên)
– Vâng, trước khi chia tay thì cậu ấy có nhờ ta giúp một việc.(Phượng Vũ)
– Ồ, chuyện gì mà cậu ấy phải nhờ Phượng trưởng lão mà không tự thân ra tay?(Lạc Tâm Nghiên)
– Là lúc tranh cử vị trí Tông chủ Vũ Thần Tông bị Long Thiên Minh ngán chân đồng thời cũng từng nhiều lần nghĩ kế ám toán cậu ấy. Cậu ấy may mắn vạch trần Long Thiên Minh nhưng bị chạy mất.(Phượng Vũ)
– Cậu ấy vì không muốn bại lộ thân phận của mình nên đã không truy sát Long Thiên Minh nhưng vì e sợ Long Thiên Minh sẽ quay lại phá vỡ đại kế của mình nên nhờ ta diệt sát Long Thiên Minh.(Phượng Vũ)
– Khoang, vừa này Phượng trưởng lão nói là Long Thiên Minh nhiều lần ám toán anh ấy?(Lạc Tâm Nghiên)
Phượng Vũ giờ mới nhận ra mình vừa nói ra lời không nên nói, nàng nhìn tiểu thư nhà mình một chút cũng là im lặng vì Long Thiên Minh cầu nguyện. Lạc Tâm Nghiên là yêu thích Đường Long mà tính cách của Lạc Tâm Nghiên rất bá đạo thích làm theo ý mình nên mới có danh xưng là Nữ Ma Đầu – Lạc Tâm Nghiên.
Lạc Tâm Nghiên sắc mặt âm thầm, trên cánh tay có gân xanh nổi lên biểu lộ hiện tại nàng rất tức giận.
– Đem Long Thiên Minh tới đây cho ta.(Lạc Tâm Nghiên)
Phượng Vũ cũng biết Lạc Tâm Nghiên tức giận thật rồi nên mới cho gọi Long Thiên Minh tới.
Yêu Thần Tông Đại điện
– Long Thiên Minh, ta không biết Tông chủ gọi ngươi tới là tốt hay xấu nhưng phải biểu hiện cho tốt.(Viêm Hồn Chiến Tôn)
Viêm Hồn Chiến Tôn là Nhị trưởng lão ở Yêu Thần Tông, thực lực đạt đến Vũ Tông Thất trọng thiên, chính Viêm Hồn Chiến Tôn là người đứng ra dụ hoặc Long Thiên Minh để hắn phản bội Vũ Thần Tông, Viêm Hồn Chiến Tôn là người đầu tiên lãnh nhiệm vụ đầu độc một đệ tử Vũ Thần Tông để trù tính kế hoạch tương lai.
– Không biết Tông chủ gọi ta làm gì?(Long Thiên Minh)
– Ta cũng không biết nhưng nên nhớ vẫn là giữ thành kính với ngài ấy vẫn hơn, nếu không ngài ấy điên lên kể cả ta cũng không giữ được ngươi.(Viêm Hồn Chiến Tôn)
Long Thiên Minh cũng là ngưng trọng gật đầu, hắn cũng không muốn đến cả Yêu Thần Tông vạn bước khó đi, kể từ khi Vũ Thần Tông thất bại trông việc tranh đoạt vị trí Tông chủ lẫn thân phận bị bại lộ thì hắn ở Lục đại Thần Tông cũng không có ích lợi gì vì đã bị dán lên danh hiệu phản đồ nên hắn đi đâu giống như con chuột bị người người kêu đánh vậy.
Lúc đó, nếu không phải là Viêm Hồn Chiến Tôn cứu hắn đi và dùng Phượng Hi và Tử Phi Ngư để cản chân mới câu giờ cho đến khi Viêm Hồn Chiến Tôn thoát chân cứu hắn ra ngoài. Long Thiên Minh cũng vì trước khi chạy trốn bị Đường Long đả thương mà trọng thương cùng với thực lực đại giảm chỉ có Thiên Chuyển Ngũ trọng.
Long Thiên Minh tại Yêu Thần Tông cũng không đến nổi nào nhưng hắn vẫn là không có địa vị cao thượng như xưa mà phải theo hầu một vị đệ tử của Viêm Hồn Chiến Tôn. Đây có thể nói là nổi nhục nhã mà Long Thiên Minh không thể nào chịu được, hắn đường đường là dòng chính Long Ấn Thế gia vậy mà luân lạc tới làm người hầu cho đệ tử trưởng lão Yêu Thần Tông.
Toàn bộ trưởng lão Yêu Thần Tông đều có mặt vì Tông chủ bọn họ Lạc Tâm Nghiên để Phượng Vũ triệu tập.
Đại điện ngồi đầy trưởng lão Yêu Thần Tông mà đệ tử thì đứng phía sau sư phụ của mình, Long Thiên Minh đứng trong đại điện nhưng trong lòng kinh hãi không thôi vì trong đại điện hơn 10 đạo Vũ Tông cảnh khí tức ẩn hiện làm cho hắn khó thở.
Mọi người đến đông thủ thì trên bản tọa Tông chủ thình lình ngồi lấy một bóng người, toàn bộ trưởng lão và đệ tử đều hướng bản tọa thi lễ.
– Ai là Long Thiên Minh?(Lạc Tâm Nghiên)
– Tông chủ, không biết ngài kiếm đệ tử của ta có việc gì không?(Viêm Hồn Chiến Tôn)
– Hắn chấp hành nhiệm vụ của ta nằm vùng Vũ Thần Tông lên chức Vũ Thần Tông nhưng thất bại mà lại không có sự cho phép của ta dám vận dụng hai người kia. Nhiêu đó thôi cũng đủ ta trừng phạt hắn rồi.(Lạc Tâm Nghiên)
– Tông chủ, ta là Long Thiên Minh. Lúc đó ta vì chạy trốn nên mới bất đắc dĩ mới dùng, cầu Tông chủ minh xét.(Long Thiên Minh)
– Ngươi có khả năng quên, nơi này là Yêu Thần Tông cách trừng phạt của đệ tử thất bại nhiệm vụ không giống như chính đạo.(Lạc Tâm Nghiên)
Lạc Tâm Nghiên vươn ra ngón tay điểm về phía Long Thiên Minh, đầu ngón tay của nàng nổ bắn ra chùm sáng xuyên thủng vai Long Thiên Minh. Long Thiên Minh đau đớn nằm lăn lộn trên mặt đất, hắn từng nghe sư phụ mình nhắc nhở Tông chủ Yêu Thần Tông tính khí quái gở không theo lẻ thường hành sự nhưng không tin giờ thì tin rồi.
Các trưởng lão thấy Lạc Tâm Nghiên trừng phạt Long Thiên Minh cũng không có đứng ra nói đỡ cái gì mà trầm mặc quan sát.
– Phượng Vũ đem hắn quan vào Băng Tâm Lao 5 năm mới được đi ra.(Lạc Tâm Nghiên)
– Vâng.(Phượng Vũ)
Phượng Vũ dùng ánh mắt đánh thương nhìn Long Thiên Minh, nàng là biết hiện tại Lạc Tâm Nghiên si tình với Đường Long mà nghe mình báo cáo Long Thiên Minh mấy lần muốn ám sát Đường Long nên làm ra trừng phạt.
Nhốt vào Băng Tâm Lao là hình phạt cao nhất ở Yêu Thần Tông, người không đạt được Thiên Chuyển Bát trọng trở lên bị nhốt vào đó trong vòng một năm đã thành phế nhân rồi.
– Tông chủ, ta mạo muội hỏi ngài là vì sao lại trừng phạt nặng như vậy đối với đồ đệ của ta.(Viêm Hồn Chiến Tôn)
– Viêm Hồn, ngươi đối với ta quyết định có nghi vấn.(Lạc Tâm Nghiên)
– Thuộc hạ không dám, chỉ là thuộc hạ muốn hiểu rõ để về răn dạy những đệ tử khác mà thôi.(Viêm Hồn Chiến Tôn)
– Tông chủ, Viêm Hồn cũng không cố ý. Chúng ta cũng muốn biết vì sao lại trừng phạt nặng như vậy đối với hắn mà thôi. Dù sao thất bại nhiệm vụ đó cùng lắm là diện bích mấy năm.(Viêm Hư Chiến Tôn)
– Nói cho các ngươi biết cũng được.(Lạc Tâm Nghiên)
– Hắn tại Vũ Thần Tông dám phái người ám toán nam nhân của ta.(Lạc Tâm Nghiên)
Lời nói của Lạc Tâm Nghiên chẳng khác nào là sấm sét giữa trời quang khi đám người trưởng lão nghe lời thốt ra từ Tông chủ bọn họ cả.
Lạc Tâm Nghiên nói ra những lời đó xong thì cảm giác được cảnh giới của mình có chút buông lỏng liền không do dự tại chỗ biến mất về đình viện của mình xếp bằng đột phá, Phượng Vũ cũng là theo sát phía sau thấy được Lạc Tâm Nghiên muốn đột phá liền hộ pháp cho nàng.
Cùng lúc với Lạc Tâm Nghiên chuẩn bị đột phá thì thủ hạ Thánh Đế cũng cảm nhận được.
– Ân, lại có người đột phá Vũ Tông bước vào Vũ Tôn.(Huyền Xà)
– Khí tức phát ra từ đâu?(Huyền Vũ)
– Dựa theo khí tức phát ra là ở Yêu Thần Tông, là Tông chủ Yêu Thần Tông – Lạc Tâm Nghiên.(Huyền Mị)
– Lại là nàng, nàng đã nhiều lần muốn đột phá nhưng đều bị chúng ta xuất thủ ngăn cản cũng như cảnh báo.(Huyền Xà)
– Giờ sao? Lại xuất thủ lần nữa hả?(Huyền Vân)
– Không cần phiền phức như vậy, phái người đi diệt sát nàng tiện thể đem cô nàng bên cạnh hộ pháp kia cũng giết luôn đi. Chúng ta đã đưa ra cảnh cáo nhiều lần nhưng vẫn ngoan cố đột phá.(Huyền Long)
– Lệnh của đại nhân không được làm trái.(Huyền Quỷ)
Trong thuộc hạ của Thánh Đế có sáu con Yêu thú thực lực thông thiên trấn thủ những nơi trọng yếu.
1)Huyền Quỷ bản thể là Huyết Quỷ Biên Bức có thực lực Vũ Đế Tứ trọng. Huyền Quỷ cũng là trong Lục Thần thú đứng hạng đệ nhất cũng là có quyền lên tiếng nhất.
2)Huyền Long bản thể là Xích Diệt Hắc Long có thực lực Vũ Đế Nhị trọng. Huyền Long cũng là trong Lục Thần thú đứng hạng hai.
3)Huyền Mị bản thể là Liệt Hồ có thực lực nửa bước Vũ Đế. Huyền Mị cũng là trong Lục Thần thú đứng hạng ba.
4)Huyền Vân bản thể là Kiếp Hỏa Lôi Vân có thực lực Vũ Tôn đỉnh phong. Huyền Vân cũng là trong Lục Thần thú đứng hạng tư.
5)Huyền Vũ bản thể Hắc Ma Huyền Quy có thực lực Vũ Tôn Bát trọng. Huyền Vũ cũng là trong Lục Thần thú đứng hạng năm.
6)Huyền Xà bản thể là Hắc Vân Xà có thực lực Vũ Tôn Ngũ trọng. Huyền Xà cũng là trong Lục Thần thú đứng hạng sáu.
– Để Huyền Xà đi đi. Ngươi lần trước đi truy sát Ứng Nguyệt Như không thành công ngược lại bị đánh trọng thương chạy về đã khiến cho đại nhân tức giận. Ngươi lần này đi lấy công chuộc tội của mình.(Huyền Quỷ)
– Được.(Huyền Xà)
Huyền Xà cũng không có chối từ được, hắn bản thân là yếu nhất trong sáu con mà quyền lên tiếng ít nhất nên đành phải phụng mệnh.
Yêu Thần Tông
Lạc Tâm Nghiên đả tọa được một khoảng thời gian và nàng mở mắt, theo nàng mở mắt thì khí tức trên thân trở nên cường đại hơn rất nhiều.
– Ta cuối cùng cũng đột phá thành công.(Lạc Tâm Nghiên)
– Đúng như anh ấy đã từng hoài nghi. Lão tổ vì không cho ai rung chuyển địa vị của mình mà nghiêm cấm bất cứ ai đột phá Vũ Tông cảnh.(Lạc Tâm Nghiên)
– Chúc mừng tiểu thư đột phá thành công.(Phượng Vũ)
– Phượng Vũ cùng ta rời đi Yêu Thần Tông, ta có cảm giác kiếp nạn buông xuống nếu không chạy khỏi Yêu Thần Tông thì Tông môn sẽ cùng ta chôn cùng.(Lạc Tâm Nghiên)
– Tiểu thư chờ ta một chút, vừa rồi quan sát tiểu thư đột phá thì ta cũng có cảm ngộ.(Phượng Vũ)
– Được nhưng phải nhanh lên.(Lạc Tâm Nghiên)
Phượng Vũ cũng biết không có nhiều thời gian nên ngồi xếp bằng xuống đột phá. Nàng cũng là quan sát Lạc Tâm nghiên đột phá lên Vũ Tôn mới có lĩnh ngộ mà đột phá, nàng cũng là dần dần đánh vỡ xiềng xích mà bước vào Vũ Tôn.
Oanh
Phượng Vũ cũng là thành công trong việc đột phá, nàng cũng giống như Lạc Tâm Nghiên bước vào Vũ Tôn cảnh.
– Nếu đã đột phá thì chúng ta mau chạy thôi. Ta biết chỗ có thể lành nạn tạm thời.(Lạc Tâm Nghiên)
Lạc Tâm Nghiên cũng hướng bên ngoài Yêu Thần Tông chạy ra ngoài, Phượng Vũ cũng theo sát phía sau. Phượng Vũ cũng biết tầm quan trọng của vấn đề vì dù sao nàng cũng đọc thư mà Đường Long muốn giao cho Lạc Tâm Nghiên. Nói thật, ban đầu nàng không tin vào những gì mà Đường Long nói trong thư nhưng Lạc Tâm Nghiên mãi không đột phá được nên cũng sinh lòng nghi hoặc, mãi cho đến khi nàng đột phá lên Vũ Tôn thì nàng cũng cảm ứng được sát cơ ập xuống người mình.