“Nhầm chút thôi mà”, Diệp Thành ho khan, vẻ mặt ngượng ngùng: “Ta đến từ thâm sơn cùng cốc mà, là Thái Ất Chân Nhân, ha ha…”
“Đây là ngọc bài thân phận của ta, không dễ dàng tặng cho người khác đâu”, Thái Ất Chân Nhân nhẹ nhàng vuốt râu: “Mặc dù ở Bắc Chấn Thương Nguyên ngọc bài này không hữu dụng lắm, nhưng đến Tây Lăng U Cốc thì vẫn có chút lực đe doạ”.
“Tây Lăng U Cốc?”, Diệp Thành sờ cằm.
Phía Nam của Đại Sở chia thành mấy tông lớn, Đông Nhạc, Tây Thục, Bắc Nguyên, Nam Cương. Phía Bắc Đại Sở do Thị Huyết Điện độc bá, nhưng cũng có Đông Lăng Cổ Uyên, Tây Lăng U Cốc, Bắc Chấn Thương Nguyên, Nam Yến Đại Trạch.
Sở dĩ Diệp Thành biết sự phân chia chi tiết như vậy là do đọc được trong sách cổ trộm ở Tàng Thư Các của nhà họ Viên. Đông Lăng, Tây Lăng, Bắc Chấn, Nam Yên giống Đông Nhạc, Tây Thục, Bắc Nguyên và Nam Cương ở phía Nam Đại Sở, đều có thế gia tu luyện, hơn nữa thế lực rắc rối phức tạp, rất khó phân loại.
“Ông đến từ Tây Lăng U Cốc?”, Diệp Thành bất giác nhìn Thái Ất Chân Nhân.
“Đương nhiên”.
“Ta cảm ơn nhé”, đương nhiên Diệp Thành sẽ không khách sáo. Không thể cứ vậy không nhận được, hắn cũng biết ý đồ của Thái Ất Chân Nhân, tiềm lực sau này của hắn rất lớn, bây giờ cho hắn ngọc bài coi như tạo mối quan hệ tốt, đây chắc chắn là một sự lựa chọn rất đúng đắn.
“Ông ăn tiếp đi, ta đi trước”, Diệp Thành cất ngọc bài rồi định đi luôn.
“Chờ đã!”, Thái Ất Chân Nhân vội vàng kéo Diệp Thành lại.
“Ông còn chuyện gì nữa?”
“Đương nhiên là có việc rồi”, Thái Ất Chân Nhân kéo Diệp Thành về lại vị trí cũ, sau đó nháy mắt hỏi hắn: “Tiểu tử, ngươi đã nghe nói đến quả linh sâm năm màu chưa?”
Quả linh sâm năm màu? . truyện ngôn tình
Năm chữ này như chứa đầy ma lực, lập tức khiến hai mắt Diệp Thành sáng ngời, đây là linh dược kéo dài tuổi thọ có thể thấy chứ không thể cầu, tương truyền một quả có thể kéo dài được năm mươi năm tuổi thọ.
Trong lòng nghĩ vậy, Diệp Thành đã bất giác liếm môi, phải nói rằng quả linh sâm năm màu này còn lợi hại hơn Tục Mệnh Đan nhiều.