Sưu sưu sưu sưu!
Ngay khi nhiếp vân muốn thi triển đại bi thất tiên kiếm, đột nhiên vài đạo kiếm khí từ sau lưng bắn tới, kiếm khí khổng lồ, cuồn cuộn, không gì sánh được.
– Nguy rồi!
Đột nhiên ý thức được điều gì, nhiếp vân vội vàng xoay người, chỉ thấy mười hai khôi lỗi đã bị kiếm khí xoắn vỡ, đồng thời biến thành thịt nát.
Hiện tại xem ra yêu nhân râu trắng kia còn chưa chết!
Mười hai khôi lỗi tuy rằng lợi hại, nhưng do không ai khu động nên chỉ là thi thể bình thường, làm sao chống đỡ được kiếm khí của u minh kiếm, vì vậy biến thành động thịt nát, muốn khôi phục cũng không được nữa.
– Kiệt kiệt, giỏi cho tình chàng ý thiếp, tiểu tử, đa tạ công kích của ngươi, để cho ta cùng huyết linh hoàn toàn dung hợp chung một chỗ, hiện tại u minh kiếm đã là vật huyết tế của ta, uy lực càng mạnh, yên tâm đi, ta sẽ tiễn các ngươi quy thiên! Không có gì thống khổ!
Mười hai khôi lỗi vừa bị tiêu hủy, một thân ảnh dưới hố sâu bay lên.
Lúc này nhìn yêu nhân râu trắng càng thêm dữ tợn, hiện tại thân hình giống như khô lâu, thân thể khô quắt, râu tóc trắng xóa, không biết trải qua cái gì nhưng nhìn hắn ít nhất già nua hơn ngàn tuổi.
– Xong rồi, linh hồn của hắn đã dung hợp cùng huyết linh tinh phách, hiện tại tương đương huyết tế u minh kiếm, đã biến thành phi nhân phi quỷ…
Chứng kiến bộ dáng của hắn, lan di như minh bạch điều gì, đồng tử co rụt lại, thân thể run rẩy.
– linh hồn dung hợp cùng huyết linh tinh phách? Thật ác độc!
Nghe được giải thích, nhiếp vân siết chặt nắm tay.
Quá độc ác!
Huyết linh tinh phách là oan hồn bị nguyền rủa, oán khí nặng, vật quỷ dị như vậy dù là chủ nhân luyện chế muốn tránh còn không kịp, nhiều nhất chỉ muốn khống chế ý thức, nếu không một khi bị lây dính người càng lợi hại cũng không chịu nổi.
Hiện tại yêu nhân râu trắng lại dung hợp với nó, căn bản mặc kệ có bị oán khí ăn mòn hay không. Làm như vậy chẳng khác nào mất đi chính mình, biến thành phi yêu phi quỷ, không còn là chính mình cũng không phải huyết linh, chỉ còn lại oán hận cùng chán ghét đối với thế gian!
– Kiệt kiệt, sở dĩ ta thành như vậy đều do ngươi làm hại, chết đi cho ta!
Rít gào một tiếng, cánh tay như xương khô của yêu nhân đột nhiên giơ lên, một đạo kiếm khí nháy mắt bao phủ trời cao, hướng nhiếp vân chém xuống.
Nhiếp vân vội vàng lấy ra thi thể lạc thiên ma tôn ngăn trở kiếm khí, đồng thời thân hình hóa thành lưu tinh đánh ra đại bi thất tiên kiếm.
– là kiếm pháp của văn húc ca…là kiếm pháp của hắn thi triển! Có thể chứng kiến bộ kiếm pháp này, chết cũng không hối tiếc!
Tạ trương huệ tử chứng kiến nhiếp vân thi triển đại bi thất tiên kiếm, trong mắt lộ vẻ mê ly.
– Chết cho ta!
Yêu nhân râu trắng trước khi biến thành quái vật còn có chút sợ hãi đại bi thất tiên kiếm, hiện tại hai mắt đỏ đậm, thực lực gia tăng nên không hề tránh né, u minh kiếm chuyển ngang, hướng nhiếp vân đánh tới.
Phốc!
Tuy vô thượng kiếm thuật rất cường đại, nhưng thực lực nhiếp vân thật sự quá kém, chỉ một chiêu máu tươi cuồng phun, ngã xuống dưới đất.
Nếu không nhờ có huyền ngọc kiếm ngăn cản, chỉ sợ hắn đã bị u minh kiếm xuyên tim, chết không thể chết lại.
Dù là như thế, xương cốt toàn thân cũng bị kiếm khí vô hình chấn thành bụi phấn, nội tạng dập nát.
– Trị liệu khí…
Thấy khí hải đan điền vẫn chưa bị hao tổn, nhiếp vân nhẹ nhàng thở ra, vội vàng vận chuyển trị liệu đan điền khôi phục thương thế.
Nhưng thương thế thật sự quá nghiêm trọng, dù tốc độ chân khí của hắn rất nhanh nhưng nếu không đợi mười mấy phút cũng đừng mong hoàn toàn khôi phục.
– Kiệt kiệt, ngươi không phải rất lợi hại sao? Dám làm ta bị thương, biến thành thảm như vậy, ta xem lần này ngươi còn sống được hay không…
Yêu nhân râu trắng đi từng bước một tới gần.
– Xong rồi, lần này thật xong rồi…
Nhìn thấy yêu nhân tới gần, nhiếp vân biết chỉ sợ lần này không chạy thoát, cười khổ lắc đầu.