– Đều cẩn thận một chút, kẻ đến lai giả bất thiện.(Nhiếp Ly)
– Uy, Nhiếp Ly đây là cách mà ngươi chào đón bạn cũ lâu ngày không gặp sao?
Giọng Đường Long vang lên dọa cho Nhiếp Ly giật mình, từ trong bóng tối đi ra bóng hình của Đường Long và sau lưng cậu từng bóng hình xinh đẹp xuất hiện. Khi đám người Nhiếp Ly chứng kiến tình cảnh này thì bọn họ kinh ngạc, đặc biệt là Nhiếp Ly khi thấy có hai người trong số đó là hắn quen biết, một người là kiếp trước sư phụ và một người là cừu nhân kiếp trước.
– Sư phụ, người vẫn còn sống.(Nhiếp Ly)
Giọng Nhiếp Ly rung rẩy khi thấy Ứng Nguyệt Như đứng trước mặt mình, đám người Đỗ Trạch cũng theo hướng nhìn lại.
– Đồ đệ gặp ta không tôn kính nha.(Ứng Nguyệt Như)
– Sư tỷ, hắn là đồ đệ kiếp trước của ngươi? Theo ta thấy cũng không có gì hơn cái này.(Long Vũ Âm)
Nhiếp Ly đảo mắt nhìn sang thấy được Long Vũ Âm liền đỏ mặt, cừu hận gặp nhau liền đỏ mắt. Nhiếp Ly không nói hai lời xông lên vung ra nấm đấm của mình về phía Long Vũ Âm. Ngay lúc sắp đập trúng người Long Vũ Âm thì một chân như thần long bải vĩ quét ngang ra đá bay Nhiếp Ly ra xa.
– Uy, Nhiếp Ly ngươi tính làm gì nữ nhân của ta?
– Khục, đương nhiên là giết nàng. Kiếp trước chính nàng là hại chết sư phụ của ta.(Nhiếp Ly)
– Nhiếp Ly, ngươi nếu vẫn xem ta là sư phụ của mình thì buông xuống thù hận trong lòng đi với Long Vũ Âm. Nàng cũng biết nguyên nhân năm đó ta giết sư phụ và hai chúng ta đã làm lành.(Ứng Nguyệt Như)
– Nàng làm sao có khả năng làm hòa được? Lấy tính cách bá đạo là tuyệt đối không làm hòa.(Nhiếp Ly)
Ứng Nguyệt Như thấy Nhiếp Ly cố chấp muốn cùng Long Vũ Âm tử chiến chỉ lắc đầu thở dài. Long Vũ Âm đôi mắt lóe lên hàn quang lạnh lẽo.
– Lão công để đem hắn dạy dỗ một chút đi. Hắn quá phách lối.(Long Vũ Âm)
– Được nhưng đừng đánh chết.
Long Vũ Âm gật đầu lao tới tung ra nhất cước nhằm vào bụng Nhiếp Ly đá tới, Nhiếp Ly cũng là làm ra tư thế phòng thủ. Long Vũ Âm thấy vậy cười lạnh không thôi, thân hình nàng lóe lên xuất hiện sau lưng Nhiếp Ly đá vào lưng Nhiếp Ly.
Oành
Nhiếp Ly bị Long Vũ Âm đá bay va vào trong gốc cây, lực đạo quá mạnh khiến cho Nhiếp Ly đụng xuyên gốc cây. Nhiếp Ly cũng chịu không được cự lực lớn như vậy tại chỗ thổ ra một búng máu, hắn khó tin nhìn về phía Long Vũ Âm.
– Ngươi vì sao lại mạnh như vậy? Đáng lý mà nói vào thời gian ngươi chỉ có Thiên Chuyển cảnh thực lực.(Nhiếp Ly)
– Đó là ngươi dựa theo ký ức kiếp trước, hiện giờ ta là Vũ Tông Ngũ trọng thiên.(Long Vũ Âm)
– Cái gì?(Nhiếp Ly)
Nhiếp Ly đôi mắt co rụt lại, hắn tinh tế cảm thụ lực lượng trên người Long Vũ Âm thì kinh hãi phát hiện trong người Long Vũ Âm có nguồn sức mạnh đang ngủ yên lấy.
– Ngươi…Ngươi thức tỉnh Xích Long Huyết mạch.(Nhiếp Ly)
– Đúng vậy, nhờ vào lão công hết.(Long Vũ Âm)
Long Vũ Âm dậm chân xuống đất và trên người nàng dần xuất hiện biến hóa, hai cánh tay xuất hiện lân giáp hợp thành long trảo, phần lưng áo bị xé toang và mọc ra long dực, váy dài ra long vĩ. Thấy bộ dáng của Long Vũ Âm thì Nhiếp Ly càng kinh hãi hơn.
– Huyết mạch chi lực? Ngươi vậy mà tự do chưởng khống nó.(Nhiếp Ly)
Long Vũ Âm cũng không có nói nhảm với Nhiếp Ly đứng tại chỗ há mồm bắn ra Long tức. Nhiếp Ly nhanh chóng dung hợp Yêu Linh, hai cánh tay bắt chéo trước ngực để phòng thủ. Long túc mà Long Vũ Âm thả ra uy lực khá cường đại dù Nhiếp Ly đã toàn lực phòng thủ nhưng vẫn bị đẩy lùi và cánh tay cũng bị đốt cháy khét.
Nhiếp Ly dung hợp Yêu Linh là một con khá hiếm gặp, đó là Thanh Vân Địa Huyệt một con Yêu Thú chỉ sinh sống ở trong lòng đất ít khi ra ngoài. Thanh Vân Địa Huyệt có lực phòng ngự cực cao nhưng đối mặt với Long túc thả ra của Long Vũ Âm lại không phỏng thủ được.
Nhiếp Ly cũng là cắn răng thôi động Bí pháp trong Thiên Đạo Thần Quyết đồng thời cũng là cưỡng ép dung hợp Ảnh Yêu, Nhiếp Ly dùng bí pháp làm cho bản thân đạt được thực lực của Thiên Mệnh đỉnh phong kết hợp với hai con Yêu Linh là Thanh Vân Địa Huyệt và Ảnh Yêu thì Nhiếp Ly phát huy ra chiến lực là Thiên Tinh Nhất trọng.
– Dùng Bí pháp tăng lên tu vi của mình sao? Dù có như vậy thì ngươi vẫn là Thiên Tinh cảnh định không lại Vũ Tông cảnh.(Long Vũ Âm)
Long Vũ Âm bề ngoài tuy là khinh thị Nhiếp Ly nhưng trong lòng lại cẩn thận đánh giá Nhiếp Ly, nàng cũng là dung hợp Xích Long Đế. Trên đường đi tới Hắc Ma Sâm Lâm thì Đường Long có căn dặn nàng rằng Nhiếp Ly đừng nhìn bề ngoài mà đánh giá thấp hắn, Nhiếp Ly cũng là cường giả trăm năm về sau chuyển sinh về nên nắm giữ trong người kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú.
Quả nhiên, khi thấy Long Vũ Âm đứng yên thì Nhiếp Ly lợi dụng Hư Hóa của Ảnh Yêu tiếp cận Long Vũ Âm sau đó cánh tay bao phủ trong khôi giáp đập nện về phía Long Vũ Âm. Long Vũ Âm lập tức xoay 3600 dùng ra Thần Long Bãi Vĩ.
Bành
Nấm đấm cùng đuôi va chạm nhau nhưng sức lực của Long Vũ Âm quá lớn nên Nhiếp Ly đã bị đẩy lùi. Nhiếp Ly lùi lại vài bước sau đó cánh tay của hắn hóa thành chưởng bao phủ trong sương mù, hắn huy chưởng ra ngoài đánh ra từng đạo chưởng ấn về phía Long Vũ Âm. Nhiếp Ly cũng chưa từ bỏ mà là há mồm phun ra năng lượng.
– Xích Long Thần Diệt.(Long Vũ Âm)
Long Vũ Âm lạnh rên một tiếng nâng lên long trảo hướng phía công kích vỗ tới, công kích của Nhiếp Ly bị đánh náy mà thế đi không giảm đập về phía Nhiếp Ly. Nhiếp Ly chịu áp lực kinh khủng từ long trảo đập tới cũng cắn răng kiên trì lấy. Long Vũ Âm thấy vậy cũng nở nụ cười gia tăng thêm áp lực, Nhiếp Ly vẫn cật lực chống đỡ do đến cuối cùng nhịn không được phun máu tươi bay rớt ra ngoài.
Nhiếp Ly nằm dài trên đất khí tức trên thân vô cùng suy yếu, đây là tác dụng phụ của thôi động Bí pháp Thiên Đạo Thần Quyết. Nhiếp Ly gian nan bò dậy cộng thêm được nhóm Đỗ Trạch nâng đỡ mới miễn cưỡng đứng được.
– Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy?(Nhiếp Ly)
– Điều đó không cần thiết phải nói cho ngươi.(Long Vũ Âm)
– Nhiếp Ly, lần này ta tới là có sự tình nói với ngươi.
– Thứ nhất, ta cần một vật trên người ngươi.
– Thứ hai, ta đã đáp ứng Như nhi sẽ đem ngươi mang tới Long Khư Giới Vực để ngươi gia nhập vào Vũ Thần Tông nếu thông qua khảo nghiệm Linh căn tư chất.
Nhiếp Ly ổn định lại một chút thương thế cùng với đứng được mới mở miệng nói chuyện, hắn biết mình không có cơ hội đánh lại Long Vũ Âm mà Đường Long mới là người dẫn đầu.
– Ngươi muốn từ trên tay ta đạt được thứ gì?(Nhiếp Ly)
– Tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư.
Đường Long cũng không dài dòng mà nói ra tên đồ vật mà mình muốn. Nhiếp Ly nghe được Đường Long muốn trong tay hắn tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư thì vẻ mặt khiếp sợ nhìn Đường Long, phải biết Thời Không Yêu Linh Chi Thư là món bảo bối mà hắn ở kiếp trước dựa vào để đối kháng với Thánh Đế mà hắn ở Tiểu Linh Lung Thế giới đi khắp nơi nhất là những tàn tích không thấy bóng dáng của Thời Không Yêu Linh Chi Thư đâu cả, hắn chỉ trong một lần khám phá tàn tích thu hoạch được một tờ tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư mà thôi.
– Ta không có khả năng cho ngươi được. Nó là của ta.(Nhiếp Ly)
– Ta cũng không có muốn dùng cường ngạch thủ đoạn nhưng kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.
– Nói thật với ngươi, Thời Không Yêu Linh Chi Thư hiện tại đang nắm giữ trong tay ta mà ta đã tập hợp đủ bảy mảng tàn trang chỉ thiếu mảng cuối cùng trong tay ngươi.
Nhiếp Ly đôi mắt co rụt lại khó thể tin nhìn về phía Đường Long, chả trách hắn đi tìm khắp Tiểu Linh Lung Thế giới tìm kiếm Thời Không Yêu Linh Chi Thư không thấy thì ra bị người đạt được.
– Thời Không Yêu Linh Chi Thư là của ta.(Nhiếp Ly)
– Đừng có mà không nói lý như vậy, Nhiếp Ly. Bảo vật ai đạt là của người đó, ngươi có quyền gì phán định nó là của ngươi.(Ứng Nguyệt Như)
Ứng Nguyệt Như nhíu mày chấn vấn Nhiếp Ly, nguyên bản nàng vẫn ôm thái độ sư phụ đối với đồ đệ dạy dỗ nhưng biểu hiện của Nhiếp Ly làm cho nàng quá thất vọng.
– Đường Long, anh suy nghĩ kỹ lại việc mang hắn tới Long Khư Giới Vực.(Ứng Nguyệt Như)
Nhiếp Ly lúc này đã trở nên điên cuồng, trong thâm tâm hắn đã xem Thời Không Yêu Linh Chi Thư là món đồ vật của mình, đồ vật của mình không lý gì là chấp tay nhường cho người khác. Nhiếp Ly bất chấp bản thân bị thương cùng với suy yếu cho vận dụng Bí pháp Thiên Đạo Thần Quyết lao thẳng về phía Đường Long. Hắn là muốn từ trên người Đường Long đoạt về Thời Không Yêu Linh Chi Thư.
– Không biết sống chết.
Đường Long thấy Nhiếp Ly hướng mình xông tới dự định cướp đi Thời Không Yêu Linh Chi Thư thì hừ lạnh một tiếng, nâng cánh tay lên nắm lại thành quyền, khí ép bọc xuất hiện bao phủ nấm tay.
– Chấn Động Chi Quyền.
Phốc
Đường Long trực tiếp nện vào người Nhiếp Ly, chấn động lực lượng xông vào trong cơ thể Nhiếp Ly tàn phá bừa bãi khiến cho hắn trọng thuong. Nhiếp Ly bay ngược ra ngoài đụng nát vô số cây cối mới dừng lại.
Nếu Nhiếp Ly thức thời giao ra tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư thì Đường Long có thể suy xét mang theo Nhiếp Ly cùng tiểu đệ hắn lên Long Khư Giới Vực nhưng Nhiếp Ly lại không thức thời vừa thấy Long Vũ Âm muốn đánh nàng, về sau mình muốn Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang thì Nhiếp Ly lại tự nhận mình mới là chủ nhân của Thời Không Yêu Linh Chi Thư. Nhiếp Ly lại muốn cướp đoạt Thời Không Yêu Linh Chi Thư nên Đường Long cũng không nhân từ.
Đường Long mặt lạnh nhìn Nhiếp Ly hấp hối cũng không có đồng tình, những người khác chỉ là khinh bỉ nhìn lấy Nhiếp Ly, bọn người Đỗ Trạch lo lắng cho tính mạng của Nhiếp Ly.
Đường Long vẩy tay một cái, toàn bộ không gian giới chỉ trên người Nhiếp Ly bay tới lòng bàn tay của hắn. Nhiếp Ly có tâm ngăn cản nhưng hắn vô lực, một quyền vừa rồi của Đường Long suýt chút nữa đánh nát Linh hồn hài của hắn khiến cho hắn thành phế nhân. Đường Long thần niệm đảo qua toàn bộ không gian giới chỉ không tìm thấy tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư đâu cả thì ánh mắt nhìn về phía Nhiếp Ly.
– Nói cho ta biết tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư ở đâu?
– Ta không nói cho ngươi.(Nhiếp Ly)
– Được, ngươi không nói thì ta cũng có cách tìm ra.
Đường Long thần niệm tỏa ra mạnh mẽ xâm nhập vào trong Linh hồn hải của Nhiếp Ly, vào trong Linh hồn hải của Nhiếp Ly thì Đường Long thấy được một sợi dây leo cắm rễ bên trong và hai con Yêu Linh. Nhận ra có kẻ xâm nhập thì hai con Yêu Linh phát khởi tấn công, dây leo cũng cuốn tới.
– Con kiến hôi cũng muốn phản kháng.
Đường Long chả buồn ra tay mà thả ra uy áp của mình, hai con Yêu Linh lập tức nằm trên mặt đất rung rẩy, dây leo vẫn là không ngừng công kích Đường Lonh nhưng mỗi lần đều bị khung xương bên ngoài chặn lại.
– Xem ra ngươi cũng thông tin khi đem tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư dung hợp vào dây leo kỳ lạ này nhưng cũng là vô vụng.
Đường Long hướng dây leo trảo một cái, dây leo điên cuồng phản công nhưng toàn bộ đều phí công, cuối cùng dây leo suy yếu đi và một tờ tàn trang nằm gọn trong lòng bàn tay của Đường Long. Đường Long thần niệm cũng là rời khỏi Linh hồn hải của Nhiếp Ly.
Nhiếp Ly sắc mặt trắng bệch khó tin nhìn về phía Đường Long, Linh hồn hải là Yêu Linh Sư căn cơ nên hắn cũng có nhiều cách khóa lại Linh hồn hải của mình nhưng hắn dùng đủ loại biện pháp khóa lại nhưng vô vụng.
– Vốn là ta muốn đem ngươi cùng bọn hắn tới Long Khư Giới Vực gia nhập vào Lục đại Thần Tông nhưng thái độ của ngươi khiến cho ta lo lắng, ngươi vẫn là chờ đợi 5 năm thời gian hai thế giới thông đạo mở ra rồi tự mình đi đi.
– Nếu đã đến đây thì chúng ta vào trong Hắc Ma Sâm Lâm thám hiểm một chút.
– Hắc Ma Sâm Lâm không phải chuyện đùa, khắp nơi đều là nguy hiểm nên mọi người nâng cao cảnh giác.(Vũ Diễm)
Những người khác theo sát bước tiến của Đường Long nhưng cảnh giác nhìn xung quanh, đề phòng có đồ vật tập kích bọn họ.