Sau khi Nguyễn Hạo Thần cúp máy, nghe thấy trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, anh biết Tô Khiết vẫn ở trong nhà tắm, anh mở email, ấn mở một email trong đó, đó là tư liệu trước kia anh cho người điều tra chuyện liên quan đến Tô Khiết.
Là một số chuyện khi cô ở nước M.
Nguyễn Hạo Thần tổng kết lại, chuyển tất cả những gì anh biết cho Trác Hiểu Lam.
Bao gồm thân phận ở thành phố A của Tô Khiết, cũng bao gồm thân phận chuyên gia tâm lý tội phạm của cô ở nước M, có thể nói những gì Nguyễn Hạo Thần tra được coi như rất chỉ tiết rồi.
Nguyễn Hạo Thần chuyển tư liệu xong, vừa hay nghe thấy tiếng mở cửa, Tô Khiết đã sửa soạn xong bước ra.
Nguyễn Hạo Thần cất điện thoại đi, đi tới, rất tự nhiên vòng tay ôm lấy eo của Tô Khiết, trên mặt anh không có bất cứ sự khác thường nào: “Đi thôi, đi ăn cơm.”
Động tác của anh rất tự nhiên, nhưng Tô Khiết lại cảm thấy bàn tay của anh đặt ở trên eo cô có hơi siết chặt, giống như có một tia căng thẳng, lại giống như có một tia lo lắng.
Căng thẳng? Lo lắng? Anh đang căng thẳng điều gì? Lo lắng chuyện gì?
Từ trước đến nay, sự chuyên nghiệp của Tô Khiết đều dùng khi cần, đối với người thân, với bạn bè, cô hy vọng giống như ở chung ở với người thường.
Kết hôn với anh lâu như vậy, trừ tình huống đặc biệt ra, cô chưa từng thăm dò tâm tư của anh, cô cảm thấy mỗi người đều có chuyện riêng của mình, thăm dò chuyện riêng tư của người khác chính là không tôn trọng người ta.
Cho nên lần này, Tô Khiết cũng không có tiếp tục quan sát cái gì nữa, càng không có hỏi nhiều, theo anh rời khỏi phòng.
Thành phố A.
“Cậu tra người này đến trung tâm giám định DNA nào?” Đường Lăng đưa bức ảnh của Thụy cho Tiểu Hổ: “Nghĩ cách đổi báo cáo giám định.”
Đường Lăng biết, Thụy là sát thủ chuyên nghiệp, làm chuyện chắc chắn cực kỳ cẩn thận, khi làm giám định, anh ta chắc chắn sẽ ở một bên nhìn, cho nên, chỉ có thể đổi báo cáo giám định.
“Được.” Tiểu Hổ không có bất cứ sự nghi ngờ nào, đồng ý cực kỳ nhanh, chỉ là nghĩ đến một vấn đề, không nhịn được hỏi: “Lão đại, đổi ai? Tùy tiện đổi ai cũng được không?