Bàn tay lạnh lẽo đột nhiên nắm lấy tay Mục Trần, giúp hắn tỉnh táo lại, giật mình cúi đầu đầy kinh sợ.
Linh Đồng hoàng thực là quỷ dị.
– Đừng nhìn chăm chú vào mắt lão ta, thần thuật mà lão tu luyện sử dụng ánh mắt làm vũ khí.
Cửu U thả tay Mục Trần, lên tiếng nhắc nhở.
Mục Trần gật đầu lia lịa.
– Người còn lại danh xưng là Thụy hoàng. Bao nhiêu năm nay dường như chẳng lúc nào thấy hắn tỉnh táo, thành ra sự vụ lớn nhỏ Đại La Thiên vực đều do Thiên Thứu hoàng và Linh Đồng hoàng làm chủ.
Đường Băng vẻ mặt cổ quái nhìn vị đại nhân đang ngái ngủ trên kia.
Mục Trần cũng kinh ngạc, quái nhân thế giới này thật không ít.
– Nhưng đừng nghĩ hắn không biết cái gì, nghe nói chính là người theo chân vực chủ sớm nhất khai sáng Đại La Thiên vực, thực lực sâu không lường được, ngay cả Thứu lão cũng rất kiêng kị.
Cửu U cảnh báo.
Mục Trần gật gù, Tam Hoàng kia e rằng chẳng thể yếu hơn Nhân Ma trưởng lão của Thiên Huyền điện, thực lực ít nhất cũng phải Chí Tôn thất phẩm trở lên.
– Còn vực chủ đâu?
Mục Trần nghi hoặc.
– Vực chủ đã rất nhiều năm không thấy mặt, là người thần bí nhất Đại La Thiên vực, chỉ nghe đồn là đang bế quan tu luyện, chẳng biết ở đâu.
Đường Nhu dịu dàng lên tiếng
Mục Trần bất đắc dĩ cười. Đại La Thiên vực thật kỳ thú.
Cửu U vẫy tay dắt ba người đến một vị trí ngồi, sau đó tám đoàn của bát vương còn lại cũng lục tục đi vào, ngồi theo thứ tự.
– Hô hô, cũng vài năm rồi, ta mới lại được thấy chỗ ngồi ở đây được lấp đầy. Mọi người đều đã tề tựu, Cửu Vương hội nghị hãy bắt đầu đi.
Thiên Thứu hoàng tủm tỉm cười vui sướng.
Đại La Thiên vực có lãnh thổ cực kỳ rộng lớn, bao gồm rất nhiều những thế lực con cũng khá có cân lượng, thành ra rất thường xuyên có những tranh đấu giành giật địa bàn. Do vậy để giải quyết mâu thuẫn cũng như tranh luận, thì tất cả đều được đưa lên Cửu Vương hội nghị này quyết định.
Cửu U rời khỏi Đại La Thiên vực cũng vài năm, do đó những tranh chấp trong thời gian gần đây chẳng tiện xen vào, nàng chỉ ngồi đó hai mắt khép hờ, chơi đùa ngọn Bất Tử Hỏa tiêu khiển mấy đầu ngón tay, vẻ mặt lạnh lùng.
Mục Trần và Đường Băng, Đường Nhu thì yên lặng đứng hầu.
Những vấn đề tranh luận nhẹ nhàng có, nảy lửa cũng có, nhưng cũng chỉ kéo dài khoảng một canh giờ rồi kết thúc. Thiên Thứu hoàng lúc này mới mở miệng:
– Những việc khác đã giải quyết xong, thì chúng ta sẽ nói đến tranh đoạt Đại La Kim Trì hai tháng sau.
Dứt lời, không khí trong đại điện trở nên lắng đọng, chư vương tỏ ra nghiêm túc, hẳn nhiên đây chính là chuyện quan trọng nhất.
Cửu U lúc này cũng ngồi thẳng lên, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng sang Huyết Ưng vương, thanh âm lành lạnh cất tiếng trước:
– Lần này tranh đoạt Đại La Kim Trì, Cửu U cung chúng ta cũng sẽ tham dự.
Mọi người đang ngồi trong điện đều giật mình, rõ ràng Cửu U vương trở về sẽ làm khó dễ chuyện trước kia.
Huyết Ưng vương nghe vậy, mỉm cười nói:
– Hà hà, Cửu U này, ngươi đi lâu rồi nên không biết một số việc, tư cách tham gia của Cửu U cung đã sớm bán cho Huyết Ưng điện chúng ta.
Đường Băng và Đường Nhu giận tím mặt, gã kia thật là không biết xấu hổ.
– Bán cho các ngươi? Ta đồng ý chưa? Huyết Ưng vương là thủ lĩnh Huyết Ưng điện, hẳn phải biết những sự việc trọng đại như thế, chỉ có điện chủ mới có tư cách định đoạt chứ nhỉ?
Cửu U cười gằn.
– Nếu không có sự đồng ý của ta, vậy thì điều đó sao có hiệu lực. Nói như ngươi vậy, hay là ta cũng đem 2000 Chí Tôn linh dịch mua luôn cả tư cách của Huyết Ưng điện về cho Cửu U cung nhỉ?
Huyết Ưng vương khóe mắt giật giật, sắc mặt tối đi, cười khẩy:
– Không ngờ ra ngoài vài năm, ngươi cũng miệng mồm gớm nhỉ!
Bàn tay siết lại, uy áo linh lực dũng mãnh bộc phát, hướng thẳng đến Cửu U.
Cửu U nhếch mép cười, tay vỗ mạnh xuống bàn, kình lực tạo thành khe nứt lan trên mặt bàn, ăn luôn xuống đất, rồi như thanh kiếm sắc bắn thẳng đến Huyết Ưng vương.
– Làm càn!
Huyết Ưng vương thấy Cửu U dám chủ động công kích, mặt lạnh đi, chưởng vồ tới, huyết quang sáng lên đánh tới khí kình bắn ra từ khe nứt kia.
“Đùng!”
Mấy cái bàn đá rung lên lắc lư, nhưng kình lực va chạm còn chưa kịp bùng lên, một sức mạnh nhu hòa từ đâu kéo đến, hóa giải ngay hai luồng kình lực hung hãn.
– Trong phòng nghị sự cấm động võ.
Thiên Thứu hoàng phất tay, thản nhiên nói.
Huyết Ưng vương hậm hực hừ một tiếng, sắc mặt khó chịu nhìn Cửu U châm chọc:
– Dù trả lại tư cách cho các ngươi thì sao? Cửu U cung đã không còn thống lĩnh, các ngươi cũng không được tham gia tranh đoạt Đại La Kim Trì.
Thống lĩnh phải có thực lực Chí Tôn cảnh, mà trong Cửu U cung lúc này, ngoài Cửu U thì con bé quản gia Đường Băng kia cũng chưa phải cường giả Chí Tôn cảnh.
– Ai nói Cửu U cung chúng ta không có thống lĩnh?
Cửu U nhướng mày, khóe miệng đầy đắc ý, nàng chỉ ngón tay sang Mục Trần bên cạnh, lạnh lùng cất tiếng vang khắp toàn trường.
– Từ hôm nay, hắn chính là thống lĩnh tân nhiệm Cửu U cung chúng ta!