tự nhiên tôi lại muốn hỏi hết mọi điều trong lòng cậu ấy, dù nếu Lãm nói ra thì, tôi nghĩ, có lẽ mối quan hệ của 3 chúng tôi sẽ càng thêm khó xử.
nhưng thôi, nếu cậu ấy nói, tôi sẽ thấy dễ chịu hơn là cứ giữ 1 cảm giác mơ hồ trong lòng.
liệu cậu ấy có… thích tôi… như đã thừa nhận với Long?…
“..chẳng có sự thật nào cả. thôi Xuân về đi, truớc khi trời tối quá..”
vậy là cậu ấy tiếp tục che đậy điều ấy..
hoặc sự thực là La La ko hề thích tôi, sao cũng được.. cậu làm tớ thất vọng quá..
“uh… sinh nhật vui vẻ”
“xin lỗi ko đưa Xuân về được, hôm nay tôi về nhà với gia đình.”
“ko sao…bye nhé”
tôi leo lên xe và vẫy chào La La, ánh trăng chênh chếch hòa vào nhịp chuông nhà thờ..
chúc cậu luôn thành công…
và hãy sống thật với lòng mình..Ngô Lãm…
………………………………
……………
vài hôm sau thì tôi quên mất vụ bù quà sinh nhật cho La La, cả việc trả tiền điện thoại cho Lo Lo nữa..
tôi ko chỉ khờ, mà còn đãng trí siêu cấp..
nếu ko có vụ chị Huyền làm bể con heo đất, tôi chắc còn lâu mới nhớ ra.
“tiền của em nhiều quá nhỉ?”
“ah…tiền thưởng hôm thi…”
“sao ko mua cái gì cho mình áh?”
“em định để phòng khi Đu Đu cần hỏi…”
nhắc tới Đu Đu, hình như đã lâu lắm rồi, tôi ko gặp cậu ấy.. từ đầu hè tới nay…
gần cả tháng rồi.
tôi gom số tiền lại và suy nghĩ, có lẽ mang trả cho Long trước, rồi đi tìm mua cái gì đó cho Lãm..
đúng lúc cả 2 tin nhắn của La La và Lo Lo nhảy vào máy của tôi, ngẫu nhiên thật.
La La: “chiều nay tôi có 2 vé xem cá heo ở Đại Thế Giới, 3giờ, Xuân có muốn đi?”
Lo Lo: “đi Zen chơi game bắn súng nhé honey? 3giờ chiều, ok?”
cả hai đều hẹn 3giờ…ack..
một là đi coi cá heo, chưa coi bao giờ, nghe nhiều người quảng cáo là hay lắm.
còn 1 là đi Zen chơi game..
đành rằng tôi định gặp cả hai, nhưng đúng lúc thế này thì sao đây..
gặp Long trước trả tiền, sẵn mua quà cho Lãm ở Zen plaza thì tiện, dù ở đó hình như giá hơi cao, hic hic..
nhưng vé xem cá heo 3 giờ mà tới trễ, thì còn gì để coi nữa..
hay rủ Long đi sớm hơn nhỉ?
mà giờ đã gần 2h30 rồi, sao mà đi sớm được..
nghĩ tới nghĩ lui, tôi vẫn chưa thể quyết định, thì Lo Lo đã gọi vào máy tôi..
“sao vậy? đi hay ko phải trả lời để còn qua đón chứ!”
“tớ..cũng chưa biết…tại vì..”
“mau đi ko thôi trời mưa là khỏi đi đó.”
“mưa?”
tôi vẫn giữ điện thoại và bước tới cửa sổ, thò đầu ra nhìn lên bầu trời, gần 3h chiều thôi mà mặt trời đã bị mây che u u, có vẻ trong vòng 1 tiếng nữa nó sẽ mưa cho coi..
whew…
ơ…ai kia……………….
dưới nhà tôi, à ko, cách nhà tôi 2 căn, tôi nhận ra Đu Đu trên chiếc xe đạp của cậu ấy..
đang tần ngần do dự gì đó, cậu ấy tìm tôi?
hay chỉ là chạy ngang thôi…?