Hắn đưa tay cởi bỏ băng vải trên mắt để lộ ra con mắt chứa đựng vũ trụ cùng sao trời kia: “Nhìn tôi.”
Cửu thiên sứ nhỏ đột ngột không kịp đề phòng nhìn thẳng vào đó, trước mắt gần như ngay lập tức loáng một cái, cả người rơi vào hư không.
Tiếng còi bóng động trong lòng Đỗ Cửu tức thì vang lên, gọi hệ thống ra: “Không có gì chứ? Mi chắc chắn thật sự không sao chứ?”
Hệ thống: “Yên tâm, chắc chắn mà.”
Đỗ Cửu nửa tin nửa ngờ, đây vẫn là lần đầu tiên y gặp được Trì Quy công khai sử dụng dị năng tinh thần, khoảng cách gần như vậy y cảm nhận được phần ý thức thuộc về Cửu Từ Lương nhanh chóng trở nên rối loạn, tựa như đang bị thôi miên, hai mắt dại ra ngơ ngác nhìn về phía trước không buồn chớp.
Đứng ở góc độ Đỗ Cửu có thể cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ xâm nhập vào đầu Cửu Từ Lương, sau đó đảo quanh một vòng trong biển ý thức của y.
Cảm nhận được suy nghĩ nhớ nhung của Cửu Từ Lương khiến vẻ mặt Trì Quy càng lúc càng lạnh, đợi tới khi xác nhận được y thiệt lòng thiệt dạ muốn chia tay với mình hắn rắc một phát bẻ gãy mép giường.
Đỗ Cửu lặng lẽ rùng mình một cái, trong đầu bỗng dưng nhớ tới một thứ gọi là phòng tối.
Nhưng chuyện lạ chính là Trì Quy bỗng dưng bật cười, mà nụ cười ấy khiến Đỗ Cửu nổi hết cả da gà, y đột nhiên có xúc động muốn vùng dậy chạy trốn ngay tức thì.
“Tốt lắm… đúng thật là…” Hắn nhỏ tiếng lẩm bẩm, cũng không biết đã quyết định gì mà biểu cảm trên mặt lại rất phức tạp, có tự giễu cũng có ảm đạm, cuối cùng trở về dáng vẻ lạnh lùng ban đầu kia, ngân hà trong mắt lay động, cởi bỏ thôi miên cột băng vải lên lại.
Ý thức Cửu thiên sứ nhỏ quay về, y mờ mịt hồi lâu nhưng chỉ nghĩ bản thân vừa ngẩn người, hoàn toàn không nhận ra chuyện gì mà cầm lấy áo khoác: “Xin lỗi, tôi thấy chúng ta thật sự không hợp nhau, tôi tin anh sẽ tìm được người càng tốt hơn tôi, là lỗi của tôi, thật xin lỗi anh, anh có yêu cầu gì cứ việc nói ra, tôi sẽ đồng ý tất cả.”
Cho dù là muốn y mang hết ma hạch cho hắn hay sắp xếp nhiệm vụ khiến y rời đi cũng được, y đều sẽ chấp nhận.
“Bất cứ chuyện gì cũng đều đồng ý sao?”
“Đúng.”
Trì Quy ra vẻ không phải chuyện gì to tát: “Muốn tôi đồng ý chia tay cũng được thôi, nhưng trước khi tôi tìm được người yêu mới thì em phải phụ trách vấn đề sinh lý của tôi.”
Đỗ Cửu: Hay quá quỳ luôn, cái suy nghĩ này thiệt đáng gờm.
Hiển nhiên Cửu thiên sứ nhỏ không ngờ hắn sẽ đưa ra yêu cầu này, dùng ánh mắt giờ này mới nhận ra hóa ra anh là loại người như vậy mà nhìn Trì Quy, lắc đầu: “Không được, chuyện này thì không được.”
Đã chia tay rồi thì sao có thể làm vậy chứ, vậy thì chia tay kiểu gì.
“Hoặc là rút lại câu chia tay hoặc là đồng ý yêu cầu của tôi.” Trì Quy không lung lay, “Người yêu hoặc là bạn giường, hai chọn một.”
Cửu thiên sứ nhỏ nghẹn lại, y phải lựa chọn kiểu gì đây.
Vì vậy chuyện chia tay này cuối cùng thất bại mà kết thúc, nhưng thật ra cũng không thất bại hoàn toàn, từ hôm nay hai người rơi vào trạng thái xa cách kỳ lạ.
Đỗ Cửu và Trì Quy vốn đã rất được chú ý, tình yêu của hai người lại càng là đề tài tám chuyện hăng say của mọi người, nên không đến một tuần thì gần như toàn bộ căn cứ đều đã biết Trì lão đại và thầy Cửu cãi nhau.
“Xin anh, anh ơi, anh hai, anh ruột của em ơi!” La Phi chạy tới khóc lóc kể khổ với Đỗ Cửu, “Anh và lão đại mau mau làm lành đi, em sắp bị lão đại ép cho điên rồi, em nói cái này không phải hù anh đâu, cứ như vậy nữa thì em thiệt sự muốn bỏ nhà ra đi!”
Chồng chồng hai người cãi nhau nhưng kẻ gặp họa là người thường bọn họ, khiến cậu cả ngày nơm nớp lo sợ làm gì đó chọc giận lão đại, cuộc sống này phải lếch tiếp kiểu gì đây, gục ngã thật sự!
“Chú em à, ông anh đây xin chú đấy, chú nói thật đi cuối cùng hai người bị sao vậy?” Hai ngày sau ngay cả Tằng Thành cũng không chịu nổi mà chạy tới tâm sự với Đỗ Cửu, “Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì thế, ông anh đây tốt xấu gì cũng là người từng trải, chú nói với anh đi, anh giúp chú phân tích vấn đề nhé.”
Cuối cùng tới cả chị Lam cũng không nhịn được đi qua khuyên bảo Đỗ Cửu: “Em nói với chị nào, có phải là lão đại làm chuyện gì có lỗi với em không? Em yên tâm đi, bọn chị sẽ không thiên vị hắn ta đâu, em nói ra đi bọn chị đi mắng hắn giúp em!”
Mọi người không dám chọc giận Trì Quy nên cả đám chỉ có thể tới tìm Đỗ Cửu, Đỗ Cửu bị đeo bám tới hết cách đành phải chọn cách uyển chuyển bày tỏ ý định của mình.
Sau đó mọi người đen mặt lặng thinh, nói gì nữa chứ, nếu là mâu thuẫn nhỏ thì còn có thể giảng hòa được, còn cái vấn đề kiểu này bọn họ cơ bản không thể xen vào nổi.
Thiệt ra đứa lo lắng nhất là hệ thống, nó vội thò ra nhắc nhỏ: “Chớ quên mười ngày một lần đó, ngươi thật sự không định chia tay với Trì Quy đó chứ?”
Đỗ Cửu cơ bản không thèm lo lắng chuyện này: “Yên tâm đi, ta tự biết chừng mực.”
Thật ra đối với loại tính cách cảm thấy cả thiên hạ đều quay lưng với ta này của Trì Quy cần phải được đập đi xây lại, dùng nước mắt nóng hổi dịu dàng cảm hóa gì đó cơ bản là vô dụng, nói trắng ra chính là thiếu dạy dỗ, vừa hay gặp trúng Cửu Từ Lương tương khắc với hắn.
Đương nhiên Cửu thiên sứ nhỏ vẫn chống cự nhưng làm sao có thể thắng nổi tay già đời như Trì Quy, gần đây lòng y có hơi áy náy, dù sao cũng là do y đột ngột đưa ra yêu cầu chia tay, đặt mình vào vị trí của người ta một chút thì nếu đổi thành y chắc chắn cũng cảm thấy không thể hiểu cũng không thể chấp nhận nổi chuyện này, hơn nữa mấy ngày nay dưới sự khuyên nhủ của mọi người khiến y mềm lòng rồi, cũng không giãy giụa nữa mà chọn trấn an Trì Quy.
Loại chuyện này có lần đầu thì sẽ có lần kế, hai người bắt đầu dùng loại quan hệ như người yêu mà không phải người yêu, bảo là bạn giường mà không phải bạn giường lạ kỳ này tiếp tục ở bên nhau.
Người ngoài nhìn vào nghĩ bọn họ đã làm lành lại mới cùng nhau thở phào, chỉ có hai người trong cuộc mới hiểu rõ vấn đề cơ bản còn chưa được giải quyết.
Bốn năm thoáng cái trôi vụt qua.