Hết thảy đều lộ ra vẻ yên tĩnh, nhưng các cường giả của học viện Sử Lai Khắc cũng không biết chính là, một tầng sương mù đã dần dần nhộn nhạo lên bên trong dãy núi, toàn bộ Tây Sơn giống như đang sống lại, bắt đầu xuất hiện biến hóa kỳ dị.
—————————————
– Cục diện như thế nào?
Đế quốc Nhật Nguyệt Nhiếp Chính Vương, thái tử Từ Thiên Nhiên đang đốt giấy tang, sắc mặt trầm ngưng hỏi.
Phòng ngự đại thần quỳ một gối xuống ở trước mặt hắn, trầm giọng nói
– Cục diện đã ổn định, nhưng tổn thất nặng nề. Nhất là tổn thất trên phương diện kiến trúc, học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư triệt để bị hủy, kiến trúc dưới mặt đất của Minh Đức Đường chỉ sợ cũng…
Từ Thiên Nhiên vung tay lên, lên tiếng:
– Ta không muốn nghe số liệu tổn thất, ta đang hỏi ngươi, cảm xúc hiện tại của dân chúng như thế nào?
Phòng ngự đại thần lên tiếng:
– Cảm xúc rất không ổn định, nhất là các gia đình xuất hiện thương vong, rất nhiều người không nhà để về. Còn có một phần người bên ngoài đến quan sát tranh tài, thương vong cũng là không nhỏ.
Từ Thiên Nhiên nhẹ gật đầu, lên tiếng:
– Truyền mệnh lệnh của ta, triệu tập tài nguyên của các thành thị phụ cận, lập tức toàn lực triển khai chăm sóc người bị thương. Điều động quân đội vào thành duy trì trật tự. Phàm là người dám thừa cơ nháo sự, giết không tha. Phàm là người mê hoặc nhân tâm, giết không tha. Phàm người gian dâm cướp bóc, giết không tha. Nhất định phải trong thời gian ngắn nhất ổn định lại cục diện. Đồng thời, định hôm nay là ngày quốc tang. Nghiêm mật phong tỏa tin tức Bệ hạ tử trận. Đồng thời, ngươi tự mình soạn văn ngôn, đem lần đại bạo tạc này quy trách nhiệm cho đế quốc Tinh La và đế quốc Thiên Hồn.
– Vâng.
Phòng ngự đại thần cung kính đáp ứng, hắn vô cùng khâm phục đối với vị Điện hạ Nhiếp Chính Vương này, gặp chuyện như vậy mà vẫn có thể lập tức ổn định lại cảm xúc. Nhiều sự tình phát sinh như vậy mà hắn vẫn có thể xử lý đâu vào đấy, đúng là có tướng minh quân a!
– Điện hạ, học viện Sử Lai Khắc bên đó thì sao? Chuyện này cũng rất có thể cùng bọn hắn có quan hệ. Chúng ta có nên đối ngoại tuyên bố…
Từ Thiên Nhiên lắc đầu, lên tiếng:
– Cũng không cần nói đến bọn hắn. Sử Lai Khắc dù sao chỉ là một cái học viện. Nhưng bọn hắn đồng dạng cũng là lãnh tụ tinh thần của rất nhiều hồn sư. Nếu như đem bọn hắn thêm vào, sẽ có chỗ ảnh hưởng đối với sách lược của chúng ta. Ta tự có biện pháp đối phó bọn họ.
– Vâng. Thần xin cáo lui.
– Đi thôi. Chăm sóc người bị thương trước tiên, mau chóng ổn định lòng người.
Từ Thiên Nhiên lần nữa dặn dò.
Sau khi phòng ngự đại thần đi mất. Rất nhanh, vị quốc sư thần bí toàn thân áo đen bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Tâm tình của hắn tựa hồ rất tốt, bước chân thoăn thoắt.
– Quốc sư, tình huống như thế nào?
Từ Thiên Nhiên vẻ mặt ân cần hỏi.
Quốc sư thần bí lên tiếng:
– Đối với bản giáo mà nói, sự tình lần này có lợi ích rất lớn. Rất nhiều cường giả của bổn giáo đều mượn cơ hội này đột phá. Chỉ có một tình huống không ổn, người của đế quốc Thiên Hồn, đế quốc Tinh La, Bản Thể Tông, tất cả đều đã trốn thoát. Bọn hắn vậy mà chuẩn bị lượng lớn hồn đạo khí đào đất. Đã đưa toàn bộ nhân viên chủ yếu của bọn hắn ra ngoài. Dựa theo dấu vết đào đất, bọn hắn đã mang hơn trăm người đào thoát. Coi như có còn sót lại thì cũng đã chạy khắp nơi, rất khó để điều tra được.
Vẻ mặt của Từ Thiên Nhiên bắt đầu có chút vặn vẹo, lên tiếng:
– Chết tiệt. Ta sớm nên nghĩ tới việc bọn hắn đã từng tập kích qua Minh Đức Đường, quả là bọn chuột chũi đáng chết. Khi nào mấy người Hồng Trần đường chủ tỉnh lại, nhất định phải tăng cường giám sát dưới mặt đất của toàn thành. Thương khố ngầm bên đó bạo tạc cũng nhất định là do bọn hắn mà ra. Ngoại trừ đào đất lẻn vào, thì căn bản không thể nào cường ngạnh tiến vào trong thương khố.
Rốt cục tình huống của thương khố ngầm như thế nào, thì sau trận đại bạo tạc đã hoàn toàn trở thành mê vụ. Căn bản không ai có thể biết tình huống chân chính phát sinh. Từ Thiên Nhiên cũng chỉ có thể đem chuyện này chỉ trích đế quốc Tinh La và đế quốc Thiên Hồn để tối đa hóa lợi ích của bản thân. Từ đó tạo một lý do cực tốt để phát động chiến tranh trong tương lai.
Quốc sư thần bí nặng nề lên tiếng:
– Lần này tổn thất quả thực thảm trọng. Điện hạ, à không, hiện tại hẳn là Bệ hạ. Bệ hạ, khi nào người phát binh?
Thân là giáo chủ của Thánh Linh Giáo, trên thực tế chính là người khống chế đám tà hồn sư, không có người nào so với hắn càng chờ mong chiến tranh đến. Một khi xảy ra chiến tranh, liền mang ý nghĩa bọn hắn sẽ thu được vô số Linh Hồn Lực.
Từ Thiên Nhiên suy nghĩ một chút rồi mới lên tiếng:
– Sự tình lần này tới quá đột nhiên. Việc cấp bách hiện nay là ổn định cục diện nội bộ trước. Hơn nữa, thương khố ngầm và Minh Đức Đường bị hủy khiến chúng ta tổn thất quá lớn. Đại bộ phận hồn đạo khí chuẩn bị cho chiến tranh đều toàn bộ bị tổn hại. Nếu như quốc sư hoàn toàn đầu nhập chúng ta mà nói, thì ngược lại chúng ta có thể sớm phát động chiến tranh một chút. Nhưng mà…
Quốc sư thần bí quả quyết lắc đầu, lên tiếng:
– Chúng ta có thể âm thầm phụ trợ, nhưng toàn lực đầu nhập là không thể nào. Giới hồn sư luôn luôn không dung được chúng ta. Mặc dù bây giờ bọn ta đã có đầy đủ năng lực để tự vệ, nhưng nếu như toàn diện tham dự chiến tranh, tất nhiên sẽ dẫn ra một vài ẩn thế tông môn. Đến khi đó, ngươi muốn hoàn thành xâm lược lại khó càng thêm khó.
– Ta thấy, chiến tranh có thể muộn một chút, nhưng lại có thể thừa dịp cơ hội lần này đổ thêm dầu vào lửa, khơi dậy lòng thù hận với hai quốc gia kia. Tiếp tục tăng binh, luyện binh, toàn lực chế tác hồn đạo khí, tích cực chuẩn bị cho chiến tanh. Như hai bên đã vạch mặt thì càng phải sớm chuẩn bị quân trang. Không đánh thì thôi, một khi đã đánh thì phải đánh với thế lôi đình vạn quân, nhất cử công thành.