“Ồ! Thì ra tiền bối tới tham gia lần đầu. Bẩm tiền bối! Vạn Bảo đại hội được chia làm trung cấp và cao cấp” Thanh y thị nữ mỉm cười giải thích thêm: “Vạn Bảo đại đội trung cấp không hạn chế tu vị, tu tiên giả từ bên ngoài chỉ cần giao nạp năm ngàn tinh thạch là có thể tham gia. Trong khi muốn tham gia hội cao cấp thì tu vị thấp nhất phải là Ly Hợp Kỳ, ngoài giao nạp linh thạch còn phải xuất ra một kiện bảo vật muốn trao đổi trong đại hội, hơn nữa phải thông qua kiểm chứng giá trị mới có thể tham gia”
Thì ra Vạn Bảo đại hội là mỗi tu tiên giả tham gia phải xuất một kiện bảo vật. Lâm Hiên liền gật đầu: Ta muốn tham gia hội cao cấp, ngươi dẫn đường”
“Tiền bối! Mời!”
Thiếu nữ nhẹ nhàng mà đi. Nhìn thân ảnh yểu điệu của nàng thì Lâm Hiên nhíu mày như nghĩ tới điều gì. Rất nhanh tới một hành lang, tại đây có một lão giả gầy còm đang ngồi.
“Các hạ tới tham gia Vạn Bảo đại hội?”
“Không sai!”
“Mời đưa ra bảo vật đấu giá để lão phu xem xét, nếu đủ giá trị thì sẽ có tư cách tham gia”
Bộ dáng lão giả không chút biểu cảm. Lâm Hiên liền đưa tay vỗ vào bên hông, lấy ra một kiện bảo vật.
“Hàn Băng Kích, cổ bảo này do Lâm mỗ xảo hợp đoạt được, công pháp không thích hợp nên ta không dùng, đạo hữu xem thế nào?”
Lão giả tiếp nhận rồi tỉ mỉ xem xét.
“Đây có thể coi là bảo vật, ngươi giao nạp năm ngàn linh thạch là có thể đi vào”
Lâm Hiên gật đầu rồi đưa tinh thạch cho lão giả. Một tuần trà sau thì hắn đi tới một cánh cửa đá khắc đầy phù văn.
Trước cửa có một giáp sĩ Thiên Thi Môn, trông thấy Lâm Hiên đến liền thi lễ rồi đánh ra một đạo pháp quyết. Ầm ầm mấy tiếng thì cánh cửa đá mở ra.
Lâm Hiên thấy thì nhíu mày. Xem ra Vạn Bảo đại hội canh gác rất nghiêm ngặt.
Thanh âm du dương truyền ra. Phía sau là một cung điện hoa mỹ dị thường rộng chừng trăm trượng. Lâm Hiên phát hiện bên trong đã có hơn trăm tu tiên giả.
Giữa cung điện có một đội thị nữ mỹ miều mi thanh mục tú đang nhẹ nhàng nhảy múa hát ca. Tu vị chỉ là Trúc Cơ Kỳ nhưng qua đó thấy được Thiên Thi Môn đã bỏ ra một món đại thủ bút. Vạn Bảo đại hội chưa bắt đầu mà có nhiều giai nhân xướng ca biểu diễn, khiến bầu không khí bớt tịch mịch đi không ít.
Lâm Hiên quan sát thì phát hiện trong này thấp nhất cũng là Ly Hợp Kỳ, không ít Động Huyền Kỳ. Phân nửa là đệ tử Thiên Thi Môn. Hắn tùy tiện tìm một cái bàn ngồi xuống, thưởng thức rượu quý và một ít trái cây.
Ba canh giờ trôi qua rất nhanh, tu tiên giả tiến vào đại điện ngày càng nhiều, đột nhiên toàn bộ đại điện xao động hẳn lên.
“Không thể nào! Cổ lão ma cũng tới sao, ta không nhìn lầm chứ!”
“Chẳng lẽ Vạn Bảo đại hội lần này có bảo vật xuất thế, kinh động đến cả tu tiên giả Phân Thần Kỳ”
“Nghe nói niên kỷ của lão quái này đã ngoài mười vạn, không biết có đúng không?”
Tiếng nghị luận đủ loại phát ra trong đại điện, có điều khi một độc nhãn lão giả tiến vào thì tất cả trở nên câm lặng. Lão giả ngồi trên một cỗ thú xa tinh xảo dùng một loại hương mộc cổ quái chế tạo, do một con quái điểu hình dáng có điểm giống với Tất Phương kéo.
“Tham kiến sư tổ!”
Trong đại điện, có rất đông tu tiên giả Thiên Thi Môn quỳ xuống, sắc diện tràn đầy kinh nghi.
“Được rồi! Mọi người không cần đa lễ, lão phu vừa bế quan xong, vừa lúc Vạn Bảo đại hội mở ra nên tới tham gia náo nhiệt mà thôi” Cổ lão ma khàn khàn lên tiếng, thanh âm như ẩn tàng linh áp:” Ta thấy đồng đạo đến đã đông đủ. Vạn Bảo đại hội sẽ lập tức cử hành, không biết chư vị đạo hữu có cao kiến gì không?”
Không hổ là tu tiên giả Phân Thần Kỳ, cho dù không thể hiện uy áp nhưng người khác không thể kháng cự. Tu tiên giả phía dưới không ai dám dị nghị gì.
“Tốt! Chư vị đạo hữu đều đồng ý, lão phu liền xuất ra kiện bảo vật này, coi như để mọi người chê cười”
Không khí trong đại điện lập tức nóng lên, rất hiếm khi tu sĩ Phân Thần Kỳ tham gia Vạn Bảo đại hội. Vật phẩm do Cổ lão ma xuất ra thì tuyệt đối không tầm thường. Rất nhiều tu tiên giả lộ vẻ chờ mong.
Cổ lão ma khẽ liếc mắt, một thị nữ xinh đẹp dâng lên một cái khay. Lão ma kéo tấm vải đỏ có tác dụng ngăn trở thần thức xuống. Một chiếc hộp gỗ dài hơn một tấc hiện ra, lan tỏa ra hương thơm cổ kính, nắp hộp có dán một tấm cấm chế phù triện thần bí.
Thấy vẻ mong chờ của đám người thì lão ma đắc ý vươn ngón tay điểm ra. Phù triện liền không gió tự cháy, nắp hộp cách một tiếng mở ra.
“Ồ, đây là…!”
Bên trong là một tấm phù triện có màu trắng bệch u ám, vẽ một cương thi mặt xanh nanh vàng.
Cương Thi Phù!
Đây chính là độc môn bí thuật của Thiên Thi Môn. Phong ấn bên trong không phải cương thi mà là thi khí thông qua thủ pháp đặc thù. Một khi tế tấm phù ra thì thi khí tụ hợp, biến thành một quái vật cương thi.
Thực lực của người chế tác sẽ ảnh hưởng tới cấp bậc của Cương Thi Phù. Cổ lão ma là một trong hai Thái Thượng trưởng lão của Thiên Thi Môn. Cương Thi Phù này đương nhiên sẽ có uy lực vô song.
Lại nghe Cổ lão ma nói tiếp:
“Lão phu có nuôi dưỡng Ngân Sí Thi Vương hơn vạn năm, dùng thi khí của nó để luyện chế ra tấm phù này, có hơn ba thành thực lực của tu tiên giả Phân Thần sơ kỳ, đáng tiếc thời gian tồn tại chỉ nửa tuần nhang”
Lời lão ma còn chưa dứt thì tu tiên giả phía dưới xôn xao. Theo lời của lão thì tấm phù này quá đủ để diệt sát vài tên tu tiên giả Động Huyền Kỳ! Chẳng qua trong lòng bọn họ cũng hiểu điều kiện trao đổi chắc chắn rất hà khắc. Tất cả đưa mắt nhìn lên.
“Lão phu đã nói rõ ràng giá trị của Cương Thi Phù, ai có thể xuất ra một bình Cửu U Thiên Thủy thì phù triện này sẽ thuộc về người đó”
“Cửu U Thiên Thủy là cái gì?”
Lâm Hiên kiến thức quảng bác nhưng chưa nghe qua. Đột nhiên phía dưới có một tiếng kinh hô:
“Cửu U Thiên Thủy! Có phải là bảo vật của Âm Ty Giới chăng?”
“Đúng vậy! Nghe nói vật này chứa đựng âm khí tinh thuần. Tu tiên giả tu luyện công pháp thuộc tính âm hàn, khi đột phá bình cảnh nếu có vật này thì cơ hội thành công rất cao. Chẳng lẽ Cổ lão tiền bối đã tu luyện tới Phân Thần sơ kỳ đỉnh phong, chuẩn bị đột phá nên muốn thu thập Cửu U Thiên Thủy?”
“Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai đây! Thiên Thi Môn là đệ nhất môn, xuất hiện một Phân Thần trung kỳ cũng không có gì lạ”
Đủ tiếng nghị luận xung quanh. Cổ lão ma mỉm cười vuốt râu, tiếp tục nói: “Ngàn năm qua lão phu cũng chỉ chế tác được vài tấm Cương Thi Phù mà thôi. Bình thường không dễ xuất ra, nếu ai có Cửu U Thiên Thủy, thì chỉ cần một bình nhỏ là có thể trao đổi”
Qua khoảng thời gian một tuần trà mà không có người lên tiếng, sắc diện lão ma thoáng lộ vẻ thất vọng. Vì Cửu U Thiên Thủy mà lão phát động toàn bộ lực lượng của bổn môn nhưng không có thu hoạch, vì vậy mới tới Vạn Bảo đại hội thử một lần.
Chợt một thanh âm trong trẻo vang lên:
“Vãn bối không có Cửu U Thiên Thủy mà có hai viên Hắc Trạc Thạch,. Không biết tiền bối có hứng thú trao đổi chăng?”
“Cái gì! Hắc Trạc Thạch?” Cổ lão ma thoáng ngẩn người rồi lộ vẻ cuồng hỉ: “Đương nhiên có thể trao đổi, nhưng lão phu phải xem xét trước”
“Không thành vấn đề!”
Lâm Hiên quay về hướng phát ra thanh âm. Lên tiếng là một nữ tử vận hắc y, dung mạo bình thường nhưng tu vị đã là Động Huyền trung kỳ.
Lúc này nàng bay lên đài rồi vươn tay vỗ vào bên hông. Hai khối đá lấm tấm màu đen xuất hiện, tuy không có gì đặc biệt nhưng nhìn người không thể xem bề ngoài, đạo lý này cũng không sai với bảo vật.
Lão ma tay phất một cái, hai khối đá như bị một sức mạnh nào đó hút về tay. Sau đó đem chúng áp sát lên trán, như là dùng thần thức xem xét ngọc giản.
Thêm một tuần trà trôi qua.
“Quả đúng là Hắc Trạc Thạch, lão phu tới Vạn Bảo đại hội lần này coi như không uổng, bổn tọa sẽ không chiếm tiện nghi của tiểu bối. Hai khối Hắc Trạc Thạch này có giá trị vượt xa Cửu U Thiên Thủy. Lão phu dùng toàn bộ thi khí của Ngân Sí Thi Vương mới chế tác thành công được ba tấm Cương Thi Phù, cả ba sẽ thuộc về ngươi”
“Đa tạ tiền bối !”
Không hổ là Thái Thượng trưởng lão của danh môn đại phái, lại chủ động ra điều kiện hậu đãi như vậy. Hắc y nữ tử vô cùng vui mừng. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Có điều căn cứ vào giá trị của ba tấm Cương Thi Phù, cũng hiểu được Hắc Trạc Thạch là bảo vật vô giá. Điều này chứng minh một điểm. Những tu tiên giả tới đây phân nửa đều mang theo dị bảo.
Không khí trong đại điện lại tiếp tục sôi động.
Hai người vừa trao đổi xong, lập tức có một gã tu tiên giả bộ dáng mày trộm đuôi cướp nôn nóng bay lên đài. Gã này mới Ly Hợp sơ kỳ nhưng liền một hơi mang ra năm bình đan dược gia tăng pháp lực cho cảnh giới Động Huyền. Nghe nói là cổ tiên đan đoạt được trong thượng cổ di tích.
Thuật luyện đan của cổ tu cao minh hơn hiện tại rất nhiều, mọi người đều cảm thán gã này có vận khí không tệ.
Một tràng tranh đoạt điên cuồng bắt đầu. Cuối cùng một tu tiên giả Thiên Thi Môn tài đại khí thô dùng một cái giá trên trời mới mua được.
Đấu giá này vừa mới chấm dứt, lập tức có tu tiên giả khác bay lên đài xuất bảo trao đổi. Vạn Bảo đại hội thật đúng như danh xưng. Các loại tài liệu bảo vật quý hiếm dị thường liên tục xuất thế, dù phường thị danh tiếng hay những đại hội đấu giá cũng không thể so sánh. Lâm Hiên cũng nhìn trúng hai loại tài liệu, để đoạt được đương nhiên phải tốn không ít công phu.
Lại một hồng bào lão giả bay lên đài.
“Ồ! Là Hỏa Vân Tôn Giả của Thiên Ngô Sơn! Lão này cũng tới a!”
“Lão là tu tiên giả Động Huyền hậu kỳ, không biết xuất ra bảo vật gì đây!”
Đủ loại nghị luận, hiển nhiên hồng bào lão giả rất có danh tiếng. Vừa lên đài thì lão liền vỗ vào bên hông một cái. Linh quang lóe lên, một động phủ nho nhỏ xuất hiện ở trước mắt.
Là Thiên Cơ Phủ, đương nhiên vượt xa thứ do Thiên Xảo Môn chế tác một trời một vực.
“Lão phu lần này mang đến một đỉnh lô nhất đẳng. Nha đầu này là tu tiên giả phi thăng từ hạ giới rồi rơi vào tay ta. Ta đảm bảo nàng vẫn là xử nữ, lại là Ngũ Âm Tuyệt Mạch Chi Thể hiếm thấy. Đạo hữu nào tu luyện công pháp thuộc tính âm hàn. Song tu cùng nàng lúc đột phá bình cảnh sẽ có tác dụng rất lớn”
Theo lời nói của lão giả, một nữ tử xinh đẹp xuất hiện trong tầm mắt. Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua thì vẻ mặt lập tức đại biến!
Quyển 7: Chu du tam giới
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 664: Lão quái Phân Thần tới hội