“Còn có mấy vị tân khách tôn quý.”
Mỹ nữ bằng gỗ kinh ngạc nói: “Hử? Những Hoàng thất Kinh Cức khác đều không ở đây à, bọn họ đâu rồi?”
Trên mặt hai tên vệ sĩ lộ ra biểu tình khổ sở.
Bọn họ liếc nhìn nhau.
“Mà thôi, chuyện của các ngươi ta lười hỏi đến, ta đến tìm Thần Hi Chi Quang có vài chuyện nhỏ.” Mỹ nữ bằng gỗ xua tay một cái nói.
Các vệ sĩ thở phào nhẹ nhõm, bước sang hai bên để nhường đường.
Mỹ nữ bằng gỗ đưa Cố Thanh Sơn cùng Gà trống lớn đi vào.
Trên con đường dài, đã có thể nghe thấy âm thanh nói chuyện đứt quãng truyền tới từ phía trước.
Dẫu sao nơi này cũng là chỗ bảo vệ nghiêm mật, có thể đi vào đây đều là đại nhân vật quen biết lẫn nhau, cho nên người trong phòng nói chuyện với nhau chẳng có chút cố kỵ.
“Cái gì? Không tìm được?”
“Thiệt là, điều động nhiều người như vậy, tại sao còn không tìm được?”
“Tôi nghĩ sẽ không có chuyện gì đâu.”
“Vậy sao, nhưng rốt cuộc đã đi đâu chứ?”
Cố Thanh Sơn nghe tiếng trò chuyện nhỏ tý.
Trong không khí tựa hồ tràn ngập một loại ưu tư sợ hãi.
Có điều ngay khi bọn họ đẩy cửa ra, chính thức đứng đối diện với Thần Hi Chi Quang, tất cả âm thanh trò chuyện đều biến mất.
Đối phương tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết cơ bản nhất.
Thần Hi Chi Quang là một cô gái rất hiền hoà.
Cô có vóc người cao gầy, đôi mắt màu xanh lá cây, mái tóc như thác nước màu nâu.
Cô đang cùng mấy vị tiểu thư quý tộc thảo luận gì đó.
“Thần Hi, tôi tới rồi.” Mỹ nữ bằng gỗ nói.
“Ồ? Tôi nhớ cô trước giờ không thích tiệc tùng, ngọn gió nào đã đưa cô tới đây?”
Thần Hi cười cười đứng lên, đi lên trước đón mỹ nữ bằng gỗ cùng Cố Thanh Sơn, Gà trống lớn.
“Có một chút chuyện nhỏ phải làm phiền cô rồi.”
“Thật hiếm thấy, cô còn có việc phải nhờ người khác sao”
“Là chuyện có liên quan đến cô.”
Sau khi hàn huyên, bọn họ ngồi xuống.
Mỹ nữ bằng gỗ kể lại mọi chuyện một lượt.
Thần Hi nhìn Cố Thanh Sơn, hỏi: “Vậy sao? Cậu đã bị bao vây? Cho nên không đến kịp tiếng gọi của ta?”
“Đúng vậy, đây là một lần ngoài ý muốn, thật ra thì tôi vô cùng nguyện ý dốc sức vì cô.” Cố Thanh Sơn thành khẩn nói.
“Nếu cô ấy đã đích thân ra mặt nói thay cậu, vậy thì tôi sẽ cho cậu vinh dự này.”
Thần Hi vừa nói, lấy ra một chiếc huy chương hình tròn, ném về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn tiếp lấy huy chương.
Chỉ thấy đây là một chiếc huân chương màu bạc, Thần Hi đứng ở trên huy chương, đang nhìn Cố Thanh Sơn gật đầu mỉm cười.
“Huy chương này đại biểu cậu đã đáp lại tiếng gọi của tôi” Thần Hi nói, “Hơn nữa ở bên trong huy chương, còn có một phần thưởng cho người đứng sau người số một.”
Cố Thanh Sơn nắm lấy huy chương nói: “Cám ơn sự hào phóng của cô, nhưng thực ra tôi càng muốn tiến vào thế giới của cô hơn.”
“Tại sao?” Thần Hi hỏi.
“Bởi vì tôi có một người bạn đã vào đó, tôi rất lo lắng cho an nguy của cô ấy.”
“Về điểm này, cậu hoàn toàn có thể yên tâm ” Thần Hi nhẹ giọng cười lên: “Quy luật tôi thiết lập lần này là không cho phép có người chết, một khi bị thương nhẹ sẽ lập tức được đưa ra.”
Cô nhìn Cố Thanh Sơn, con ngươi màu xanh biếc trong suốt lấp lánh, khi đối mặt với người khác, khiến cho người ta như chìm vào một loại ảo giác thâm thuý như vực sâu.
Cố Thanh Sơn nghe Thần Hi nói, không nhịn được khẽ run.
Mỹ nữ bằng gỗ nói: “Nhóc con, quy tắc bảo vệ nghiêm mật như vậy, cậu có thể yên tâm.”
Cố Thanh Sơn sắp xếp lại từ ngữ, định nói gì đó.
Thần Hi lại nói tiếp: “Thế giới được cất giấu kỹ kia của tôi đã quay về trạng thái phong tỏa, cho dù là tôi muốn mở ra, cũng phải hao phí rất nhiều lực lượng, cho nên không bằng cậu chứ ở đây chờ, ước chừng không tới nửa ngày, hết thảy cũng sẽ kết thúc hoàn mỹ, bạn cậu cũng sẽ đi ra từ bên trong.”
“Đến lúc đó, cậu nói tên cô ấy, tôi trực tiếp truyền tống cô đến trước mặt cậu.”
Thần Hi nói đến nước này, Cố Thanh Sơn đã không còn gì để nói nữa.
Người ta đã cho mình huy chương, cho phần thưởng đứng sau người hạng nhất, còn bảo đảm an toàn của Tô Tuyết Nhi, cuối cùng còn giúp truyền tống trực tiếp tới trước mặt.
Người không biết điều đến đâu đi chăng nữa, cũng không thể yêu cầu nhiều hơn.
Lại nói thêm, nếu như trong thế giới Thần Hi cất giữ kia, ngay cả bị thương nhẹ cũng không được phép xuất hiện, như vậy Tô Tuyết Nhi nhất định sẽ bình an trở lại.
Bên cạnh đó, trên giao diện Chiến Thần cũng có một nhóm hàng chữ thoáng hiện.
Mặc dù Cố Thanh Sơn không có thời gian để xem, nhưng cũng biết nhiệm vụ của mình đã hoàn thành.
Hệ thống lấy huy chương để đánh dấu cho việc nhiệm vụ đã hoàn thành.
Nói cách khác, mình đã hưởng ứng Tiếng gọi của chim Kinh Cức, tức là sẽ có được tính năng mới của hệ thống Chiến Thần.
Cố Thanh Sơn nghiền ngẫm một hồi lâu.
Xem ra tất cả đều rất thuận lợi.
Hắn liền đứng lên, hướng Thần Hi ôm quyền nói: “Vô cùng cảm ơn cô.”
“Không nên khách khí, vị nữ sĩ này cũng đích thân ra mặt vì cậu, tôi đương nhiên phải đối đãi nghiêm túc.” Thần Hi cười nói.
Cô quay lại dắt tay mỹ nữ bằng gỗ nói: “Qua đây với tôi một lát, tôi có chuyện còn phải nhờ cô giúp.”
“Xảy ra chuyện gì?” Mỹ nữ bằng gỗ hỏi…
“Một chuyện rất nhức đầu.”
Mỹ nữ bằng gỗ liền đứng lên, đi theo Thần Hi ra ngoài cửa.