Trong mắt của Laura ánh lên một tia sáng, quay người nhìn về phía Lưu Tử San, nói:
– Vị này hẳn là người mẫu tiểu thư Lưu Tử San, tôi có thể hỏi cô một câu hỏi không?
Lưu Tử San vô cùng sợ hãi, nhưng cô biết rõ rằng, mình tuyệt đối không nên nói ra sự thật, bằng không sự nghiệp minh tinh của mình sẽ đổ bể, bèn khẽ gật đầu hồi hộp.
– Có thể……
– Xin hỏi khi tiểu thư Lâm Tuệ xông vào trong phòng họp, tiểu thư Lưu Tử San đang làm gì?
Laura hỏi.
Lưu Tử San lập tức trả lời:
– Tôi đang cùng với đạo diễn bàn bạc một số chi tiết của MV cần phải quay phim, nhưng đột nhiên tiểu thư Lâm Tuệ xông vào, còn vô duyên vô cớ đánh đạo diễn.
– Không phải đâu cô….
Cô ấy cùng với đạo diễn làm cái việc đó….cái việc đó….
Lâm Tuệ oan ức vội nói:
– Là tôi nghe thấy tiếng kêu gì đó ‘đạo diễn không được’, tôi mới đi vào định cứu cô ấy, tiểu thư Lưu, tại sao cô lại không nói thật ra?
– Tiểu thư Lâm Tuệ, đề nghị cô tự trọng, không được vu cáo hãm hại sự trong sạch của tôi.
Lưu Tử San quay đầu đi
chỗ khác, không thèm để ý tới Tuệ Lâm.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuệ Lâm trở nên u ám, dường như không hiểu rõ tại sao Lưu Tử San lại đối xử với cô như vậy.
Dương Thần vỗ nhẹ lên vai của Tuệ Lâm:
– Cô đừng có khóc ở đây, tôi không mang khăn tay.
Tuệ Lâm chu cái miệng nhỏ nhắn lại, tủi thân khẽ gật đầu.
Laura khẽ nhún vai, lại hỏi La Thịnh một người có khuôn mặt đang phẫn hận, nói:
– Vị này hẳn là đạo diễn La, xin hỏi đạo diễn La, những điều tiểu thư Lưu Tử San nói là thật sao?
– Đương nhiên tôi và tiểu thư Lưu Tử San đang bàn bạc về chi tiết về trang phục trong cảnh quay, người phụ nữ điên này chạy vào đánh tôi một trận, tôi nhất định phải tố cáo cô ta.
La Thịnh ngang nhiên nói.
Vẻ mặt của Laura lộ ra sự bất lực, nói:
– Thật là đáng tiếc, hai vị đều không nói ra sự thật.
– Luật sư Laura, nếu cô có điều gì muốn nói, có thể nói ngay ra.
La Thúy San nói bằng tiếng Anh.
– OK
Laura buông tay, rút túi
trong túi ra một chiếc máy tính bảng sách tay, nói với mọi người:
– Thật đáng tiếc, trên đường đến đây, tôi đã nhờ nhân viên kỹ thuật tiến hành phát ra từ tòa nhà đó, điều khiển chiếc video theo dõi ở trong phòng họp, bên trong chiếc video này, đã ghi lại sự việc diễn ra thật sự tại lúc đó, trong đó, đạo diễn La và tiểu thư Lưu Tử San làm mờ màn ảnh, rất rõ ràng….
Lúc này, viên cảnh sát trơ mặt ra, và khuôn mặt của La Thúy San trở nên khó coi.
Lưu Tử San sợ đến biến cả sắc, vẻ mặt của La Thịnh tỏ ra khó tin.
– Tiếp đến, tôi sẽ vạch trần ngay tại đây cho mọi người biết tình cảnh thực tế lúc đó.
Laura bình tĩnh mở máy
tính ra, nhập vào mật mã, định mở tần số video.
– Không thể như vậy.
La Thịnh đột nhiên nổi
giận nói:
– Trước đó tôi đã kiểm tra rồi, trong phòng họp thật sự không có camera, cô không có video, cô là….
Vừa nói tới đây, La Thịnh mới nhận ra mình đã trúng kế.
Lưu Tử San loạng choạng lùi về đằng sau hai bước, suýt nữa thì té ngã, cô chỉ là một người mẫu bình thường, chưa nghĩ được nhiều đến như vậy, vốn nghĩ rằng có máy quay mới sợ hãi đến như vậy, nhưng ai ngờ rằng, cuối cùng bị người khác giăng bẫy.
Laura cười rạng rỡ nói:
– Đạo diễn La, tại sao chỉ bàn bạc một chút về nội dung quay phim MV, lại cần kiểm tra có camera hay không?
– Đó là….Đó là bởi vì….bởi vì….
Trong đầu La Thịnh trống
rỗng, hoàn toàn không biết nói thế nào.
Vẻ mặt của La Thúy San trở nên u ám, một người em đẩy cửa bên cạnh ra, bình tĩnh nói:
– Luật sư Laura, mặc dù mưu kế của người rấy xuất sắc, nhưng thật ra cô không hề có video, cũng không có chứng cứ nếu đã như vậy, bên chúng tôi có người làm chứng với lý do không thể thả Lâm Tuệ đi được.
Laura khẽ trừng mắt:
– Vị này hẳn là phu nhân của Thủ tướng Ninh, tôi đã từng nhìn thấy bà trên báo, quý bà sinh đẹp nói rất đúng, nhưng, nhưng thân chủ của tôi tiểu thư Lâm Tuệ, cô ấy có thể dựa vào thân phận khác, đủ để cho cô ấy rời khỏi nơi này.
Nói xong, mặc kệ sự nghi ngời của mọi người xung quanh, Laura rút một quyển tập màu đỏ từ trong túi ra.
– Không biết mọi người có biết được cái này không.
Laura mỉm cười giải thích:
– Tôi muốn tuyên bố với
mọi người rằng, tiểu thư Lâm Tuệ vừa được cấp quốc tịch Anh quốc, đây là hộ chiếu đã được chuẩn bị cho cô ấy mặc dù Hoa Hạ không cho phép hai quốc tịch, nhưng Anh quốc lại cho phép, vì vậy có thể nói, xuất phát từ góc độ Anh quốc, tiểu thư Lâm Tuệ là công dân của chúng tôi.
Đồng thời, đại sứ quán Anh quốc của chúng tôi đã nhận được thông báo, và tiểu thư Lâm Tuệ đã có được miễn đặc quyền ngoại giao, nói cách khác, muốn định tội cho tiểu thư Lâm Tuệ, hoặc thẩm vấn hoặc tạm giam đều phải thông qua con đường ngoại giao để giải quyết, tôi nghĩ rằng mỗi vùng có một đồn cảnh sát, cũng không thể đại diện cho mỗi quốc gia để tiến hành đàm phán…..
Nghe thấy Laura chầm chậm nói ra hàng loạt câu, viên cảnh sát mặt chữ điền đã trở lại ghế ngồi mông mềm nhũn ra….
Đàm phán giữa hai quốc gia?
Việc này vài viên cảnh sát nhỏ có thể đảm đương được sao?
La Thúy San tất nhiên biết rằng, câu nói của Laura vẫn có chút sơ suất, nhưng dường như bỏ qua vì mệnh lệnh quan trọng nhất chính là việc Laura đã đem sự việc đề cao đến tầm ngoại giao của quốc gia.
Mặc dù sớm biết Dương Thần có sức ảnh hưởng nhất định ở nước ngoài, nhưng không ngờ rằng, cậu thanh này này lại có thể dễ dàng làm tấm chắn cho cả Anh quốc.
Đương nhiên, La Thúy San không thể không than oán, nữ luật sư xuất hiện từ văn phòng luật sư có uy quyền nhất trên thế giới quả thật không dễ đối phó.
Cứ như vậy, Lâm Tuệ tuyệt đối không được động vào, hơn nữa, áp lực phía bên mình cũng ngày càng lớn, dù sao mình cũng là phu nhân Thủ tướng, nếu ngoại giao có xảy ra vấn đề gì, chính mình cũng không chối được sai lầm đó…