Tàng Thư các của Thất Huyền võ phủ chia làm hai cái, một cái là nội các để cho đệ tử trọng yếu dùng, một cái khác chính là ngoại các để cho đệ tử khác dùng.
Nội các là nơi lưu lại công pháp cực kỳ bí mật của bảy vị tông sư khai môn Thất Huyền cốc, nghiêm cấm truyền ra ngoài, hiện tại Lâm Minh chỉ có thể đi ngoại các.
Công pháp của ngoại các mặc dù cấp bậc hơi thấp một chút, nhưng lớn hơn rất nhiều lần so với nội các, ngọc giản trân quý bên trong có hơn mấy ngàn, đây là tích lũy trong sáu trăm năm của Thất Huyền cốc, những năm gần đây, đệ tử của Thất Huyền cốc đi ra ngoài làm nhiệm vụ, đánh chết những võ giả khác, thường thường phải nhận được một chút ngọc giản công pháp, những thứ ngọc giản này vô dụng đối với đệ tử của Thất Huyền cốc, liền bán ra cho tông môn, kể từ đó, ngọc giản công pháp của Thất Huyền cốc tự nhiên càng để lâu càng nhiều, những công pháp này cũng không phải là Thất Huyền cốc chính thống, cho nên mới phải lấy ra phân phát cho các nơi trong võ phủ, cung cấp cho đệ tử tìm hiểu học tập.
Tuy nhiên mặc dù như thế, những công pháp này đặt ở trong Thiên Vận quốc cũng là cực kỳ trân quý, hai mươi đệ tử Địa Chi đường này rất nhiều người căn bản không có học tập qua công pháp có hệ thống, bây giờ có thể tiến vào một cái tàng thư khố lớn như vậy tự mình chọn lựa, không ít người đều mang theo vẻ mặt hưng phấn.
Sau khi Lâm Minh đi tới Tàng Thư các, đưa ngọc giản cầm trong tay cho trưởng lão thủ các, trong ngọc giản này chẳng những giới thiệu quy định phân công các loại tài nguyên, hơn nữa còn ghi chép tư liệu cùng thành tích của Lâm Minh.
Trưởng lão thủ các tùy ý dùng linh hồn lực dò xét một chút, nói với Lâm Minh:
– Vào đi thôi, ngươi có thể chọn lựa một môn công pháp, hai môn võ kỹ, rồi sau đó ba cái ngọc giản này ngươi có thể mang ra khỏi Tàng Thư các để tìm hiểu, tuy nhiên trong lúc đó các ngươi không thể rời đi Thất Huyền võ phủ. Nhưng là… Nếu như lần này người chọn ngọc giản quá nhiều vậy thì cần hẹn trước, mà tìm hiểu thời gian phân phối dài ngắn sẽ phải dựa theo thành tích phía trên Bài Danh thạch để sắp xếp.
Muốn phục chế ngọc giản công pháp quá phiền toái, cho nên bình thường chỉ có bản đơn lẻ, có chút công pháp rất được hoan nghênh, tự nhiên có rất nhiều đệ tử sẽ chọn, kể từ đó, trên thời gian sẽ có xung đột, an bài thời gian như thế nào, cái này phải dựa vào xếp hạng để xác định, cho nên đệ tử xếp hạng thấp căn bản không thể lựa chọn được công pháp đứng đầu, nếu không cho dù chọn được cũng không còn quá nhiều cơ hội để tìm hiểu.
– Thất Huyền võ phủ này thật là địa phương thực lực tối thượng, ở chỗ này xếp hạng chính là hết thảy a.
Lâm Minh cảm khái một chút, đi vào Tàng Thư các.
Lúc này, ở trong Tàng Thư các đã có không ít đệ tử tụ tập, nhưng không ai phát ra một tia thanh âm, nếu như tĩnh tâm lắng nghe, có thể nghe được tiếng hô hấp chạy dài đều đều của những đệ tử này, khi bọn hắn tỉ mỉ cảm ngộ công pháp trong ngọc giản, khoảng cách giữa một lần hít vào và thở ra, thậm chí sẽ dài đến thời gian nửa nén hương.
– Rất nhiều cao thủ…
Lâm Minh thở nhẹ một hơi, Thất Huyền võ phủ này thật là đầm rồng hang hổ, Chu Viêm ở Thanh Tang thành đã là thiên tài số một số hai, nhưng là tới Thất Huyền võ phủ lại chỉ có thể xếp hạng trong ba mươi người đứng đầu.
Hồng Hi nói:
– Bắt đầu chọn đi, không cần phải gấp gáp, thời gian của các ngươi rất nhiều, phía trên ngọc giản không có dấu hiệu chính là công pháp cơ bản cùng bình thường, có dấu hiệu chính là phẩm chất cao, màu đỏ đại biểu cho nhân giai hạ phẩm, màu tím đại biểu cho nhân giai trung phẩm, bên cạnh mỗi cái ngọc giản cũng sẽ biểu hiện nhân số đã lựa chọn, nếu như các ngươi xếp hạng không đủ thì khuyên các ngươi không nên chọn công pháp đứng đầu, nếu không dựa theo xếp hạng để phân phối thời gian, các ngươi sẽ không có cơ hội.
Dựa theo quy định của võ phủ, xếp hạng từ một trăm đến hai trăm, đều chỉ có thể chọn nhân giai hạ phẩm công pháp, Lâm Minh xếp hạng coi như là trong một trăm người tương đối gần phía trước, có thể chọn công pháp đứng đầu.
Tuy nhiên đừng nói là công pháp nhân giai hạ phẩm đứng đầu, cho dù là công pháp nhân giai trung phẩm, thượng phẩm, Lâm Minh cũng hoàn toàn không có hứng thú, tuy nhiên cũng nên phải giả bộ a.
Cho nên hắn tùy ý xem, bên cạnh mỗi cái công pháp đều có lá bùa làm thành nhãn hiệu, trên đó viết đệ tử bản môn đã chọn công pháp, phía trên nhãn hiệu của công pháp đứng đầu, thường thường viết bốn năm tên, mà công pháp ít lưu ý, lại thường thường một người cũng không có.
Cũng là nhân giai hạ phẩm công pháp, chênh lệch là rất lớn, cho nên đệ tử xếp trong một trăm hạng đứng đầu học được công pháp tốt hơn nhiều so sánh với đệ tử nằm trong hai trăm hạng đứng đầu.
Lâm Minh nhìn trong chốc lát, đột nhiên trong lòng vừa động, hắn thấy được tên Trương Thương.
– Vô Ảnh công! Xem ra Trương Thương chính là học môn công pháp này.
Lâm Minh vừa nhìn nhãn hiệu phía trên, phía trên ước chừng viết bảy tên, công pháp này, rất được hoan nghênh!
Lâm Minh đưa linh hồn lực vào trong đó, mở đầu của ngọc giản đã ó chú giải khái quát về công pháp.
– Vô Ảnh công, trọng công kích, nhẹ phòng ngự, độ ngưng tụ cùng độ tinh khiết của chân nguyên tu luyện ra cũng cực cao, thậm chí có thể cùng sánh ngang võ giả cao hơn một cấp, bản công pháp là nổi bật trong nhân giai hạ phẩm công pháp, cách công pháp nhân giai trung phẩm không xa, song bản công pháp không dễ tu luyện, người luyện đến đại thành ít ỏi không có mấy, lúc lựa chọn xin thận trọng.
Thấy chú giải này, nhìn lại lời cảnh cáo bản công pháp không dễ tu luyện trong tóm tắt, Lâm Minh cười, người xếp trong một trăm hạng đầu tiên của Địa Chi đường ai mà không phải là thiên tài, càng nói không dễ tu luyện, đám người này sẽ càng là dòng nước xiết dũng cảm tiến tới, huống chi bản thân công pháp này vẫn là cực phẩm trong công pháp cùng giai, có thể nào bỏ qua?
Dĩ nhiên, đối với công pháp này, Lâm Minh là không có hứng thú.
Hắn tiếp tục xem tiếp, vốn là chuẩn bị tùy tiện chọn một quyển không kém để ứng phó một chút, song cho đến khi Lâm Minh thấy một khối ngọc giản ở trong góc giá sách, cước bộ của hắn cũng là có chút dừng lại.
Thương quyết?