Hoắc Vũ Hạo vô cùng cung kính nói:
– Chu lão sư đừng nóng giận, chuyện hôm qua ngài còn nhớ không. Hôm qua nhóm đệ tử đánh với nhóm Hoàng Sở Thiên, trong nhóm Hoàng Sở Thiên có hai tỷ muội song sinh Lam Tố Tố và Lam Lạc Lạc.
– Ừm.
Chu Y trả lời.
Hoắc Vũ Hạo tiếp tục nói:
– Lần đó nhóm đệ tử suýt thua trận vì Vũ Hồn dung hợp kỹ của Lam Tố Tố và Lam Lạc Lạc, cuối cùng nhờ cả nhóm đồng tâm hiệp lực mới có thể miễn cưỡng ngăn chặn Vũ Hồn dung hợp kỹ của hai người và dành lấy thắng lợi, cuối cùng là toàn thắng tại vòng thi đấu vòng tròn.
– Sau khi trở về đệ tử và Vương Đông vô cùng thích thú về Vũ Hồn dung hợp kỹ nên quyết định thử một lần xem Vũ Hồn của cả hai có thể dung hợp được hay không. Bởi vì tại học viện không có tiết dạy đặc biệt dành cho Vũ Hồn dung hợp kỹ nên cả hai đành phải tự mày mò. Không ngờ lần đầu tiên thử nghiệm Vũ Hồn lại thật sự dung hợp, kết quả là trong quá trình dung hợp cả hai đều ngã ra bất tĩnh trên giường Vương Đông, đến khi đệ tử tỉnh dậy đã trễ giờ lên lớp. Đây cũng là nguyên nhân cả hai đi trễ vào sáng hôm qua.
Trong lúc đang giải thích Hoắc Vũ Hạo có cảm giác Vương Đông ở phía sau đang dùng hai ngón tay nhéo mạnh bên hông rồi xoay một trăm tám mươi độ.
Tuy rất đau nhưng hắn không dám thét to, lúc này khuôn mặt Hoắc Vũ Hạo trở nên cứng ngắc.
– Dung hợp Vũ Hồn?
Chu Y giật mình, nàng không ngờ đây lại là lý do của Hoắc Vũ Hạo nên thuận miệng hỏi tiếp:
– Vậy các ngươi thành công thật sao?
Hoắc Vũ Hạo xoa xoay đầu:
– Cũng không biết là thành công hay không nên hôm qua lúc tập chạy đệ tử có thử lại một chút. Buổi tối cả hai lại ra khỏi học viện để thử Vũ Hồn dung hợp kỹ mới xuất hiện này nhưng không ngờ vừa thử đã thành công hơn nữa uy lực của Vũ Hồn dung hợp kỹ này lại vô cùng mạnh mẽ. Nhưng ngay sau khi cả hai kết hợp thi triển Vũ Hồn dung hợp kỹ thì Hồn Lực cả hai đều tiêu hao toàn bộ rồi ngã ra bất tỉnh tại rừng cây…đến khi tỉnh lại cũng như hôm trước.. tiếp tục muộn. Thưa Chu lão sư, hai đệ tử thật sự bởi vì cố gắng tu luyện nên mới trễ giờ thi đấu, đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, đệ tử chắc chắn sẽ không tái phạm nữa!
Nói đến đây Hoắc Vũ Hạo cũng ngẩng đầu nhìn trộm Chu Y, không ngờ Chu Y lúc này cũng đang trợn mắt vì ngạc nhiên.
– Ngươi… ngươi nói cả hai chỉ thử sử dụng Vũ Hồn Dung dung hợp kỹ nhưng lại thật sự thành công?
Giọng nói của Chu Y cao hắn lên, nàng cũng từ ghế ngồi đứng dậy vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cùng gật đầu.
Chu Y hưng phấn nói:
– Mau, mau sử dụng Vũ Hồn dung hợp kỹ của cả hai cho ta xem!
Hoắc Vũ Hạo nói:
– Chu lão sư à, buổi chiều nay đệ tử còn phải thi đấu nữa, Vũ Hồn dung hợp kỹ này khi sử dụng sẽ tiêu hao toàn bộ Hồn Lực của cả hai đệ tử.
Chu Y tức giận nói:
– Đó là vì lần đầu sử dụng Vũ Hồn dung hợp kỹ nên tiêu hao là cực lớn, những lần sau sẽ không như vậy. Nếu mỗi lần sử dụng Vũ Hồn dung hợp kỹ xong Hồn Sư lập tức bất tỉnh vậy đây là kỹ năng để tự sát sao? Mau lên, có ta ở đây giúp cả hai hồi phục Hồn Lực chắc chắn không ảnh hưởng đến thi đấu đâu! Cả hai cứ nhằm vào ta mà thi triển!
Chu Y đã nói thế Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cũng không tiếp tục từ chối, cả hai xoay mặt nhìn nhau, Hoắc Vũ Hạo dang tay ôm Vương Đông. Thân thể Vương Đông khẽ cứng lại một chút nhưng cũng không cự tuyệt, nhắm mắt dang tay ôm Hoắc Vũ Hạo.
Khi thân thể vừa tiếp xúc cả hai lập tức phóng xuất Vũ Hồn.
Hồn Lực lập tức dung hợp thành Hạo Đông chi lực lưu chuyển trong thân thể hai người, lúc này Vương Đông và Hoắc Vũ Hạo có cảm giác cả hai đã hợp thành một.
Một, hai, ba giây trôi qua…
Lúc này Chu Y vô cùng chăm chú, trong phòng làm việc yên tĩnh đến nỗi có thể nghe được tiếng kim rơi… Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đều phóng thích Vũ Hồn nhưng lại không có gì xảy ra…
Chu Y trợn mắt nhìn cả hai, lúc này bà đã chuẩn bị phòng ngự rất kỹ càng nhưng ngoài trừ việc Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đang tình tứ ôm nhau thì không có gì xảy ra… khóe mắt Chu Y đã khơi run run.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đã bắt đầu cảm thấy kỳ lạ, nếu theo tình huống hôm qua lúc này Hồn Lực của cả hai đã tiêu hao toàn bộ mới đúng, sau đó hồn kỹ Rực Rỡ, Điêu Tàn – Hoàng Kim Lộ sẽ phóng ra… nhưng bây giờ lại không có gì xảy ra.
– Các ngươi định chọc cười ta sao?
Giọng nói Chu Y phát ra từ kẽ răng vô cùng lạnh lùng, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông khẽ rùng mình tách ra, khuôn mặt vô cùng ngạc nhiên.
Trên người Chu lão sư có sát khí! Cả hai đều có chung một cảm nhận, lúc này vị Chu lão thái thái này đang muốn phát tác!
Hoắc Vũ Hạo lập tức lên tiếng:
– Chu lão sư, thật sự đệ tử không nói dối, đêm qua cả hai đã thi triển được Vũ Hồn dung hợp kỹ, còn lúc này đệ tử thật sự… thật sự…
Chu Y lạnh lùng:
– Hai người các ngươi vào đây ôm nhau cho ta xem à, được lắm, hôm nay cả hai sẽ biết tay ta, ta sẽ…
Không đợi Chu Y nói xong Hoắc Vũ Hạo lập tức nắm tay Vương Đông rồi thi triển Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng phụ trợ cho Chu Y.
– Hả?
Chu Y đang vô cùng tức giận chuẩn bị ra tay lập tức có cảm giác cảnh vật xung quanh trở nên vô cùng rõ ràng, chỉ cần chớp mắt một cái tất cả mọi sự việc diễn ra xung quanh trăm mét đều hiện lên trong đầu.
Phạm vi đã lớn như thế rồi? Chu Y biết rõ phạm vi Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo chỉ ở đường kính ba mươi thước, lúc này lại trở thành hơn trăm thước… biên độ tăng trưởng này quá kinh khủng rồi!
Tranh thủ lúc Chu Y còn đang sửng sốt Hoắc Vũ Hạo đã lên tiếng:
– Chu lão sư có nhớ đệ tử đã từng nói qua, phạm vi của Tinh Thần Tham trắc sẽ tăng lên theo tu vi của đệ tử. Hơn ba tháng được ngài giúp đỡ dạy dỗ nên phạm vi Tinh Thần Tham Trắc của đệ tử đã có phạm vi đường kính năm mươi thước, ngoài ra đệ tử còn nghiên cứu được cách tập trung tinh thần lực tại một hướng giúp tăng thêm phạm vi. Lúc này ngài có thể cảm giác được trong phạm vi đường kính năm mươi thước là nhờ đệ tử và Vương Đông sử dụng dung hợp Hồn Lực, Hồn Kỹ của đệ tử được hỗ trợ nên phạm vi ảnh hưởng tăng lên gấp đôi, biên độ tăng trưởng Hồn Lực của cả hai cũng tăng lên, điều này có thể chứng minh đệ tử và Vương Đông sử dụng được Vũ Hồn dung hợp kỹ mà! Hơn nữa dấu vết cả hai sử dụng Vũ Hồn dung hợp kỹ đêm qua vẫn còn, nếu ngài không tin đệ tử có thễ dẫn ngài đi xem.
Nghe Hoắc Vũ Hạo giải thích một lúc nên Chu Y đã bắt đầu bình tĩnh, lúc này nàng biết mình đã quá nóng giận.
Trong hơn ba tháng làm lão sư cho lớp Hoắc Vũ Hạo nàng rất rõ hắn. Trong trí nhớ của nàng chưa có học viên nào siêng năng hơn hắn, trong nhóm đệ tử cùng lứa hắn cũng vô cùng trầm ổn, thậm chí có thể xem như một ông cụ non. Nếu thật sự hắn muốn nói dối cũng không thể nghĩ một lý do dễ bị phát hiện như thế.
Mỗi người có một sở trường riêng, Chu Y mặc dù là lão sư trong học viện Sử Lai Khắc nhưng lại không quá hiểu rõ về Vũ Hồn dung hợp kỹ. Dù sao Vũ Hồn dung hợp kỹ thật sự rất hiếm gặp, nghe Hoắc Vũ Hạo giải thích nàng cũng đã khá tin tưởng, lửa giận cũng đã giảm bớt khá nhiều.
Chu Y hất tay lên:
– Thôi được, thu lại Hồn Kỹ đi, ta tạm tin tưởng hai ngươi. Nhưng việc không thể sử dụng Vũ Hồn dung hợp kỹ lại vô cùng kỳ lạ, cả hai ở lại đây chờ ta một chút, ta đi gọi một lão sư đã nghiên cứu khá sâu về dung hợp Vũ Hồn đến giải thích.
Chu Y vừa nói xong lập tức bước đi ngay.
Người vừa ra ngoài Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông lập tức thở phào ngã người ngồi xuống ghế, Hoắc Vũ Hạo đưa tay trái lau mồ hôi lạnh trên trán, Vương Đông cũng đưa tay lên… lúc này hắn phát hiện tay trái của mình vẫn còn đang bị Hoắc Vũ Hạo nắm lấy.
– Mau buông tay!
Vương Đông tức giận rút tay ra sau đó trừng mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo:
– Tất cả là tại ngươi, nếu không phải vì ngươi muốn ra ngoài nghiên cứu kỹ năng ta làm sao bị Chu lão sư để ý, đây cũng đâu phải bí mật gì!
Hoắc Vũ Hạo dựa người vào lưng ghế cười ha ha:
– Trách thì cứ trách ta nhưng đây cũng đâu phải chuyện xấu, được các lão sư chỉ điểm việc tu luyện của chúng ta sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Cái tính khí nóng lạnh thất thường của ngươi vẫn không bỏ đi được à, có lẽ chỉ có ta mới chịu được ngươi mà thôi!
Vương Đông hừ một tiếng:
– Chỉ với ngươi ta mới thế, người khác thì còn lâu. Nhưng hôm nay có thể trông thấy bộ dạng khiếp sợ của Chu lão thái thái thì bị mắng một trận cũng không quá lỗ. Ngươi nói xem sau khi chúng ta vượt qua sát hạch còn có thể được Chu lão thái thái dạy hay không?
Hoắc Vũ Hạo nói:
-C ũng không biết nữa, Chu lão sư tuy có thể dạy rất nhiều nhưng vẫn có sở trường riêng. Bởi vì lớp chúng ta quá thấp, tu vi cũng không cao nên Chu lão sư cũng không thể hiện ra trình độ thật sự của mình. Ta thật sự hi vọng sau khi vượt qua sát hạch có thể tiếp tục dược Chu lão sư giảng dạy, dù sao được một người hướng dẫn tận tình nghiêm khắc đối với chúng ta cũng không phải là việc xấu, ít nhất chúng ta sẽ không lơ là việc học tập kiến thức và tu luyện.
Home » Story » đấu la đại lục ii (tuyệt thế đường môn) » Chương 66: Rực rỡ – Điêu tàn! Con đường Hoàng Kim! (3+4)
Chương 66: Rực rỡ – Điêu tàn! Con đường Hoàng Kim! (3+4)
- Tháng 10 18, 2023
- 8:34 chiều