Thức ăn có độc.
Khách hàng hoảng sợ chạy tán loạn.
Tuy độc không chết người nhưng khiến người ta đau bụng. Mệt lả.
Nhóm Du Hoặc biết tin đã rõ Duệ phi không ngồi yên bắt đầu ra tay rồi.
Cả nhóm quyết định đã đến lúc lộ diện đấu với Duệ phi và anh Vương rồi.
Nên cả nhóm không cần che dấu gì nữa
Nhóm Du Hoặc về phủ, thay toàn bộ y phục, tóc tai và thay đổi toàn bộ phong thái.
Làm song tất cả khí thế nhóm Du Hoặc đã khác hoàn toàn.
Lúc trước, hai năm ở chỗ Thánh Vương học được gì hôm nay đều thể hiện ra tất cả.
Đến cả nhóm thuộc hạ trong phủ khi nhìn thấy còn giật mình.
Bọn họ đi theo Thánh Vương lâu như vậy nên biết rõ khí thế toát ra trên người nhóm Du Hoặc là học được ở đâu.
Nhóm Du Hoặc chia nhau ra đi sáu tiệm trên kinh.
Triệu Huy đi Nhất Cửu Đỉnh
Trác Nhạc và Thời Dạ đi Nhị Cửu Đỉnh.
Thời Yến và Truy Bân đi Tam Cửu Đỉnh
Hàn Á đi Tứ Cửu đỉnh.
Lâm Phúc đi Ngũ Cửu Đỉnh
Du Hoặc và Lam Hạ đi Lục Cửu Đỉnh.
Ra xe ngựa riêng của từng người rồi xuất phát.
Trước cửa Cửu Đỉnh,người nhà nạn nhân đến đòi công đạo khóc lóc tố Cửu Đỉnh làm ăn hại người.
Mọi người đứng xung quanh bàn tán xôn xao:
Làm xao mà Cửu Đỉnh lại hại người được. Ta ăn suốt có sao.
Đúng thế có khi nào có kẻ hại không.
Ta cũng nghĩ thế.
Chứ bao lâu nay chả sao.Lên Hoàng Thương một cái xảy ra chuyện.
Ê có khi nào Hoàng Thương khác hại không.
Có thể lắm.
Các ngươi nghĩ hay. Ai dám hại Hoàng Thương chứ. Địa vị Hoàng Thương thế nào các ngươi không rõ à.
Đúng. Khéo khi do làm ăn gian dối cũng nên.
Ngươi dám nói Hoàng Thương như vậy, ngươi chán sống à.
Ta lỡ miệng. Ta đâu cố ý.
Đang phát triển, danh tiếng có người ta gian dối làm gì. Ngươi nói bậy cẩn thận không rước hoạ vào thân.
Mọi người đang xôn xao bàn tán thì một giọng hô to vang lên.
Hoàng Thương Cửu Đỉnh đến.
Tất cả mọi người nghe vậy im lặng nhìn xung quanh. Thấy từ xa một chiếc xe ngựa màu trắng uy vũ với bốn con ngựa kéo đang đi đến.
Mọi người vội tránh xang một bên cho chiếc xe ngựa đậu
Nhóm người nhà nạn nhân đang khóc lóc cũng ngừng nhìn chiếc xe uy vũ này.
Chỉ thấy xe phu nhảy xuống xe đứng một bên.
Thủ hạ ngồi đằng trước cùng xe phu nhảy khỏi ngựa. Lấy một cái ghế để dưới đất rồi mở cửa hô to: Chủ nhân mời xuống ngựa.
Mọi người thấy bước xuống ngụa là một vị công tử cực kỳ anh tuấn. Khí chất không tầm thường. Người này mặc hắc y. Nhìn càng bí hiểm.
Sau khi người này đưa tay vào xe đón một vị công tử khác.
Vị công tử này càng khiến mọi người hít ngụm khí: Quá đẹp. Vị công tử này mặc bạch y. Mái tóc dài đen nhánh cài hờ phía sau bằng cây trâm ngọc. Khí thế không tầm thường.
Khi hai người đúng cạnh nhau càng làm tăng khí chất quyền quý.
Quản sự Lục Cửu Đỉnh chạy ra đón Du Hoặc và Lam Hạ.
Đến gần Du Hoặc và Lam Hạ thì cúi đầu chắp tay: Thuộc hạ tham kiến nhị vị chủ tử.
Du Hoặc gật đầu nói: Chuyện này để ta giải quyết.
Quản sự chắp nói: Dạ
Du Hoặc và Lam Hạ đứng trước cửa tiệm. Ánh mắt sắc như giao nhìn một lượt.
Mọi người xung quanh nhìn thấy vội lùi ra sau. Không ai dám nói gì.
Du Du Hoặc cất tiếng lạnh băng: Ba ngày sau Cửu Đỉnh đưa ra bằng chứng chứng minh trong sạch.
Kẻ dám động vào Cửu Đỉnh sẽ phải trả giá thật đắt cho việc hại Cửu Đỉnh.
Bây giờ các vị về chờ kết quả đi. Nếu còn ở đây gây sự khi chưa rõ nguyên do. Hừ.
Một tiếng Hừ của Du Hoặc khiến mọi người lạnh gáy.
Người nhà nạn nhân vội đứng lên nói: Bẩm Hoàng thương ba ngày sau chúng ta quay lại.
Sau đó kéo nhau về.
Du Hoặc và Lam Hạ đi vào trong tiệm.
Mọi người xung quanh thấy Du Hoặc và Lam Hạ vào tiệm rồi mới bắt đầu nói chuyện:
Trời ơi hết hồn khí thế đáng sợ quá
Đúng vậy thật đáng sợ
Nhưng mà hại vị này đẹp thật đấy
Đúng đúng. Đẹp thật.
Ừ đẹp thật sự.
Không biết công tử nhà nào.
Kinh thành rộng thế biết bao con em quý tộc sao mà biết được
Trước sau gì cũng biết các ngươi thắc mắc làm gì
Ba ngày sau ta sẽ tới xem bằng chứng.
Ừ ba ngày sau đến.
Mọi người bàn tán một lúc rồi tản ra về.