Hoà An hơi giật mình nhưng vẫn là cho vào miệng. Tuấn Khải vừa cảm nhận được hơi nóng liền gầm lên trong cổ họng một tiếng. Tiếp tục đè xuống mạnh hơn một chút. Hoà An lập tức gia tăng động tác. Tay cũng đưa về xuống phía dưới hai hòn bi to mà xoa nắn. Cách này đúng có hiệu quả.
Tuấn Khải đã bị làm cho thích thú tới quay cuồng đầu óc. Anh xoay người ngồi dậy một lần nữa di chuyển về ngậm phía dưới của Hoà An một lần nữa. Nhưng lần này anh không chỉ đơn thuần là chơi đùa với thằng em của Hoà An mà còn thăm dò bông cúc nhỏ phía dưới.
Quả nhiên Tuấn Khải vừa mới chạm tay vào Hoà An liền phản ứng. “Anh định làm gì?”
“Anh phạt!”
“Phạt gì chứ.”
Hoà An cố gắng vùng vẫy nhưng Tuấn Khải đã giữ chặt hơn. “Em tự mình nghĩ đi.”
Nói xong liền đứng dậy, lại mở tủ lấy ra những thứ mà từ lúc mua tới giờ chưa bao giờ động tới.
Hoà An chưa chuẩn bị trước tinh thần nên hốt hoảng ngồi dậy. “Ở đâu ra vậy? Em không biết anh muốn gì. Em muốn đi tắm rồi!”
Tuấn Khải lại nhanh hơn một bước đẩy ngược Hoà An xuống giường. “Đừng tỏ ra không biết, em cái gì cũng biết. Chỉ mỗi một chuyện không biết!.”
Hoà An cố gắng chống đối. “Em không biết chuyện gì chứ!”
“Chính là không được chọc anh điên lên!”
Nói xong liền đưa tay mình trở ngược xuống phía dưới Hòa An thăm dò. Dây thần kinh của Hoà An bây giờ đã căng cứng lên như cơ thể anh lúc này vậy. Không thể nào kháng cự được cảm giác khoái cảm đang chạy xung quanh đầu óc.
Tuấn Khải lui người xuống ôm trọn tiểu Hoà An lại vào miệng mà nuông chiều. Xong rồi nhẹ nhàng chạm lưỡi đùa giỡn hai hòn bi nhỏ phía dưới. Cuối cùng là chạm thẳng vào mật đạo của Hoà An. Lúc này Hoà An không nhịn được mà co người lại kêu lên. “Đừng…”
Nhưng câu nói đó không hề có tác dụng với Tuấn Khải. Anh bây giờ càng làm càng không thể dừng lại. Khi cảm thấy vừa đủ ướt át anh mới đưa thử một ngón tay của mình vào. Vừa mới đưa vào một chút Hoà An đã lớn tiếng. “Dừng lại, anh dừng…”
Tuấn Khải định còn từng chút một nhưng vừa nghe Hoà An kêu lên liền đưa cả ngón thẳng vào khiến Hoà An lập tức câm nín. Bên trong Hoà An quá mềm mại, quá ấm áp. Tuấn Khải bắt đầu di chuyển ngón tay ra vào. Hoà An khó chịu tới người muốn co rút lại. Nhưng càng co lại càng xiết ngón tay thì Tuấn Khải chỉ thêm hứng muốn làm nhiều hơn chứ không chịu ngưng lại.
Anh nhẹ nhàng rút ngón tay ra. Đổ một ít dầu vào và tiếp tục quay trở lại. Lần này là hai ngón. Hoà An lập tức kêu lên. Đã rất lâu không chịu tác động lớn như vậy quả thật khó chịu. Tuấn Khải thấy Hoà An có chút không chịu nổi nên quyết định lại cúi xuống ngậm tiểu Hoà An vào miệng để phân tán chú ý của cậu ta. Quả nhiên có hiệu quả. Phía tiểu cúc liền từ từ thả lỏng ra. Thừa thế Tuấn Khải liền cho thêm một ngón nữa vào. Mặc dù không là gì với đại điểu phía dưới của anh, nhưng ít ra sẽ làm Hoà An đỡ tức hơn.
Hoà An vừa cảm nhận được sự thay đổi số lượng ở phía dưới liền nhỏ tiếng cầu xin. “Anh…đừng…chướng lắm..”.
Tuấn Khải lúc này trườn người lên trên hôn một hơi nồng nhiệt lên môi Hoà An. Xong quay sang nói nhỏ vào tai cậu ta. “Anh làm được không?”