Luận lực lượng cuối cùng là Huyền Thiên mạnh hơn.
Bàn tay Huyền Thiên kết ấn, lần nữa áp tới Hỏa Lân Thú.
Hô – –
Hỏa diễm cự chưởng lập tức xẹt qua hư không, cuồng phong cực nóng ập tới.
Hỏa Lân Thú vừa mới từ trong dung nham bò ra, còn chưa kịp tránh đi đã bị cự chưởng đánh tới lần nữa.
Oanh – –
Tiếng nổ kinh thiên vang lên, ngọn núi lửa chấn động mạnh, thân hình to lớn của Hỏa Lân Thú lại lún vào dung nham.
Chưởng ấn của Huyền Thiên cấp tốc biến ảo, hóa thành một chỉ đâm tới, ngón tay đánh xuống thật nhanh, giống như thanh cự kiếm bằng hỏa diễm đâm vào người Hỏa Lân Thú.
– Giết – –
Đồng thời Huyền Thiên hét lớn một tiếng, hai đạo kiếm quang trong mi tâm bay ra ngoài, là hai thanh Linh Kiếm Địa Cấp”.
Bàn tay phải của Huyền Thiên biến thành trảo, đem thân hình cực lớn của Hỏa Lân Thú từ trong dung nham cầm ra ngoài.
Giờ phút này tay trái của Huyền Thiên lại chỉ một ngón tay vào Hỏa Lân Thú, sau đó hét to lên:
– Song kiếm hợp nhất!
Hai thanh Địa Cấp Linh Kiếm hai hợp làm một trong hư không, hóa thành một thanh cự kiếm hào quang chói mắt, thiết cắt qua hư không, lập tức đâm vào đầu lâu của Hỏa Lân Thú.
Hào quang chói mắt nhạt đi, nhưng đầu lâu của Hỏa Lân Thú bắn ra hào quang sáng ngời, Linh Kiếm Địa Cấp cực lớn bay lên, đầu lâu của Hỏa Lân Thú bị cắt thành hai nửa.
Thu!
Địa Cấp Linh Kiếm một phân thành hai, hóa thành hai đạo kiếm quang, lập tức bắn ngược lại, ẩn vào trong mi tâm của Huyền Thiên.
Huyền Thiên lại thi triển Địa Hỏa Ấn Pháp, lại vận dụng hai thanh Địa Cấp Linh Kiếm, rất nhanh Hỏa Lân Thú bị đánh chết, đi đời nhà ma.
Khởi!
Tay phải của Huyền Thiên chộp xuống, kéo ngược ra phía sau, hỏa diễm cự chưởng cũng hóa thành trảo cầm lấy thi thể Hỏa Lân Thú nâng tới trước mặt Huyền Thiên.
Sau đó năm ngón tay của Huyền Thiên mở ra, hỏa diễm chưởng ấn thu nhỏ lại, lui vào bàn tay Huyền Thiên.
Thấy Huyền Thiên dễ dàng, đánh chết Hỏa Lân Thú, Mộc Thanh Thần, Mộc Thanh Kiệt hai huynh đệ hai mặt nhìn nhau, rất là khiếp sợ, trong mắt bọn họ mặc dù Huyền Thiên có thể thắng, nhưng đó là chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Nhưng mà thủ đoạn của Huyền Thiên làm bọn họ hoảng sợ, không nói gì tới hai thanh linh kiếm, đó là thứ thất truyền trong truyền thuyết, chỉ nói tới ấn pháp kia, uy lực của nó cực lớn, vô cùng kỳ diệu.
Huyền Thiên nhìn qua Mộc Thanh Thần, Mộc Thanh Kiệt hai huynh đệ vẫy tay, nói:
– Hỏa Lân Thú đã chết, các ngươi đi lấy Hỏa Lân Chi Tâm đi.
– Đa tạ kiếm hữu! Đa tạ kiếm hữu!
Thần sắc Mộc Thanh Thần, Mộc Thanh Kiệt đại hỉ, nhìn Huyền Thiên lớn tiếng cảm tạ.
Không bao lâu hai người đã phá vỡ thân thể Hỏa Lân Thú, lấy trái tim của Hỏa Lân Thú ra.
Trái tim của Hỏa Lân Thú to như một căn phòng vậy, đỏ tươi một màu máu, hai huynh đệ không có mang nó đi, mà phá vỡ trái tim này, từ trong trái tim đào ra một viên châu nhỏ như nắm tay, đây mới thực sự là Hỏa Lân Chi Tâm.
Chỉ cần không tổn thương tới kinh mạch, cho dù thương thế nặng thế nào, Hỏa Lân Chi Tâm cũng có thể trị hết trong thời gian ngắn, đây là một loại thánh dược chữa thương.
Thu Hỏa Lân Chi Tâm lại, hai huynh đệ vô cùng mừng rỡ như trước, nhìn Huyền Thiên hưng phấn nói:
– Còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh của kiếm hữu, thỉnh kiếm hữu nhất định theo huynh đệ chúng ta quay về Vạn Xuân cốc, chỉ cần bổn cốc có cái gì, kiếm hữu có thể tùy tiện cầm, xem như cảm tạ kiếm hữu.
– Hai vị cứ gọi ta là Thiên thiếu.
Huyền Thiên gật gật đầu, hiện tại không biết người ở chỗ nào, mà hai huynh đệ này là hậu nhân của Mộc Kiếm Vương, xem ra Vạn Xuân cốc cùng Mộc Kiếm Vương có quan hệ lớn, phải đi xem mới được.