Bạch Tử Lương đột nhiên gầm lên một tiếng, không rút thương, ngược lại dựa thế giữ chặt đầu thương của Miêu Nghị, đột nhiên làm phép áp thương chống đỡ.
Chênh lệch về tu vi lập tức thể hiện ra ngoài, Miêu Nghị nhanh chóng xiên rồi đạp chân sau, mặc dù vẫn không cách nào ngăn chặn được xu thế trượt về sau, bị Bạch Tử Lương đẩy về sau một đoạn.
Bạch Tử Lương càng chạy càng nhanh, tốc độ trượt về sau của Miêu Nghị cũng càng lúc càng nhanh, giống như một con trâu đang nhanh chóng đẩy cày, dưới chân xuất hiện hai đạo rãnh sâu.
Một màn này nhất thời làm đám người Lão Bản Nương một lần nữa khẩn trương, khu đất trống này lúc trước vốn bị Liệt Hoàn xuất thủ làm cho ngổn ngang, một khối cự thạch từ dưới đất lật lên đang cách phía sau Miêu Nghị không xa, Bạch Tử Lương đang điên cuồng làm phép dính chặt lấy Miêu Nghị, đẩy Miêu Nghị điên cuồng trượt đi.
Miêu Nghị nhanh chóng quay đầu lại liếc nhìn, hai cánh tay hợp nhất, đầu thương đột nhiên “răng rắc” một tiếng, nhanh chóng thoát khỏi dây dưa của đối phương, nghiêng người chợt lóe, nhanh chóng ra thương, tiếp tục vọt tới trước mặt Bạch Tử Lương.
Bạch Tử Lương cũng nhanh chóng vặn người đưa thương về, thương pháp hắn khổ cực tu luyện được cũng không phải là hư danh, trong tiếng “đinh đinh đang đang” vang lên, liên tục ngăn chặn mấy thương của Miêu Nghị.
Thấy vậy Cơ Mỹ Mi sợ hết hồn hết vía, nhi tử mình xuất thủ đã rất nhanh, nhưng thế công của Miêu Nghị vừa mở ra, nhi tử mình căn bản phong không thể cản được thế công của Miêu Nghị.
Mọi người chỉ thấy Miêu Nghị mới vừa rồi bị đẩy chỉ có lực chống đỡ trong nháy mắt lật bàn, nhất thương nơi tay, thương ra như long, trong khoảnh khắc cưỡng ép Bạch Tử Lương đỡ trái hở phải, ép được Bạch Tử Lương hoàn toàn không có lực chống đỡ.
Từng điểm hàn mang đột phá phòng thủ của Bạch Tử Lương, như mưa phá vỡ pháp lực phòng ngự của Bạch Tử Lương, tiếng nổ vang liên tục, đầu thương sắc bén liên tục đánh trúng đầu thương của Bạch Tử Lương.
Thương pháp Bạch Tử Lương khổ luyện nhiều năm, ngay cả bản công hắn cũng có chút đắc ý, dưới thế tiến công của Miêu Nghị lập tức thành trò cười.
Cái gì gọi là thương pháp bẻ gãy nghiền nát? Người đang xem cuộc chiến lập tức phát hiện thương pháp bẻ gãy nghiền nát Bạch Tử Lương thi triển ra lúc trước quả thực là gặp dân chơi thứ thiệt, cũng hiểu được cơ sở cái gọi là ‘Dưới thương của Yến mỗ cảnh giới Hồng Liên không phải là đối thủ’ của Miêu Nghị lúc trước ở đâu, thương pháp này giống như lời nói của hắn, vô cùng khí phách, bén nhọn vô cùng, làm cho người ta như gặp phải sát thần, khí thế Phật ngăn giết Phật, khí thế tấn công một thương nơi tay quả thực làm người xem nhiệt huyết sôi trào, vừa ra tay liền ép được Bạch Tử Lương hoàn toàn không có lực chống đỡ.
Lúc trước là Bạch Tử Lương đẩy được Miêu Nghị nhanh chóng lui về phía sau, nhưng bây giờ là Bạch Tử Lương bị Miêu Nghị đẩy một đường lui về phía sau.
Nói chính xác, là bị đầu thương sắc bén của Miêu Nghị ghim trên người chọc cho nhanh chóng lui về phía sau. Chỉ thấ điểm điểm hồng quang trên thân thể Bạch Tử Lương lóe ra, theo thương ra của Miêu Nghị, điểm thương, lưỡi lê, y phục như mảnh nhỏ như hồ điệp bay tán loạn, trong nháy mắt trường sam trên người liền bị kéo tới bảy tám phần, lộ ra một bộ nhuyễn giáp trên người, rõ ràng cho thấy một bảo giáp hộ thể.
Bạch Tử Lương bị đánh đến luống cuống tay chân, không ngăn chặn được thế công bén nhọn ở đối diện, chỉ có thể dốc hết sức bảo vệ chỗ yếu hại của mình.
Những người đứng xem đã không thể đếm được trên người Bạch Tử Lương trúng bao nhiêu thương, chỉ thấy Bạch Tử Lương không thể tránh, không thể ngăn chặn, một đường bị thương thọc đến bay ngược, một thanh niên tài tuấn hào hoa lại bị đánh như tên ăn mày, quả thực là thê thảm không nỡ nhìn, hào ngôn lúc trước ‘dám cùng ta quyết tử chiến một trận’ không thể nghi ngờ là tự mình tát tai mình.
Không biết bao nhiêu người trong lòng thổn thức, nếu không có bảo giáp hộ thân, không biết Bạch Tử Lương đã chết dưới thương của ‘Yến Bắc Hồng’ bao nhiêu lần.
Một màn này làm Cơ Mỹ Mi lo lắng vô cùng, cắn cắn môi, Cơ Mỹ Mi thiếu chút nữa cắn đôi môi đến bật máu, không ngờ nhi tử mình nhiều năm vất vả khổ luyện, không ngờ bây giờ lại không chịu nổi một kích, lại bị đánh cho không có chút nào sức hoàn thủ.
Nhìn Miêu Nghị khí thế như cầu vồng đuổi giết, người bên cạnh cũng cảm thấy lo lắng cho cho Bạch Tử Lương.
Khóe miệng Bát Giới khẽ nhếch một cái, suy nghĩ mình có thể ngăn trở công kích của đại ca hay không, kết luận là cũng không ngăn được.
Vân Phi bên phía Ma quốc thấy vậy cũng trợn mắt hốc mồm một lúc, sau đó quay đầu lại gãi gãi đầu nói với Vân Báo. – Cha, con sợ con cũng không ngăn được!
Vân Báo liếc mắt, thấy vẻ chân thật của nhi tử, quở trách nói:
– Chém giết không phải so thương sao?
– Đúng vậy!
Vân Phi lúng túng vò đầu cười hắc hắc.
—————