– Có trò hay để xem rồi.
Nhẹ thả tiểu hồ ly, nàng mỉm cười:
– Đi thôi, chúng ta cũng đi xem một hồi náo nhiệt, ta sao lại cảm thấy Liễu Minh lần này không dễ đắc thủ nha.
Gã trung niên luôn ở cạnh nàng xuất hiện, rồi cả hai biến mất.
Ba toán người lặng lẽ rời khỏi thành, không hề làm kinh động đến những thế lực khác.
Chiều tà yêu dị vắt ngang bầu trời, ánh sáng đỏ sẫm lờ mờ bao phủ đất trời, mang theo không khí lành lạnh đêm sớm.
“Veo”
Đột nhiên vang lên tiếng xé gió, ba tia sáng xẹt ngang bầu trời, tốc độ cực kỳ kinh dị lướt đi nhanh chóng.
Tốc độ của bọn họ dường như đã được thúc đẩy cực hạn, cứ như là đang chạy trốn khỏi cái gì đó.
Khoảng nửa giờ sau, họ dần giảm tốc độ, rồi hạ xuống một ngọn núi.
Mục Trần ngẩng lên, nhìn ra phía xa xa đằng sau, đột nhiên cười nói:
– Hai kẻ các ngươi lén lút theo chúng ta cả buổi, không thấy mệt sao?
– Ha ha, quả nhiên người đã sớm biết…
Ngay lập tức một tiếng cười to vang vọng thiên địa đáp lại, không gian ở ngọn núi bên cạnh đột nhiên biến dạng, hai bóng người từ từ hiện ra.
Rõ ràng đó là hai tên Thiên Huyền điện, Liễu Minh và lão nhân áo đen Chí Tôn ngũ phẩm.
Tên kia vừa xuất hiện, ánh mắt khiêu khích nhìn quanh, chợt nói:
– Ngươi chọn cho mình một chỗ mai táng cũng không tồi…
– Sao ngươi lại biết chỗ này không phải là chọn cho ngươi?
Mục Trần mỉm cười đáp lời, ánh mắt cũng trở nên sắc bén.
– Cũng tự tin đấy nhỉ…
Liễu Minh thản nhiên cười nói:
– Nếu nghĩ rằng bên cạnh có vị mỹ nhân Chí Tôn tứ phẩm hộ vệ mà tin tưởng bản thân như vậy, e rằng ngươi thất vọng rồi.
Liễu Minh xòe tay ra:
– Giao nộp Hư Không Đại Nhật Quả ra đi, trước khi ta nổi nóng. Thái độ của ngươi nếu khiến ta hài lòng, có lẽ còn có thể tha ngươi một mạng.
– Bất Diệt Thần Diệp và Cửu Long Cửu Tượng thuật, ngươi có mang theo trong người chứ?
Mục Trần ngược lại còn hỏi vặn hắn một câu.
Liễu Minh tắt ngấm nụ cười, sắc mặt lành lạnh nhìn đối thủ:
– Ngươi đã bỏ qua cơ hội duy nhất.
– Ngươi quả thật là nhiều lời vô nghĩa.
Mục Trần cười.
“Hí hí”
Lâm Tĩnh bên cạnh cười khúc khích, càng làm cho Liễu Minh tức trào máu họng.
– Mục trưởng lão, hành động đi, không cần nương tay.
Liễu Minh nheo mắt tức giật, nhưng miệng lại nở nụ cười, ngữ khí dữ tợn.
Lão nhân áo đen chầm chậm tiến lên, hai tay cắm trong áo buông ra, gương mặt già nua toát ra cỗ khí tức âm hàn lạnh lẽo.
Cuồng phong nổi lên, linh lực khủng bố bùng phát, tối tăm phủ kín thiên địa, nhiệt độ trong không trung hạ xuống nhanh chóng. Linh lực của lão nhân này mang theo sức mạnh âm hàn cực lạnh.
Lão ta chỉ đứng ở đỉnh núi bên cạnh, uy áp đáng sợ của cỗ linh lực kia cũng khiến cho núi đá nứt nẻ, lan ra khắp núi.
Chỉ có áp lực mà khiến cho núi cao cũng muốn đổ sụp, sức mạnh Chí Tôn ngũ phẩm thực đáng sợ.
Mục Trần cũng tỏ ra nghiêm trọng, lần đầu tiên đối đầu chính diện một vị Chí Tôn ngũ phẩm, sức mạnh này quả thực nhiếp người.
Cửu U cũng nhẹ nhàng bước lên, linh lực bao la bùng nổ, không gian vặn vẹo, không trung phía trên hiện ra một con hắc tước khổng lồ che trời che đất.
Một ngọn lửa màu tím bừng cháy trên cơ thể hắc tước.
– Thần thú?
Hình tướng Cửu U Minh Tước đột ngột xuất hiện khiến cho lão nhân kia và Liễu Minh giật mình kinh sợ.
– Khó trách ra vẻ chắc chắn như thế, thì ra bản thể của ngươi là thần thú.
Lão nhân áo đen nhìn chằm chằm Cửu U, thanh âm khàn khàn cất lên.
Bình thường mà nói, Chí Tôn tứ phẩm khó có đủ can đảm chống cự với Chí Tôn ngũ phẩm. Chênh lệch một phẩm cũng rất lớn, nhưng nếu là thần thú thì lại khác, nhờ vào sức mạnh cơ thể cường đại và ưu thế tiên thiên, thần thú thường mạnh hơn cao thủ đồng cấp rất nhiều.
Liễu Minh cau mày, chợt hắn quyết định tiến lên, lạnh lẽo cất giọng:
– Mục trưởng lão, ngươi cầm chân nàng ta, tiểu tử này để ta tự mình giải quyết.
Lão nhân áo đen gật đầu, nữ tử kia là thần thú thì quả là ngoài dự đoán, nhưng chênh lệch giữa lão và nàng ta cũng là một phẩm, muốn giết nàng ta cũng khó có khả năng, nhưng giao chiến cầm chân thì cũng không quá khó.
– Ta cảm nhận không hề thấy dao động Chí Tôn pháp thân của ngươi, có lẽ hiện tại ngươi vẫn chưa tu luyện Chí Tôn pháp thân phải không?
Liễu Minh hờ hững hỏi Mục Trần.
Mục Trần không trả lời.
– Vậy thì thật đáng tiếc… vì ngươi sẽ không có cách nào luyện thành nó nữa.
Liễu Minh thở dài ra vẻ tiếc nuối, nhưng nụ cười trên miệng hắn trở nên dữ tợn hơn bao giờ hết.
– Nhưng cũng không sao, trước khi ngươi chết ta sẽ cho ngươi chiêm ngưỡng sức mạnh chân chính của Chí Tôn pháp thân!
“Uỳnh!”
Linh lực mênh mông bắn lên, linh lực rực lửa hội tụ, hình thành một thân ảnh khổng lồ cao đến nghìn trượng.
Bóng người kia toàn thân bốc cháy, nhìn từ xa như một người khổng lồ dung nham.
Nhiệt độ không khí mới lạnh đi lại tăng lên nóng rực.
– Thiên Viêm pháp thân!