Chu Hằng khẽ nhíu mày. Vị cường giả Sáng Thế Cảnh này tuyệt đối không đạt tới độ cao của Sáng Thế Đế, bởi vì cảm giác mang đến cho hắn kém xa không bằng Đông Quách Hằng. Khả năng là Sáng Thế Vương cũng có khả năng là Sáng Thế Hoàng.
Nhưng quản ngươi là ai, tiến vào nơi này là phải bị quy tắc nơi này áp chế, cảnh giới rớt xuống đến Nhật Diệu Vương, lại làm sao làm gì được vùng băng nhận này chứ? Nhưng trái lại, đường đường cường giả Sáng Thế Cảnh lại nói hươu nói vượn sao?
Trong lúc Chu Hằng nghi hoặc, cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn kia bỗng nhiên bộc phát ra hơi thở khủng bố vô biên, luồng lực lượng cuồn cuộn mà ra kia chỉ cảm ứng một chút là khiến da dẻ người ta như bị đao cắt!
Lực lượng của cấp bậc Sáng Thế Cảnh!
Làm sao có thể!
Nơi này không phải là bị áp chế cảnh giới sao? Hắn vì sao có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như thế?
Cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn vừa ngưng tụ được lực lượng, lập tức đánh qua băng nhận. Bùng bùng đám băng nhận này quả thật sắc bén rét lạnh, nhưng đvm cường giả Sáng Thế Cảnh vẫn không thấm vào đâu, nhao nhao vỡ nát!
[CHARGE=3]Dù sao, Lam Tinh Thụ kia đã chết không biết bao nhiêu năm rồi!Trong một vùng vụn băng bay loạn, bức tường băng nhận này đột nhiên vỡ vụn, một vách chắn cuối cùng cũng biến mất!
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Đúng lúc này, tứ chi cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn kia đột nhiên đồng loạt nổ tung. Trong biểu tình đột nhiên biến sắc của hắn, cái đầu cũng đột nhiên vỡ toác, trong nháy mắt hóa thành một chùm mưa máu, bắn vãi ra bốn phương tám hướng.
Vút! Vút! Vút!
Đám mưa máu đó bắn ra, võ giả bị đánh tới đều là trên người xuất hiện những lỗ thủng, lập tức kêu thảm liên tục, vô cùng thống khổ! Nhưng cũng có mấy giọt máu tươi vẩy lên trên Mộc Tâm màu lam, lại cũng không tạo thành một chút phá hư nào.
Biến hóa đột ngột khiến mọi người toàn bộ đều mất năng lực phản ứng!
Ánh mắt Chu Hằng ngưng lại, trong lòng có chút hiểu ra.
Sáng Thế Cảnh quá cường đại, cường đại đến có thể tạm thời phá vỡ áp chế cảnh giới ở nơi này. Bởi vì cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn kia đánh tan tường băng nhận, nhưng Vũ Văn Kiếm lại càng mạnh, mạnh đến mức ngươi muốn đột phá hạn chế thì phải lấy sinh mệnh làm giá phải trả!
Bởi vậy một vị cường giả Sáng Thế Cảnh cứ như vậy bị diệt trừ!
May mắn, cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn kia tiến vào chính là một đạo thần tướng, nếu không tất nhiên thần hình đều diệt! Nhưng hiện tại cũng đủ cho hắn đau khổ, mất một đạo thần tướng, đó cũng là nỗi đau khó thể chịu nổi!
Ba vị cường giả Sáng Thế Cảnh còn lại hai mặt nhìn nhau, đều lộ ra vẻ nghĩ lại mà sợ. Bởi vì lúc trước bất kể ai trong bọn họ ra tay đều đồng dạng khó thoát khỏi số mệnh bị hủy diệt!
Bị bắt áp chế cảnh giới tiến vào nơi này, nghĩa là thực lực của bọn họ không bằng Vũ Văn Kiếm, chỉ có thể bị hắn hạn chế. Như vậy ở địa phương đặc thù này, thủ đọa Vũ Văn Kiếm bày ra muốn hủy diệt bọn họ tự nhiên là dễ như trở bàn tay.
May mắn là, băng nhận đã trừ, hiện tại chỉ cần nhặt bảo vật lên là được!
Cường giả Sáng Thế Cảnh mặt khỉ thứ nhất đứng ra, kế đó hai cường giả Sáng Thế Cảnh khác cũng động. Bọn họ đều đi tới phía trước viên Mộc Tâm kia, nhưng khi tới khoảng cách một trượng, bước chân của bọn họ lại ngừng lại cùng một thời gian.
– Làm sao có thể! Lão nhân cao gầy sắc mặt lại biến: – Đã qua nhiều năm như vậy, viên Mộc Tâm này làm sao còn có uy áp lớn như thế!
– Phải vận chuyển linh lực mạnh nhất mới có thể chống đỡ nổi. Nhưng cứ như vậy, cỗ thần tướng này của chúng ta cũng sẽ hóa thành mưa máu!
– Chờ một chút, uy áp này dường như đang suy yếu!
Ba đại cường giả Sáng Thế Cảnh đồng thời lộ ra vẻ ngưng thần, cảm ứng kỹ càng, qua một hồi lâu bọn họ đồng thờin. – Huyết tế! Chân mày nhíu chặt bỗng nhiên giãn ra, như trút được gánh nặng.
Bọn họ đều ngoắc tay, chỉ thấy máu thịt của cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn nổ tung lúc trước đều bị bọn họ thu gom lại, nhao nhao ném qua hướng viên Mộc Tâm kia.
Ông!
Viên Mộc Tâm này giống như bông gòn hút máu, toàn thân phát ra ánh lam nhàn nhạt, sáng chói lóa mắt. Nhưng theo máu tươi biến mất, hào quang này cũng mờ đi, không hiện ra nữa.
– Còn chưa đủ!
– Vậy thì tế đến đủ mới thôi!
– Ừm!
Ba đại cường giả Sáng Thế Cảnh đều lạnh lùng nói, đột nhiên chia nhau vọt ra, hướng về phía đám người trong huyệt động phát động công kích.
Bọn họ quá cường đại, chiến lực chân thật tuyệt đối đạt tới Nhật Diệu Vương 11 vầng mặt trời, một tay chộp ra căn bản không cho người ta có năng lực chống đỡ, ai cũng bị khống chế yếu hại, sau đó ném mạnh về phía viên Mộc Tâm kia.
Phốc người bị ném ra tới phía trên Mộc Tâm lập tức thân thể vỡ toác, hóa thành một chùm mưa máu rơi xuống Mộc Tâm.
Mọi người lúc này mới hiểu được huyết tế là ý gì!
Xem ra, tất cả bọn họ đều là vật tế!
Bọn họ đều vô cùng phẫn nộ, nhưng đối mặt với ba vị cường giả Sáng Thế Cảnh, bọn họ lại chỉ tức giận mà không dám nói, ngay cả dũng khí chiến một trận cũng không có, nhao nhao chạy trốn!
Cho dù bọn họ hiện tại có thể chiến thắng ba cường giả Sáng Thế Cảnh thì lại thế nào, người ta về sau chân thân vừa ra liền có thể đem gia tộc bọn họ nhổ cả rễ, cam đoan sẽ không có người rên lên một tiếng!
Chạy! Chỉ có chạy!
Đây cũng là chuyện bê bối, bọn họ không dám nói ra để dẫn tới sự trả thù của cường giả Sáng Thế Cảnh. Mà cường giả Sáng Thế Cảnh cũng sẽ không nhàm chán đến tìm bọn họ tính nợ!
– Chạy được sao? Ba vị cường giả Sáng Thế Cảnh thân hình như chớp lóe, bọn họ đều nắm giữ thân pháp cực kỳ huyền diệu lại thêm nghiền ép tuyệt đối về chiến lực, căn bản không có người là đối thủ một hiệp của bọn họ. Cũng căn bản không có người chạy được ra ngoài, lần lượt bị ném qua huyết tế!
– Tiểu tử, tới lượt ngươi! Cường giả mặt lông vàng một tay vươn tới ba người Chu Hằng, hẳn là chỉ có lực lượng của Nhật Diệu Vương 10 vầng mặt trời, nhưng phối hợp với khí thế, tiên thuật, chiến lực của hắn tuyệt đối đánh xuyên vách ngăn cảnh giới!
Cực kỳ mạnh mẽ!