Đa Đoạt lên tiếng: “Cô… ta… ta đã đưa Khắc Đa về cho cô rồi đây”.
An Na nhìn Đa Đoạt, không biết nên nói cảm ơn hay là căm hận, nhưng dù sao nàng ta cũng là nữ vương của La Sát, biết rất nhiều sự việc không thể nói công khai được.
“Vào trong rồi nói đi”.
Nói xong, An Na liền bế Khắc Đa đi về phía sau.
“Không, con muốn ba ba bế con”.
“Con…”
An Na lập tức ngơ ra, đúng là tên tiểu tử không tim không phổi, không hổ là giống nòi của tên đàn ông thối này, mới có mấy ngày đã thân với ba ba như vậy rồi?
An Na không nói gì, chỉ hung hăng lườm Đa Đoạt một cái rồi lại đi tiếp về phía sau.
Còn Đa Đoạt thì vui mừng mỉm cười, bế Khắc Đa lên rồi đi tới. Việc này lập tức khiến thân vệ của Đa Đoạt hết hồn, mấy chục người bao vây chặt chẽ quanh người Đa Đoạt, chỉ sợ sẽ có người bắn lén. Khinh khí cầu trên bầu trời lại càng bám sát Đa Đoạt, chỉ sợ xảy ra bất cứ tình huống bất ngờ nào.
Phải biết rằng, đây là thống quân đại soái của nước Hoa Hạ, ngộ nhỡ xảy ra chút sai sót nào thì hoàng thượng nhất định sẽ khiến họ phải bồi táng cùng…
Không lâu sau, Đa Đoạt đã đi theo An Na vào trong một căn phòng, Khắc Đa cũng được đưa cho công tước Diệp Luật Khâm, ngoại trừ phiên dịch bên cạnh Đa Đoạt ra thì những người khác đều ở lại bên ngoài điện.
An Na lạnh lùng nhìn Đa Đoạt.
“Ngài rốt cuộc có mục đích gì?”