– Vậy thì phiền toái! Ta đang suy nghĩ, lão Đại ngươi không phải muốn chơi thật với nàng đấy chứ?
Miêu Nghị trịnh trọng nói:
– Ta và nàng là lưỡng tình tương duyệt, cả hai chúng ta đều thật tâm, nếu không phải cùng nàng, ta sẽ không lập gia đình.
Bát Giới làm bộ đau răng, cười khổ nói:
– Đại ca, ta vẫn giữ câu nói kia, bối cảnh của nàng chúng ta chọc không nổi! Ngươi cưới nàng ta không phản đối, nhưng cũng phải xem ngươi có bản lĩnh làm được như vậy hay không! Có nhiều thứ có thể liều mạng tranh thủ, nhưng có nhiều thứ cho dù ngươi đánh cược cả tính mạng cũng vô dụng! Chuyện này cho dù có thể nhờ lão Tam cầu khẩn sư phụ của nàng ra mặt hỗ trợ cũng vô dụng! Cho dù sư phụ của ta ra mặt cũng không giúp được ngươi! Đại ca, ngươi đừng nằm mộng nữa, tỉnh lại đi có được không? Từ nhỏ ngươi là người có toan tính, nên biết cái gì nên làm cái gì không nên làm! Ngươi như vậy bần tăng rất lo lắng!
– Ngươi không cần khuyên nữa, chuyện này ngươi khuyên cũng vô dụng.
Miêu Nghị xoay người vỗ vỗ bờ vai của hắn:
– Lão Nhị, ngươi là người xuất gia, có một số việc ngươi không rõ. Qua nhiều năm như vậy, đại ca một thân một mình ở bên ngoài chém giết, trái tim bao nhiêu lần tìm được đường sống trong chỗ chết này, ngươi không hiểu được đâu, đại ca của ngươi không thiếu nữ nhân, nhưng có thể tìm được một nữ nhân để cho đại ca bất chấp sống chết, toàn tâm toàn ý thích nàng thì không dễ dàng. Lão Nhị, ta thật sự thích nàng, cũng thật sự yêu nàng, chỉ cần nàng không phụ đại ca, đại ca vĩnh viễn sẽ không buông tha nàng, ngươi hiểu không?
Nghe hắn nói đến một thân một mình ở bên ngoài chém giết, bao nhiêu lần tìm được đường sống trong chỗ chết, Bát Giới lập tức nghĩ tới tình hình ban đầu ở Không Diễm sơn Tinh Túc hải, nghĩ tới đại ca đã chém đứt một chân mình, dứt khoát nhảy vào trong biển lửa, hốc mắt cũng hoe đỏ, yên lặng gật đầu nói:
– Nếu đại ca thật lòng thích, ta còn có thể nói gì nữa, chẳng qua chỗ lão Tam sợ là sẽ có ý kiến!
Miêu Nghị cau mày nói:
– Nàng có ý kiến gì?
Bát Giới thở dài nói:
– Đại ca, ngươi không biết sao, lần trước lão Tam chạy đến tìm ta, đã khóc lóc đến phát sợ, nàng nói nàng thích ngươi, nhưng ngươi lại cự tuyệt nàng, nàng tìm ta để ta hỗ trợ nghĩ kế. Nhìn lão Tam khóc như vậy ta thật sự rất đau lòng, cho nên ta đã vỗ ngực bảo đảm, hứa với nàng sẽ giúp nàng đoạt ngươi tới tay, bây giờ ngươi như vậy ta làm sao ăn nói với lão Tam, đến lúc đó chắc nàng sẽ phá hủy ngôi miếu đổ nát của ta mất.
Miêu Nghị khiển trách:
– Ngu ngốc! Lão Tam không hiểu chuyện, tại sao ngươi còn ngu dốt hùa theo làm gì?
Bát Giới nói:
– Đại ca, ta là nghĩ, chẳng lẽ lão Tam không xinh đẹp sao? Rất đẹp! Đó là tuyệt sắc nhân gian! Người nam nhân nào thấy nàng mà không động tâm, ta thấy cũng động tâm, chỉ hận không thể cưới nàng về trong miếu của ta, để nàng sinh sống cùng một đống tiểu hòa thượng tiểu ni cô, nhưng lão Tam không thích bần tăng! Cái này gọi là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, nếu nàng nguyện ý, ngươi chỉ cần thu nhận nàng là được, người một nhà cần gì vì… một số chuyện mà gây ra ngăn cách gì đó. Đại ca, lão Tam cũng là nữ nhân, nữ nhân không dễ chọc, loại chuyện này làm không tốt sẽ biến bạn thành thù đấy!
– Ngươi biết cái gì, tình cảm của nàng không phải là tình yêu nam nữ, tựa như ta cũng rất thích nàng, chẳng qua là tình cảm của đại ca đối với muội muội mà thôi, không phải là tình cảm giữa nam nhân đối với nữ nhân, chẳng qua hiện tại nàng không thấy rõ mà thôi, thời gian lâu dài dĩ nhiên sẽ dần quên lãng.
– Ta nói này lão Đại, nàng đã là người trưởng thành, ngươi đừng xem ta và nàng là tiểu hài tử nữa! Là quan niệm của ngươi vẫn chưa thay đổi đúng không?
Miêu Nghị ít nhiều ngẩn ra, thoáng trầm tư, lại thở dài nói:
– Quay về ngươi hãy giúp ta lưu tâm đến nàng nhiều một chút, nếu gặp được người thích hợp hãy giúp lão Tam tác hợp.
– Muốn tác hợp ngươi đi mà tác hợp, ta sẽ không đi làm loại chuyện tiện nghi cho người khác, lão Tam là tuyệt sắc! Tại sao bần tăng phải giúp đỡ cho người khác? Nếu lão Tam coi trọng người nào, ta sẽ không nói gì, nhưng nếu kêu ta đẩy lão Tam cho người ngoài, bần tăng không làm được!
– Ngươi là người xuất gia tại sao còn nhiều tục tâm như vậy?
– Ngươi khoan hãy nói, bần tăng chính là tục tâm rất nặng! Sư phụ của ta nói, nếu không phải tục tâm của ta trời sanh khó diệt, ta và hắn cũng không có duyên phận thầy trò.
Miêu Nghị ngạc nhiên:
– Có ý gì?
– Quỷ mới biết có ý gì, lão… Sư phụ của ta nói như vậy, nói ta là loại người hữu chúng sinh tương, hữu chúng sinh tâm gì đó, một khi thật sự đại triệt đại ngộ, vậy thì sẽ kết thành tuệ quả, có thể thành tựu tới Phật chí thánh, có thể pháp lực vô biên phổ độ chúng sanh, nói cái gì mà giới môn luôn mong đợi ngày này.
—————