Hai người một nhà này đều là phụ nhân cùng thiếu nữ yếu đuối…ra bên ngoài muốn tìm được tài nguyên đương nhiên so với bọn hắn ít hơn.
“…”
“Ồ…lại có thêm mới lĩnh dân tiến đến, các vị…chúng ta cũng nên làm nhiệm vụ của mình rồi!”
Tiêu Nại đột nhiên nhìn thấy được, tại nơi xa đang tiến đến một chi tiểu đội Hắc Lân thiết kỵ.
Bọn hắn còn mang theo một nhóm ăn mặc rách rưới lưu dân, chậm rãi tiến vào tường thành xung quanh khu vực.
Tiêu Nại ngây lập tức nghiêm mặt, vội hướng về xung quanh nói.
Nhiệm vụ của tuần tra quân không chỉ có tuần tra tại bình nguyên lãnh địa bên trong, bên cạnh đó còn cần hổ trợ Hắc Lân thiết kỵ hộ tống lấy lưu dân quay về Hắc Lân thành.
Thậm chí có đôi lúc cũng cần thay thế Nữ Vệ đội công tác, chuyên tâm tại cổng thành mà ghi chép lấy mới đến lưu dân tư liệu…cùng giải thích rõ Hắc Lân thành đủ loại quy tắc.
Tuy bên cạnh cổng thành bia đá có ghi chép rất chi tiết các đầu quy tắc…nhưng lưu dân bên trong đa phần là không đọc được chữ nha, đương nhiên cần bọn hắn chính miệng truyền đạt mới được.
“Tốt rồi…ngươi nha đầu này đừng mãi lo chạy loạn khắp nơi, chúng ta hiện tại phải làm việc của chính mình!”
Tuyên Thành vội vàng hướng về Tiểu Sương dặn dò một chút.
Sau đó rất nhanh cùng Tiêu Nại, Ngô Cương hai người một đường chạy chậm đến Hắc Lân thiết kỵ vị trí.
Tốc độ cực nhanh, vậy mà không kém hơn Hắc Lân thiết kỵ cưỡi lấy Hắc Lân mã bình thường di chuyển tốc độ.
Thân là võ giả bên trong hảo thủ, Tuyên Thành bọn người tố chất thân thể cùng sức mạnh…so với thường nhân đương nhiên phải cường đại hơn rất nhiều.
Chỉ có như vậy thực lực cùng tốc độ, bọn hắn từ đó mới có cùng ma thú chém giết vốn liếng.
“Hừ hừ…nhân gia đương nhiên biết, lúc nào cũng tại Hắc Lân cung thủ chư vị đại nhân trong tầm mắt nha!”
Tiểu Sương vô cùng đắc ý mà hừ hừ cười nói, sau đó lại một đường chạy chậm đến bên cạnh hoa màu thổ địa…rất hăng hái mà phụ giúp lấy đang bận rộn làm nông các ôn nhu phụ nhân.
Nàng có nhiều thông minh…đương nhiên biết tại Hắc Lân thành bên trong, ở nơi đâu mới là an toàn nhất phạm vi.
Ngoại trừ pháo đài của phủ thành chủ kia ra…như vậy xung quanh Hắc Lân quân chính là lựa chọn hàng đầu của các lĩnh dân.
Tiểu Sương bình thường rất ưa thích chạy loạn…nhưng lại chưa bao giờ rời khỏi những phạm vi đặc thù này!
“Lại là Tiểu Sương đến nha…lúc này không tại vườn thú làm việc rồi?”
“Đến…nơi đây rất mát mẻ, ngươi chỉ cần giúp chúng ta tưới nước cho nơi này khu vực là được!”
“Thật đáng yêu…nếu ta có được một nữ nhi như ngươi thì thật quá tốt!”
“…”
Nhìn xem Tiểu Sương lại đến phụ giúp công việc, các phụ nhân nhao nhao cười ha hả chào đón.
Trong mắt các nàng đều là yêu thích cùng cưng chiều đến không được, tựa như đối đãi nữ nhi của mình vậy.
…
Hắc Lân thành hiện tại lĩnh dân số lượng đã vượt qua năm trăm người, thậm chí còn đang chậm rãi hướng về càng lớn hơn con số phát triển!
Hằng ngày đều có từng chút đói khổ lưu dân, vô tình tiến vào Hắc Lân thành phạm vi lãnh địa bên trong.
Sau đó lại được Hắc Lân thiết kỵ tìm thấy mà mang trở về, để bọn hắn ăn uống no đủ rồi lại tham dự vào công việc.
Tuy số lượng lĩnh dân trong thành đanh tăng lên rất nhanh…mà bên trong cũng có đủ loại người cùng nhiều thành phần khác nhau.
Nhưng bởi vì có Hắc Lân thiết kỵ ngày đêm tuần tra bên trong thành, cho nên các lĩnh dân tại nơi sinh sống cùng làm việc lộ ra rất an phận.
Đương nhiên, cũng từng có người không biết sống chết mà làm ra tìm đường chết một dạng hành vi.
Bọn hắn rất ngoan cố mà đi gây chuyện với hàng xớm xung quanh…thậm chí còn trêu ghẹo lấy cô đơn phụ nhân cùng thiếu nữ lĩnh dân trong thành.
Nhưng tất cả bọn hắn cũng đều bị Hắc Lân thiết kỵ…thậm chí là tuần tra quân bọn người ngây lập tức bắt lấy!
Sau đó rất dứt khoát xem bọn hắn như cặn bã cùng phế phẩm, đem ra ngoại thành làm mồi cho một chút ma thú đang rất là đói khát kia!
Để cho bọn hắn cảm nhận được…cái cảm giác cơ thể bị xé thành vụn nhỏ trước khi chết mang đến đau đớn.
“…”
Nham Kiều đặc ra vô số Hắc Lân thành luật lệ ở bên trong!
Tội cố ý gây loạn cùng âm mưu làm ra hành vi ác ôn gia hỏa…hoặc từ đó ảnh hưởng đến thành trấn yên bình cuộc sống người…kia tất cả đều là tội chết!
Mà các lĩnh dân đối với loại người làm ra gây rối…cũng là căm thù đến cực điểm.
Bọn hắn yêu thích cuộc sống yên bình ở nơi này…cho nên không muốn bị những loại người như vậy ảnh hưởng đến.
Nham Kiều đặc ra quy tắc như vậy…các lĩnh dân thậm chí rất là yên tâm, mọi người cùng an ổn sống sót trong thế giới nguy hiểm này là đủ rồi!