Tự nhiên cũng không chịu nổi địa ngục dung lô thôn phệ.
Cần phải chậm một chút, không thể quá rêu rao.
Ôn Tri Hành tâm niệm vừa động, không điên cuồng hấp thu linh khí nữa.
Linh khí nơi này vốn không có bao nhiêu, từ từ là tốt rồi.
“Hô.”
Ôn Tri Hành đứng dậy thở ra một hơi, có lò luyện ngục này, tốc độ tu hành của mình quả thực là cấp tốc.
Nó có thể nhảy vọt bất cứ khi nào nó muốn.
Nếu cái gì cũng có thể luyện hóa, cho thêm chút đồ ăn thử xem.
Ôn Tri Hành nghĩ nghĩ, lại lấy Vạn Diệu Tiêu Hồn Đan còn lại từ đai lưng trữ vật ra.
Thứ này chính là đại bổ.
Lúc trước hắn cũng không có cắn mấy viên.
Đan dược vào miệng, bên trong Luyện Ngục Dung Lô lại truyền đến một cỗ hấp lực cực lớn.
Vạn Diệu Tiêu Hồn Đan còn chưa kịp phát huy dược hiệu đã bị thôn phệ luyện hóa.
Lần này, Ôn Tri Hành thậm chí không cần sử dụng Thanh Tâm Chú để thanh lọc tác dụng phụ.
– Còn có thể tinh lọc tác dụng phụ..
Ôn Tri Hành gật đầu.
– Không tệ.
Nhưng rất nhanh, hắn lại nhíu mày.
– Không đúng, lò luyện ngục này hình như.. không đủ hoàn chỉnh..
Chính mình vừa mới ngưng tụ mà thành lò luyện ngục, giống như hữu hình vô chất.
Có chút cảm giác hư vô mờ mịt.
Ôn Tri Hành theo bản năng cảm thấy còn cần chút gì đó.
Vậy nếu thôn phệ một ít linh khí hoặc là bảo vật thì sao..
Linh quang trong đầu Ôn Tri Hành chợt lóe.
– Có lẽ hấp thu càng nhiều linh khí, dung lô của ta cũng càng mạnh.
Hắn hiện tại muốn thử Thôn Phệ Linh Khí, đáng tiếc, hắn hiện tại có rất ít Linh Khí.
Như Kiếm Hoàn cùng đai lưng trữ vật, đều là thứ hiện tại hắn cần thiết.
– Đúng rồi, Tụ Linh Ngọc Trụy!
Hắn đột nhiên nhớ tới.
Phượng Nhược Ly lúc ấy còn cho hắn một linh khí.
Vốn còn nghĩ sau khi đột phá tới Khí Động Cảnh, còn có thể phụ trợ chính mình tu hành, hiện tại xem ra là không cần.
Đan dược có thể ăn, linh khí này nên ăn như thế nào..
Ôn Tri Hành lấy Tụ Linh Ngọc Trụy ra đột nhiên có chút khó khăn.
Trực tiếp nuốt..
Đúng lúc này, Luyện Ngục Dung Lô phát ra một tia dị động.
Ôn Tri Hành tâm niệm khẽ động, dưới sự khống chế của hắn, một luồng lửa từ trong lò bay ra, theo kinh mạch xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Oanh!
Ngọn lửa bao bọc Tụ Linh Ngọc Trụy, bắt đầu thiêu đốt kịch liệt.
Một lát sau, lại đem Tụ Linh Ngọc Trụy hòa tan thành một đạo ngọc sắc lưu quang.
Thì ra còn có thể như vậy..
Ôn Tri Hành theo bản năng há miệng, trực tiếp nuốt vào.
Ngọc sắc lưu quang theo cổ họng trượt xuống.
Dung nhập vào khí hải trong cơ thể.
Sau khi hấp thu Tụ Linh Ngọc Trụy, Luyện Ngục Dung Lô cũng chậm rãi có biến hóa.
Trở nên không hề hư vô như vậy, nhiều hơn một tia cảm xúc.
– Quả nhiên khả thi, nhưng mà.. Còn chưa đủ!
Ôn Tri Hành vui vẻ, lại chuyển ánh mắt sang những thứ khác.
Những gì khác có thể hấp thụ?
Quét nhìn bốn phía.
Trong phòng dưới ánh trăng chiếu rọi, một mảnh trống trải.
Chân gia chỉ có bốn bức tường.
Ôn Tri Hành lâm vào trầm tư.
– Chết tiệt, nghèo quá.
Ôn Tri Hành đang muốn tìm xem có thể nuốt chửng thứ gì khác, Nghịch Mệnh Huyết Thân canh giữ ở ngoài phòng đột nhiên có động tĩnh.
Y nha! Y nha!
Nghịch Mệnh Huyết Thân xông vào trong phòng, khoa tay múa chân phát ra âm thanh nghi hoặc.
Giống như nhìn thấy thứ gì đó kỳ quái.
– Ai?
Ôn Tri Hành nhất thời cảnh giác nhìn ra bên ngoài, chẳng lẽ có ai tới gần?
Lập tức đưa tay thu hồi Nghịch Mệnh Huyết Thân.
Hắn vừa rồi một lòng một dạ nghiên cứu lò luyện ngục, ngược lại không nhận ra cái gì khác thường.
Kiếm quang màu vàng lóe lên, Kiếm Hoàn hóa thành chiếc nhẫn đeo trên ngón trỏ của hắn.
Hai mắt Ôn Tri Hành ngưng lại, chậm rãi đi ra ngoài.
– Hả?
Nhưng mà ngoài phòng yên tĩnh một mảnh, cũng không có bóng người tới gần.
Ôn Tri Hành tinh tế cảm thụ, cũng không nhận ra hơi thở gì.
– Kỳ quái.
Ôn Tri Hành nhíu mày, rõ ràng Nghịch Mệnh Huyết Thân từ xa đã nhìn thấy thứ gì đó.
Vì sao không có.
Chẳng lẽ vừa vặn có người đi qua?
Ô ô~
Một tiếng kêu to bỗng nhiên vang lên bên tai hắn.
Ôn Tri Hành kinh hãi, bước chân lùi lại hai bên, trên Kiếm Hoàn có linh khí lóe lên.
Ngay sau đó, liền thấy một con nai nhảy nhót ra khỏi bóng tối.
Thấy Ôn Tri Hành vui vẻ chạy tới.
– Súc sinh ở đâu ra!
Ôn Tri Hành tiện tay nhặt lên một tảng đá lớn ném tới.
Bùm!
Tảng đá đập thẳng vào đầu hươu.
Ôn Tri Hành lực đại vô song, toàn bộ tảng đá đều nổ thành nát bấy.
– Ai nha!
Con nai kia nhất thời không để ý, bị một tảng đá đập lăn xuống đất.