Lý Ngọc Mai khẽ lắc đầu, một trăm linh năm tỷ này đối với Vương Tấn Lợi mà nói cùng lắm cũng chỉ là hạt cát giữa sa mạc, nhưng đối với Đường Tuấn thì cả đời này cũng không thể nào kiếm được một khoản tiền lớn như vậy, hai người chênh lệch rất rõ ràng, ngoại trừ thỏa hiệp, cô không thể nghĩ ra Đường Tuấn còn có con đường nào khác.
Đường Tuấn lạnh lùng nhìn thoáng qua Vương Tấn Lợi, sau đó quay đầu lại nói với Ninh Đình Trung: “Cậu chủ Ninh không dự tính ra giá sao? Cầm khối Long Tiên Hương lớn như vậy về, hẳn là có thể báo cáo công tác với cha anh rồi.”
Ninh Đình Trung có chút sửng sốt, gật gật đầu, chỉ là trên mặt lại lộ ra vẻ do dự, nói: “Trên người tôi quả thực mang theo một trăm bảy mươi lăm tỷ tới đây, là để chuẩn bị cho buổi đấu giá lần này. Chỉ là…”
Nói tới đây, ánh mắt anh ta khẽ liếc qua Vương Tấn Lợi một cái. Nếu như có thể dùng một trăm bảy mươi lăm tỷ đổi lấy khối Long Tiên Hương lớn như vậy, nhà họ Ninh anh ta vẫn sẽ buôn bán kiếm lời như cũ, chỉ là như vậy thì sẽ đắc tội với nhà họ Vương, điều này khiến anh ta không thể không lo lắng.
“Trung béo anh từ khi nào lại phải nhìn ánh mắt người khác để làm việc vậy. Như này đi, tôi cũng không cần một trăm bảy lăm tỷ của anh, anh đưa tôi một trăm linh năm tỷ, khối Long Tiên Hương này bán cho anh, thấy thế nào?” Đường Tuấn cười tủm tỉm nói.
“Anh đồng ý sao Trung béo? Tôi biết nhà họ Ninh các anh ở ngoại ô còn có thể coi là nhân vật số một, nhưng đặt ở trong tỉnh Khánh Hòa thì, ha ha.” Vương Tấn Lợi không thèm để ý, ngược lại vẻ mặt hiện lên nét cười nói với Ninh Đình Trung: “Anh thật sự muốn vì người này và một khối Long Tiên Hương mà đắc tội với nhà họ Vương sao?”
Sắc mặt Ninh Đình Trung đỏ lên, nhưng lại không biết nên làm gì bây giờ, một bên là Đường Tuấn cùng Long Tiên Hương vô cùng giá trị, một bên là nhà họ Vương thế gia Đông y tỉnh Khánh Hòa, hai bên anh ta đều không nguyện ý từ bỏ, nhưng lúc này anh ta nhất thiết phải lựa chọn một bên.
Vương Tấn Lợi cười cười, nói tiếp: “Bảy mươi tỷ!”