Câu này vừa thốt ra, Mạch Đinh thiếu chút nữa tức giận đến hộc máu, ở dưới bàn đá chân An Tử Yến: “Cậu lại nói mấy lời này, cũng không biết do tên vương bát đản nào làm hại. Cậu trả đây, trả lại tấm thân xử nam cho tớ, cậu cái tên vong ân phụ nghĩa này.”.
An Tử Yến tiếp tục lắc đầu, cầm bút, xoẹt xoẹt vài đường trên tờ phiếu: “Xem ra chỉ có thể cho cậu điểm thấp nhất, thái độ cực kỳ có vấn đề.”.
Mạch Đinh giằng lấy bút của An Tử Yến: “Đừng a, cho tớ điểm cao nhất, đến lúc đó chọn tớ.”.
“Vì sao phải chọn cậu?”.
“Câu hỏi kiểu gì thế, cậu hôn tớ, thượng tớ, còn không chọn tớ? Cậu có đạo đức cơ bản không hả.”.
“Tớ mà có đạo đức thì đã không hôn cậu, thượng cậu.”.
“Cậu, được, nếu không chọn tớ, sau này đừng hòng hôn tớ, thượng tớ.”.
“Tớ không hôn cậu, thượng cậu, cậu có thể chịu được?”.
Bạch Tiểu Tư ở bên cạnh ho khan nhắc nhở hai người: “Phạm vi nói chuyện của các cậu có thể rộng thêm chút hay không?”.
Mạch Đinh ngượng ngùng đè thấp âm lượng: “Cậu nếu không chọn tớ, từ nay về sau tớ sẽ niêm phong mông lại, rời khỏi giang hồ, cho cậu không chỗ tìm mông.”.
“Ở bên cậu càng lâu, tớ càng tin tưởng vững chắc, cậu tuyệt đối không phải người đứng đắn.”.
“Còn không phải do cậu bức tớ.” Mạch Đinh học theo Bạch Tiểu Tư vẽ loạn lên mu bàn tay của An Tử Yến: “Cậu không chọn tớ còn có thể chọn ai?”.
“Cậu hao hết tâm tư kéo tớ đến đây là vì muốn tớ chọn cậu?”.
“Ý nghĩa không giống nhau.”.
8 phút qua đi, người tổ chức thu hết phiếu lại, rất nhanh đã có kết quả, An Tử Yến chẳng buồn nghe, cáu kỉnh lấy chìa khóa xe đi về phía cửa, lúc này người tổ chức lên tiếng: “Xem ra người chọn An Tử Yến tiên sinh rất nhiều, có điều An tiên sinh tựa hồ không vừa lòng với các bạn nữ, chọn bạn nam số 12 Mạch Đinh.” Có rất nhiều người kinh ngạc nhìn Mạch Đinh, Mạch Đinh ngượng ngùng cười cười với họ .
“Nhưng mà Mạch Đinh tiên sinh lại chọn bạn nữ số 9 là Bạch Tiểu Tư tiểu thư.” Lời này vừa ra, Bạch Tiểu Tư và Hồ Anh đều ngây ngẩn cả người, chỉ có Mạch Đinh vẫn đứng nguyên tại chỗ tươi cười. An Tử Yến từ cửa quay trở lại, nhìn chằm chằm Mạch Đinh .
“Thế nhưng Bạch Tiểu Tư lại chọn An Tử Yến tiên sinh, thật đúng là phức tạp a, hôm nay thật đáng tiếc, xem ra không có đôi nào thành, các vị phải đợi đến lần sau, chúng tôi sẽ tổ chức vào chiều mai, hôm nay kết thúc tại đây.” Bạch Tiểu Tư thở dài nhẹ nhõm, may mà mình chọn An Tử Yến, xem ra Mạch Đinh không muốn sống nữa, hay bị An Tử Yến chiều hư rồi?.
Mọi người lập tức giải tán, trong hội sở dần dần chỉ còn lại vài người .
Mạch Đinh cười đến sái quai hàm: “Ha ha, lần này cuối cùng cũng chỉnh được cậu, tự mình đa tình chọn tớ, kết quả tớ chọn người khác, thật mất mặt, cười chết tớ, An Tử Yến a An Tử Yến, cậu cũng có ngày hôm nay.” Mạch Đinh càng nói càng cảm thấy thống khoái, không chú ý đến An Tử Yến bên cạnh sắc mắt càng ngày càng khó coi .
Ngay cả Bạch Tiểu Tư và Hồ Anh cũng phải hít một hơi lãnh khí, Mạch Đinh sắp gia nhập đội quân cảm tử rồi, trước mặt nhiều người như vậy mà dám chỉnh An Tử Yến .
Mạch Đinh cười đến chảy nước mắt: “Ai bảo cậu lần trước nhét tớ vào cái xe giảm béo ấy, khiến tớ bị lăng nhục ít nhiều, tiểu tử, hại người chung quy sẽ hại đến mình, đạo lý này cậu hiểu chứ.”.
“Cậu cảm thấy đùa như vậy rất vui?” An Tử Yến lạnh lùng hỏi .
Mạch Đinh bị khẩu khí lạnh lùng dọa sợ, ngừng cười: “Cậu tức giận?”.
“Cậu thấy thế nào, tớ nên cùng cười với cậu chắc? Cậu chọn cô gái khác tớ nên vui vẻ thay cậu?”.
“Tớ, tớ không có ý này.”.
“Vậy ý cậu là gì?”.
Bạch Tiểu Tư ở bên cạnh nói đỡ: “Chồng trước, quên đi, Mạch Đinh chỉ muốn đùa một chút với anh thôi .
An Tử Yến chả thèm nghe, xoay người bước đi, Mạch Đinh từ phía sau ôm lấy hắn: “Tớ chỉ đùa chút thôi mà, đừng cho là thật.”.
An Tử Yến đẩy Mạch Đinh ra: “Mạch Đinh, cho dù cậu bảo tớ chọn bao nhiêu lần, tớ đều chọn cậu, còn cậu thì sao? Thích chọn người khác đến thế sao, vậy cậu cùng cô ta ở bên nhau đến già đi.” Dứt lời đi ra cửa, ngồi vào xe rồi lái xe đi thằng, Mạch Đinh chưa từng nghĩ tới cảnh này, cậu kích động giải thích với Bạch Tiểu Tư: “Hắn chỉnh tôi nhiều lần như vậy tôi chưa từng tức giận, tôi nào biết chỉnh lại hắn một lần, hắn lại, tôi thật sự không biết.” Bạch Tiểu Tư nhìn Mạch Đinh hốc mắt phiếm lệ, an ủi vỗ vai cậu, có chút khó hiểu, kỳ quái, bình thường An Tử Yến không phải người hẹp hòi như vậy, sao đột nhiên lại tức giận đến mức này .
Mạch Đinh tự bắt xe về nhà An Tử Yến, tâm loạn như ma, không ngừng trách cứ bản thân sao lại đùa giỡn như vậy, càng nghĩ càng cảm thấy mình sai, An Tử Yến chọn mình, mà bản thân lại trước mặt mọi người chọn cô gái khác, nếu mình là An Tử Yến cũng sẽ tức giận, Mạch Đinh còn kém chưa cho mình vài cái bạt tai, sao mình lại trở thành một người độc ác như vậy. Khi cậu mở cửa nhà ra, phát hiện An Tử Yến đang nằm trên sôpha, nghiêng người, lưng hướng ra ngoài, Mạch Đinh không trông thấy mặt hắn, nhưng có thể tưởng tượng ra bi thương của hắn, cậu cúi đầu sám hối: “Xin lỗi, tớ đã biết bản thân kém cỏi đến mức nào, lại đùa giỡn với cậu như vậy, tớ ấu trĩ, tớ không phải người, tớ chưa từng nghĩ cho cậu, cậu đã nói, cậu mỗi lần đều cọn tớ, chưa từng chọn ai khác, mà tớ thì….”.
An Tử Yến không đáp lại .
Mạch Đinh nói tiếp: “Tớ biết cậu nghe thấy, tớ đã giải tích, sao cậu không chịu tha thứ cho tớ, An Tử Yến, xin cậu nói một câu tôi, cho dù mắng tớ cũng được.”.
Không có đáp lại .
Cuối cùng Mạch Đinh bổ nhào vào đùi An Tử Yến: “An Tử Yến! Đừng không để ý đến tớ.”.