”Chuyện này, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?” Dương Cửu Lang rốt cuộc cũng cuống lên, trán không ngừng toát mồ hôi lạnh, tay chân luống cuống thuận khí cho Châu Cửu Lương, thân hình cao, to con, còn ba người nữa, sao có thể là Quách Kỳ Lân với Đào Dương được! Đây là hàng thật rồi!!
”Trời ơi! Mạnh ca thật sự bị bắt cóc rồi!” Trương Vân Lôi cũng nhận ra, cuống đến độ sắp nhảy dựng lên: ”Vậy chúng ta phải làm sao đây? Chúng ta mau báo quan đi!”
Châu Cửu Lương không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, hắn phản ứng chậm, cuống quít đưa tay ngăn lại: ”Không được báo quan, chọc giận bọn họ không biết có thể nào làm tiên sinh bị thương hay không!”
Nói rồi vội nắm chặt cánh tay Dương Cửu Lang, khẩn cầu nhìn hắn: ”Cửu Lang, thân thể này của ta ngay cả đi đường xa cũng không đi được, thật sự không giúp được gì, huynh giúp ta một chút, mau cứu huynh ấy đi!”
”Ngươi đừng vội, đừng nóng vội mà!” Ngoài miệng Dương Cửu Lang an ủi hắn, còn bản thân lại sốt ruột đều chảy mồ hôi lạnh đầy đầu, suy nghĩ một lát, lật đật la lên: ”Cửu Hàm! Cửu Hàm!”
”Đến đây! Đến rồi đây!” Đổng Cửu Hàm lập tức chạy đến.
Dương Cửu Lang dặn dò: ”Ngươi mau phái người đến cửa thành quan sát, phái thêm người về xung quanh tiệm thuốc của nhà họ Châu xem một chút! Nhanh!”
Đổng Cửu Hàm vừa định đáp lại, đột nhiên Đào Dương chạy tới, vừa chạy vừa kêu: ”Không cần không cần!”
”Sao ngươi quay lại rồi? Quách Kỳ Lân đâu?” Dương Cửu Lang đón y, bây giờ hắn rất mong Đào Dương có thể nói cho hắn biết ba tên to con kia là do hai bọn họ thuê tới.
”Ủa?” Đào Dương hơi sửng sốt, nhìn trái nhìn phải: ”Đại Lâm còn chưa về sao?”
”Không phải các ngươi đi…không phải các ngươi đi dạo phố à!” Trong lòng Dương Cửu Lang quýnh lên, suýt chút là để lộ.
Đào Dương liếc nhìn Châu Cửu Lương, lập tức phản ứng kịp: ”Phải, không sai, chúng ta đi dạo phố, đúng lúc trông thấy Mạnh ca bị người ta trói đi, ta bảo Đại Lâm về trước báo tin, ta lén đuổi theo bọn họ, sao huynh ấy còn chưa về nữa?”
”Tiêu rồi!” Dương Cửu Lang bất đắc dĩ vỗ tay một cái: ”Người này còn chưa tìm được đã mất thêm một người khác nữa!”
”Ôi trời, trước cứ mặc kệ huynh ấy đi!” Đào Dương vẫy tay, móc ra một bức thư từ trong túi đưa cho bọn họ: ”Các huynh mau xem cái này!”
”Vậy thì mặc kệ nó!” Dương Cửu Lang nhíu mày nhận lấy bức thư: ”Cái này là cái gì?”
Đào Dương giải thích: ”Ta rẽ vào đường nhỏ chạy đến cửa thành trước một bước, thấy bọn họ dừng xe trên đường thả một tên cướp xuống, sau đó ta đi theo hắn cả một đoạn, thấy hắn kẹp một bức thư lên khung cửa tiệm thuốc nhà họ Châu, vội lấy tới đưa cho các huynh!”
”Lấy ra ta xem!” Châu Cửu Lương cũng không nghĩ tại sao Đào Dương lại phải đem thư tới đưa cho Dương Cửu Lang, lật đật bước tới cướp lấy bức thư mở ra nhìn sơ qua, trong đó viết địa chỉ và điều kiện của bọn cướp, nói là nếu muốn mạng của tiên sinh thì hắn nhất định phải đến địa chỉ này một mình trước khi trời tối!
Dương Cửu Lang nhìn thấy nội dung này, bấy giờ cướp lấy lá thư: ”Ngươi đừng tin cái này! Đây là gài bẫy ngươi đó!”
”Hắn không đề cập tới tiền chuộc cũng không nói mục đích, xem ra là nhắm vào ta!” Châu Cửu Lương hít sâu, đẩy Dương Cửu Lang ra, đi ra cửa.
”Này! Cửu Lương!”
Ba người cùng bước tới ngăn hắn lại, Trương Vân Lôi vội la lên: ”Đệ điên rồi à! Đệ đi thì có ích gì! Lỡ như bọn hắn không chịu thả Mạnh ca, ngược lại còn kéo cả đệ vào thì sao!”
Châu Cửu Lương lắc đầu: ”Trời sắp tối rồi, không còn thời gian nữa, đệ đi gặp bọn hắn trước, các huynh lén đi theo, tìm cơ hội cứu tiên sinh ra!”
Dứt lời lại đẩy bọn họ ra lần nữa, nhanh chân đi về phía cửa, ba người cũng đuổi theo sát, vừa ra khỏi nhà, xe của Châu Cửu Lương đã lái đi, Đổng Cửu Hàm thấy thế thì nhanh chóng tới hậu viện lấy xe.
Đợi đem xe ra, đúng lúc Quách Kỳ Lân cũng chạy về tới, vịn đầu gối thở mạnh một trận, nhìn thấy Dương Cửu Lang, vội vàng nói với bọn họ: ”Cửu Lang! Không xong rồi, Mạnh ca bị bắt cóc! Là bị bắt cóc thật!”
Dương Cửu Lang không thèm nhìn tới hắn, trực tiếp mở cửa xe ngồi vào, Quách Kỳ Lân thấy hắn máu lạnh như vậy thì thoáng chốc khó mà tin nổi: ”Này! Huynh bỏ mặc Mạnh ca luôn hả!”
Trương Vân Lôi cũng không phản ứng lại hắn, lướt thẳng qua hắn ngồi vào xe, Quách Kỳ Lân lại sững sờ nhìn y, nhỏ giọng bĩu môi lầm bầm: ”Cậu cũng mặc kệ…”
”Còn nói cái gì nữa! Bên này đã nghĩ xong kế hoạch cứu viện rồi!” Đào Dương đi đến trước mặt hắn, bất đắc dĩ liếc hắn một cái, dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
”Ủa? Không phải đệ đi…” Quách Kỳ Lân trợn tròn mắt, rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì vậy?
Đào Dương lười nhiều lời với hắn, y hỏi: ”Chúng ta đi cứu Mạnh ca, huynh có đi không?”
”Hả?” Quách Kỳ Lân sững sờ, sau khi phản ứng kịp thì thấy bọn họ đều đã vào xe nên vội vàng chạy tới: ”Ta cũng đi!”
Châu Cửu Lương đi đầu, còn lại bốn người theo sát phía sau, đợi sau khi ra khỏi thành, Châu Cửu Lương đến địa chỉ mà bọn cướp đưa, mấy người Dương Cửu Lang thì men theo đường tắc để đến địa chỉ đó.
Con đường tắc này thật ra cũng không phải là đường, cả đoạn đường dằn xóc, cỏ dại rậm rạp còn có một đống đá cũng thôi đi, đột nhiên Dương Cửu Lang còn đạp mạnh chân ga tăng tốc, ba người ở đằng sau ngồi không vững nên ngã thành một cục, Trương Vân Lôi la lên: ”Tự nhiên ngươi làm cái gì vậy!”
Dương Cửu Lang nhếch môi: ”Chúng ta chạy tới trước một bước, giải quyết đám cướp đó, sau khi cứu Mạnh ca thì giả dạng làm bọn cướp, tiếp tục tiến hành kế hoạch lúc trước!”
Quách Kỳ Lân không tin nổi nói: ”Huynh điên rồi hả! Còn tiến hành kế hoạch cái gì! Đây là bọn cướp thật đấy!”
Dương Cửu Lang hừ một cái: ”Cướp thật thì sao? Tổng cộng không phải cũng chỉ có ba người thôi sao? Đi một tên rồi thì chỉ còn lại hai thôi!”
”Huynh đừng có xem thường hai tên kia! Tên nào cũng đều cao to 1m8 hết!” Quách Kỳ Lân thật sự cuống, hắn tận mắt nhìn thấy thể trạng của bọn cướp, hai tên đó so với hắn có khi còn béo hơn tận ba cân, lật ngược cái thành này lên còn được nữa!
”Sợ cái gì? Có ta đây!” Dương Cửu Lang vẫn không thèm để ý, lại hỏi bọn họ: ”Này! Nếu thật sự đánh nhau, ba người các ngươi ai có thể lên?”
”Ta không thể!” Trương Vân Lôi là người đầu tiên xua tay.
Quách Kỳ Lân cũng vội lắc đầu: ”Ta cũng không thể!”
Đào Dương cũng lập tức nói: ”Ta cũng không…”
”Đệ ấy có thể!” Hai cậu cháu ngắt lời y, vô cùng khẳng định mà gật đầu.
”Cuối cùng là có thể hay không?” Dương Cửu Lang nhìn chòng chọc vào Đào Dương thông qua kính chiếu hậu, trong lòng thầm mắng tên nhóc này đúng là không trượng nghĩa!
”Có thể!” Đào Dương bất đắc dĩ đưa mắt nhìn hai cậu cháu kia, cắn răng gật đầu, vội bổ sung thêm một câu: ”Nhưng mà đánh không tốt lắm, có thể không giúp được nhiều.”
”Không sao.” Dương Cửu Lang cười: ”Ngươi phụ trách bảo vệ hai người bọn họ là được rồi.”
Lúc này Đào Dương mới thở phào nhẹ nhõm, thoải mái đồng ý: ”Chuyện này không thành vấn đề!”