“Thân tàu đã được ngụy trang. Đây là kỹ năng bảo mệnh cơ bản, các phi thuyền cao cấp đều có kỹ năng ngụy trang như đồng hóa với địa phương hoặc tạo ảo ảnh, ngoài ra còn có kỹ năng dịch chuyển không gian không xịn mấy. Dù các cậu biết bên dưới núi Đầu Trâu có cái gì đó, nhưng khi có kỹ năng ngụy trang và dịch chuyển không gian, thì các cậu có khai quật như thế nào, dù có đào xuyên quả núi cũng chỉ thấy được đến thế, chờ khi các cậu vừa đi, tất cả sẽ khôi phục lại nguyên dạng.”
“Phi thuyền sinh vật?” Hai mắt Nghiêm Mặc sáng rực lên.
Dobino khen: “Không sai. Có điều phi thuyền sinh vật là kỹ thuật mới được phát minh lúc ấy, chiếc phi thuyền này vẫn chưa thể gọi là phi thuyền sinh vật, chỉ có thể nói nó bằng được một chút mà thôi, đây cũng là lý do mà gia tộc Bàn A để ý tới kim loại hoạt tính trên hành tinh này như vậy, kim loại hoạt tính là nguyên liệu vô cùng quan trọng trong việc chế tạo vũ khí sinh vật. Mặc, nếu để gia tộc Bàn A biết cậu đã nghiên cứu ra vu khí sinh vật…”
“Cách nhiều năm như vậy, nói không chừng bọn họ cũng đã nghiên cứu ra thì sao?”
Dobino trầm mặc trong chốc lát, vẫy vẫy xúc tu: “Không, hành tinh này không giống vậy, năng lực của cậu cũng không giống, đặc biệt là năng lượng sinh mệnh mà cậu nắm giữ. Vu khí mà cậu nghiên cứu ra, dù còn rất thô, nhưng nó chính là vật sống, thật sự có sinh mệnh, còn có thể kết nối tinh thần với người sử dụng. Cái mà gia tộc Bàn A nghiên cứu ra chỉ là thứ sơ sài bên ngoài, vì bọn họ thiếu vật mấu chốt nhất.”
“Trong khu sinh hoạt và khu thí luyện này có tư liệu nghiên cứu của gia tộc Bàn A không?”
“Không có nhiều. Cơ mà cậu đã có tôi nha, tôi mới là quý nhất.”
Nghiêm Mặc cười rộ lên, ôm lấy Dobino đang nhào qua, sờ sờ nó: “Không sai, cậu mới là quý nhất. Cậu có các tư liệu liên quan đến vũ khí sinh vật của gia tộc Bàn A không?”
“Có, trước kia cậu không nói mình muốn nên tôi đợi sửa sang lại hết rồi đưa cho cậu. Mặt khác, khu sinh hoạt và khu thí luyện tuy không có nhiều tư liệu quý giá, nhưng… nơi này có thứ quý giá mà các xác phi thuyền khác không có.”
“Là cái gì?” Nghiêm Mặc thuận miệng hỏi.
Dobino nhấn mạnh từng chữ một nói: “Cổng đăng nhập mạng thiên hà.”
Kỳ thật ngoại trừ cổng đăng nhập mạng thiên hà, trong cái phi thuyền đầu trâu này còn có rất nhiều thứ quý giá khác.
Có lẽ khu sinh hoạt đã suy xét đến việc có con nít lên tàu, nên nơi này có hệ thống giáo dục hoàn chỉnh, cho dù không đăng nhập vào mạng thiên hà, thì hệ thống trên phi thuyền cũng sẽ dạy những tri thức cơ bản nhất, chỉ cần sử dụng mạng của phi thuyền là có thể nhận các kiến thức không khác trường học là bao.
Nếu thành chủ Không Thành và con cháu của các vật thể thí nghiệm may mắn tiến vào nơi này, lại may mắn thông qua khảo hạch, thì bọn họ sẽ được học các loại tri thức dựa theo hướng dẫn của phi thuyền.
Mà khu thí luyện tồn tại là vì chiến sĩ.
Đồng dạng, dù không đăng nhập vào mạng thiên hà, chỉ cần đủ năng lượng, thì khu thí luyện trên phi thuyền kỳ thật giống như khu huấn luyện chiến sĩ, hệ thống khu huấn luyện có nhiều khóa huấn luyện chuyên môn, còn có rất nhiều khu mô phỏng chiến trường và chiến đấu.
Người thí luyện tiến vào phi thuyền sẽ nhận thí luyện ở chỗ này và được đánh giá thành tích.
Nghiêm Mặc còn đỡ, sau khi tiến vào phi thuyền dưới sự chỉ dẫn của Dobino mà trở nên quen thuộc, biểu cảm trên mặt không có bao nhiêu thay đổi.
Nhưng Nguyên Chiến và lão vu thì khác, Nguyên Chiến còn có thể miễn cưỡng giữ bình tĩnh, nhưng lão vu thì đã sớm hoa mắt, miệng không ngừng hô to ‘thần tích’.
“Cái này là cổng đăng nhập mạng thiên hà?” Nghiêm Mặc tiến vào gian nghỉ ngơi dành cho thuyền trưởng, dựa theo hướng dẫn của Dobino mà ấn cái nút trên vách tường, một chiến giường thoạt nhìn rất thoải mái bắn ra, dưới gối đầu có một sợi dây nhỏ, lôi ra thì là một chiếc lá mỏng.
“Rồi, cậu dán chiếc lá mỏng này lên trán, nó sẽ tự động kết nối với hệ thần kinh của cậu, nếu nó nói cậu là người đăng nhập hợp pháp, thì cậu có thể an toàn đăng nhập mạng thiên hà.”
“Thứ này không ràng buộc người sử dụng?”
“Có hình thức ràng buộc, nhưng không phải là trói, các phương tiện như thế này trong phi thuyền đều không phải hình thức trói. Mặt khác, nút để đăng nhập vào mạng thiên hà sẽ căn cứ theo mục đích sử dụng nên độ thoải mái khác nhau, hình dạng cũng không giống nhau, tỷ như khu trò chơi có mũ giáp để đăng nhập, cái này có thể giúp người chơi dễ chìm vào bối cảnh chiến đấu và trò chơi. Mà khu thí luyện thì càng thêm tiên tiến và toàn diện, là kiểu khoang thuyền, có thể kết nối hệ thần kinh toàn thân vào mạng thiên hà, đảm bảo cậu rèn luyện trong mạng thiên hà sẽ nhận được hiệu quả ở thực tế.”
“Bây giờ tôi có thể sử dụng không?” Nghiêm Mặc còn nhớ rõ người đàn ông sừng rồng kia từng nói với hắn khi đăng nhập vào mạng thiên hà cần có thân phận hợp pháp, tức là nền văn minh của người sử dụng phải được đăng ký trong nền văn minh thiên hà.
“Không thể.” Quả nhiên, Dobino chỉ dùng một câu đã phá tan mộng đẹp của Nghiêm Mặc: “Người đăng nhập phi pháp sẽ bị mạng thiên hà phát hiện, một khi phát hiện, nó chẳng những đá cậu ra khỏi mạng thiên hà, mà có khả năng còn gây tổn hại đến não bộ của cậu.”
“Vậy nếu tôi muốn đăng ký hành tinh này vào nền văn minh thiên hà để đăng nhập vào mạng thì phải làm thế nào?”
“Vì điều này, mạng thiên hà có quy định đặc biệt. Đầu tiên, cậu phải tìm được cổng đăng nhập vào mạng, cái này chúng ta đã có. Thứ hai, khi cậu đăng nhập cần xin thân phận du khách đến từ nền văn minh mới, phải kê rõ thông tin về nền văn mình mà cậu đăng ký. Thứ ba, làm du khách của nền văn minh mới, cậu vẫn chưa thể tự do sử dụng mạng thiên hà, trước hết cần tham gia khảo hạch của mạng thiên hà, cậu sẽ được chọn cấp bậc khảo hạch văn minh. Thứ tư, chờ khi cậu qua được khảo hạch, nền văn minh của cậu vẫn chưa thể lập tức đăng ký cấp bậc văn minh, mạng thiên hà sẽ phái người kiểm duyệt tới xét duyệt trình độ văn minh của thế giới cậu, chỉ khi người kiểm duyệt đánh giá là đủ tư cách, thì trình độ văn minh của thế giới cậu mới được mạng thiên hà thừa nhận. Khi đã được thừa nhận, thân phận du khách mạng thiên hà của cậu cũng sẽ chuyển thành thân phận hợp pháp chính thức.”
Dobino lại nói: “Vì phòng ngừa gian lận, và vì để công bằng, người kiểm duyệt do mạng thiên hà phái ra sẽ không công khai tiếp xúc với người đăng ký.”
Nghiêm Mặc còn một vấn đề chưa rõ: “Chỉ có một cơ hội thôi ư?”
“Không, thân là du khách, cậu có vô số lần để khảo hạch. Nhưng thân phận du khách chỉ có thể tham gia khảo hạch, còn bất cứ công năng khác của mạng thiên hà, cậu đều không thể sử dụng.”
“Hiểu rồi.”
“Có lẽ tôi có thể thay thế cậu tham gia khảo hạch.” Dobino bỗng nhiên nói: “Bây giờ tôi cũng coi như là sinh mệnh có trí tuệ, không phải là trí thông minh nhân tạo nữa. Nhưng nếu tôi qua được khảo hạch, khi người kiểm duyệt tới nơi này phát hiện trình độ văn minh không bằng với trình độ khảo hạch của tôi, thì cũng không qua được, còn dễ làm bại lộ thực lực của chúng ta và rước nhiều kẻ tham lam tới hơn.”
“Văn minh sơ cấp thì sao chứ?”
“Không phải văn minh sơ cấp, muốn được mạng thiên hà bảo hộ và có quyền độc lập thì phải đạt từ cấp một trở lên. Về phần sơ cấp và cấp một là sao, có gì khác nhau, chút nữa cậu đăng nhập vào hệ thống dạy trẻ sẽ biết.”
“Vậy Cửu Nguyên chúng ta bây giờ có tính là văn minh sơ cấp không?”
“Có.”
“Xem ra chúng ta phải cắm đầu mà phát triển, chờ khi nắm chắc thành công thì hẵng đăng ký văn minh cấp một.”
Cứ như vậy, hai người một hồn tạm thời dàn xếp xong xuôi chuyện sau này trong phi thuyền.
Nghiêm Mặc giao toàn bộ quyền điều khiển phi thuyền cho Dobino —— dù hắn muốn học thì cũng không thể học trong một thời gian ngắn được, còn không bằng phân công nhau hợp tác, hắn học kiến thức giáo dục cho trẻ em trong khu sinh hoạt, Nguyên Chiến thì tới khu thí luyện bắt đầu làm quen với phương thức chiến đấu của nền văn minh khác từ cấp thấp nhất.
Dobino vừa chuyển đổi năng lượng vừa quấn lấy lão vu mà bay bay, khoe khoang đủ loại văn minh trong thiên hà cho lão nghe.
Lão vu… chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới quan của mình đã long trời lở đất!
Dobino và Nghiêm Mặc giữa chừng còn ra ngoài một chuyến, báo cho tất cả các sinh vật trong núi rời đi, và nói mấy đứa nhỏ cách xa núi Đầu Trâu ra.
Nửa tháng sau, thời gian hẹn với mấy đứa nhỏ đã tới.
Giữa trưa hôm nay, mấy đứa nhỏ và nhóm quân Mặc đang ở khu bình nguyên cách xa núi Đầu Trâu, lo lắng đợi thủ lĩnh và tư tế trở về, Cửu Phong đã vài lần muốn bay qua núi Đầu Trâu tìm hai người, nhưng đều bị Nghiêm Tiểu Nhạc kéo về.
Các bộ tộc sống trong vùng núi này đều giống như ngày thường, chỉ có bộ tộc cá biệt nào ở gần phạm vi núi Đầu Trâu là cảm thấy núi Đầu Trâu hôm nay thật an tĩnh, tất cả chim thú và côn trùng tựa như đều đã rời khỏi núi Đầu Trâu. Ngay cả những người thật sự sinh sống trong khu vực này hoặc đã bị người Đỉnh Việt bắt, hoặc là đã chạy thoát, khiến phạm vi ba trăm dặm quanh núi Đầu Trâu không có một bóng người.
Đột nhiên! Một trận động đất nhỏ truyền đến từ dưới lòng đất.
Chim thú là những sinh vật nhạy bén với tự nhiên nhất là những sinh vật đầu tiên phát hiện ra bất thường, tất cả đều xôn xao.
Động đất bắt đầu trở nên rõ ràng, bộ tộc dã nhân nằm ngoài ba trăm dặm cũng cảm thấy chấn động nhỏ.
Chấn động xảy ra liên tục, các bộ tộc dã nhân tụ tập lại cùng nhau, nhao nhao hỏi tộc trưởng hoặc vu giả tộc mình đã xảy ra chuyện gì.
Bởi vì động đất không quá mạnh nên mọi người không sợ lắm.
Mấy đứa nhỏ và quân Mặc cách núi Đầu Trâu gần nhất là cảm nhận rõ nhất, tất cả đều đứng dậy, đồng thời chuẩn bị tốt để nhanh chóng rút lui.
“Ầm!” Một trận động đất thật lớn lấy núi Đầu Trâu làm trung tâm mà lan ra bốn phương tám hướng!
Đại Vu Triết Lê của Đỉnh Việt đã cách xa vạn dặm hai mắt bỗng nhiên trắng dã, gã cảm thấy trong một khoảnh khắc mình đã nhìn thấy cái gì đó, nhưng bây giờ bên cạnh gã không có nước, điều này khiến gã không cách nào thấy rõ được dự báo của thần.
“Đưa ta tới ao thánh!” Triết Lê hạ lệnh.
Thù Nghệ đang nói chuyện với thủ hạ ngẩng đầu, thấy hai mắt Triết Lê biến đổi, mặc kệ hắn có ý kiến gì với Triết Lê, lúc này hắn không có bất cứ chần chờ nào, lập tức gọi hai người, bảo bọn họ đưa Đại Vu đến ao thánh.
Vu Tượng đang ở Cửu Nguyên dạy học cho bọn nhỏ cũng bỗng nhiên giật mình, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bầu trời ngoài cửa sổ trong veo.
Ngay cả tộc Tùng sống trong dãy núi Nạp Xá Nhĩ, cách núi Đầu Trâu rất xa cũng cảm giác được.
Tộc Tùng không thích náo nhiệt giống tộc Phong, bọn họ luôn an tĩnh như vậy, Tư Duy Ba hỏi: “Động đất à? Hình như cách chúng ta không xa.”
Lão Tát Mã tộc Tùng rút rễ ra khỏi đất, bước lên đỉnh núi, nhìn ra phía xa.
Quân Mặc đứng cách núi Đầu Trâu gần nhất là có phản ứng lớn nhất, cả đám đều ngã rạp.
Cửu Phong biến to, quắp Vu Quả và Tô Môn có giá trị vũ lực thấp nhất bay lên.
Tiểu Hắc và Nghiêm Tiểu Nhạc lập tức chỉnh đốn lại quân Mặc, nâng những người té ngã lên, dẫn bọn họ nhanh chóng lui ra nơi xa hơn.
“Ầm! Ầm!”
Lại là hai tiếng vang trầm đục vang lên cực lớn, đất ở phụ cận núi Đầu Trâu bắt đầu cuộn lên như sóng.
“ẦM!”
Một tiếng cuối cùng, một con quái vật khổng lồ đột nhiên chui lên từ mặt đất, rất nhiều đất đá rơi xuống, quái vật khổng lồ trông như cái đầu trâu chui ra khỏi núi, dần bay lên trời.
“Trời ạ! Đó là cái gì?!” Dù là chủng loại nào, chỉ cần nhìn thấy phi thuyền liền dùng ngôn ngữ của tộc mình mà hô lên.
Quân Mặc và mấy đứa nhỏ ngẩng đầu, miệng há to, mắt trợn tròn.
Cửu Phong kêu to khặc khặc đầy hưng phấn, xách theo hai đứa nhỏ bay qua. Những người khác căn bản không kịp ngăn cản nó.
“Có muốn tàng hình không?” Dobino điều khiển phi thuyền hưng phấn kêu.
Nguyên Chiến không đợi Nghiêm Mặc trả lời đã khí phách nói: “Không cần! Chúng ta cứ như vậy bay về đi! Cho bọn người Đỉnh Việt tức chết.”
Nghiêm Mặc cười ha ha, không tàng hình thì không tàng hình, Cửu Nguyên đúng là có những lúc cần công khai thực lực.
“Không bằng lộ trình đi viếng thăm sau đó chúng ta dùng chiếc phi thuyền này làm tọa giá và doanh địa đi? Dobino, có thể viết lên thân thuyền bốn chữ liên minh Cửu Nguyên không?” Nghiêm Mặc hỏi.
Nguyên Chiến vui vẻ đồng ý, hắn còn ước gì như thế, tốt nhất là khiến kẻ khác phải hâm mộ đố kỵ hận đến mức tròng mắt rớt hết ra ngoài mới tốt! Tưởng tượng đến cảnh bọn người Đỉnh Việt sẽ căm tức và hối hận ra sao, Nguyên Chiến liền cảm thấy cả người sảng khoái, sướng còn hơn mùa hè ăn kem!
Dobino giơ xúc tu lên, tỏ vẻ chuyện này không thành vấn đề.
Cửu Phong nhào qua, Vu Quả và Tô Môn bị tốc độ của nó làm cho mặt biến dạng cả.
Dobino và Nghiêm Mặc cũng thấy Cửu Phong biến lớn, liền mở cửa ra, Nghiêm Mặc nói: “Cửu Phong, vào đây.”
Cửu Phong hưng phấn muốn chết mà vọt vào phi thuyền.
Dobino tiếp tục điều khiển phi thuyền bay về phía quân Mặc, lúc này Vu Quả và Tô Môn đã thở lại được, đang đuổi đánh Cửu Phong, Nghiêm Mặc và Nguyên Chiến thì đứng trên phi thuyền cố gắng khôi phục lại môi trường sinh thái và địa hình bị phá hư.
Nghiêm Mặc không muốn bị sách hướng dẫn trừng phạt, nên chỉ có thể nỗ lực rồi lại nỗ lực, chờ Nguyên Chiến cắm cây cối vào đất lại, hắn liền rải năng lượng sinh mệnh khắp mặt đất, cho những cây cỏ đó có thể mau chóng khôi phục.
Cũng may các loài chim thú trùng có thể dời đi hắn và Nguyên Chiến đều đã dời đi trước, loài nào chưa đi thì hắn và Nguyên Chiến có thể cứu được sẽ cứu, cố gắng để các sinh vật ở đây không vì việc làm của bọn họ mà mất mạng.
Phá hủy thì dễ, dựng lại mới khó.
Khi quân Mặc và mấy đứa nhỏ hoan hô nghênh đón phi thuyền tới, thì hai vị đại nhân hãy còn đang bận rộn.
Rất kỳ quái, quân Mặc và mấy đứa nhỏ thấy phi thuyền đến mà chẳng những không sợ hãi, ngược lại còn nhận định thần tích này nhất định có liên quan đến Đại Tư Tế và thủ lĩnh đại nhân vĩ đại bọn họ, chờ Cửu Phong khặc khặc kêu to lao ra từ trong phi thuyền, vậy thì càng khẳng định.
Cửu Phong hưng phấn quá mức, không đợi phi thuyền đáp xuống, đã vui vẻ quắp mấy người lên khỏi mặt đất thảy vào trong phi thuyền. Cứ thế tới lui mấy bận, phi thuyền còn chưa đáp xuống thì quân Mặc chỉ còn lại một nửa.
Mà tất cả nhân loại và phi nhân loại bị thảy vào phi thuyền đều có vẻ mặt: Lạy Tổ Thần! Bọn họ tiến vào thần điện trong truyền thuyết sao?