***
Cùng lúc đó, tại tổng đà cổ ma ở phía tây Thiên Châu. Toàn bộ cấm chế trận pháp có khảm nạm ma thạch ngăm đen đã mở ra. Trong vòng trăm dặm đều có cổ ma mặc giáp cầm binh khí không ngừng tuần tra.
Lúc này ở dưới tế đàn không lồ nọ có mấy chục cổ ma Ly Hợp đứng thành hai hàng. Thần sắc cả đám vô cùng nghiêm nghị, yên lặng không nói như đang chờ đợi điều gì.
Qua một lát thì có một thiếu nữ chậm rãi đi tới, chính là thị nữ của Băng Phách Ma Tổ.
“Bái kiến Xảo Vân đại nhân.”
“Chư vị đạo hữu không cần khách khí” Thiếu nữ khẽ phất tay, môi anh đào mỉm cười nhưng trong mắt hiện kỳ quang.
Đến cách tế đàn khoảng bảy tám trượng thì nàng ngừng lại. Lúc này mới phát hiện trên mắt cá chân có đeo một chiếc lục lạc tinh xảo như đồ trang sức. Quỷ dị chính là khi thiếu nữ đi lại không có tiếng chuông phát ra, hiển nhiên là một kiện pháp khí đặc dị.
“Chiến cuộc phía trước thế nào?”
“Khởi bẩm đại nhân, Thạch Ma đã dẫn đầu ngàn vạn đệ tử Thánh tộc, ngăn cản Yêu tộc cùng tu sĩ tại Thiên Nguyên Sơn Mạch. Binh lực của chúng ta đông gấp mười lần đối phương, có điều chắc chắn chúng có một lão quái vật Động Huyền Kỳ tọa trấn, hơn nữa đằng sau còn có viện quân, chúng ta chỉ có thể tạm thời ngăn trở bọn chúng, về lâu dài chỉ sợ phòng tuyến sẽ bị đột phá” Một gã ma tộc toàn thân đen kịt, trên mặt đầy vẻ cung kính lên tiếng.
Nghe lời này, bộ dáng thiếu nữ ăn vận như nha hoàn kia lơ đễnh, đưa tay vuốt mấy sợi tóc: “Như vậy là đủ rồi! Chỉ cần phân hồn tiểu thư nhà ta hàng lâm, tu tiên giả Động Huyền Kỳ chỉ là phù vân mà thôi. Tế phẩm đã chuẩn bị xong?”
“Đại nhân yên tâm, có thể chứng kiến cảnh phân hồn Băng Phách Ma Tổ hàng lâm chính là tiên phúc tu luyện mười đời của chúng ta, sao dám mảy may lười biếng. Vật phẩm người yêu cầu, chúng ta máu chảy đầu rơi cũng phải thu thập cho đủ, hiện tại đều ở bên trong.”
Cổ ma nọ vừa nói vừa vươn tay vỗ tại bên hông. Một cái túi trữ vật bay vút ra, được hắc quang bao phủ rơi vào trong tay thiếu nữ.
Thiếu nữ không chút khách khí đem thần thức chìm vào. Một lát sau thì ngẩng đầu với vẻ hài lòng: “Không tệ, tất cả vật phẩm cần thiết đều thu thập đủ. Ở Thánh giới thì không nói, chẳng qua dưới đây thì những tài liệu này cũng coi như đáng quý. Các ngươi hành sự rất tốt, đợi lát nữa ta sẽ hồi báo lên tiểu thư.”
“Đa tạ Xảo Vân đại nhân. Chúng ta nguyện vì Băng Phách Ma Tổ xông pha khói lửa, đến chết không từ” Đám cổ ma nghe thì lộ rõ nét mặt vui mừng.
“Đúng rồi, Xảo Vân tiểu thư, pháp thân chuẩn bị cho Băng Phách đại nhân hàng lâm đã xong chưa?” Một gã cổ ma mặt xanh nanh vàng lên tiếng.
“Đương nhiên” Trên mặt thiếu nữ hiện tia không vui mở miệng: “Lát nữa ngươi sẽ thấy. Được rồi, hiện tại cần mọi người bố trí pháp trận, hãy làm theo ta nói.”
Thiếu nữ vừa nói vừa đem túi trữ vật trong tay rung lên. Hắc quang chợt hiện, tiếng rào rào như mưa truyền ra. Nào là cực phẩm tinh thạch, Tam Diệp Hoa, Lôi Tinh Thạch… ào ào bắn ra. Đây đều những vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu ở nơi Nhân giới.
“Vâng!”
Đám cổ ma không dám trì hoãn, nhao nhao đem tài liệu bảo vật bắt đầu bố trí. Nửa canh giờ rất nhanh trôi qua, một trận pháp huyền diệu được tạo thành tại đỉnh tế đàn.
Trận pháp này lấy màu đen làm chủ đạo, so với trận pháp của tu sĩ thì rất khác biệt. Có chạm chỗ những ma vân huyền diệu, không biết có hiệu quả gì.
Ánh mắt thiếu nữ đảo qua trận pháp thì lộ vẻ hài lòng. Hai tay nâng lên vẽ trong hư không những quỹ tích huyền diệu, liên tiếp kết ra các pháp ấn.
“Đi!”
Nàng vươn ngọc thủ điểm nhẹ về phía trước, những pháp ấn đón gió lóe lên rồi nhập vào trong trận pháp.
“Ông!”
Lập tức tiếng thanh minh vang rền, toàn bộ trận pháp bắt đầu vận chuyển. Từng đạo hắc quang lưu chuyển không thôi, nhìn qua vô cùng thần bí.
Thiếu nữ kia lại khẽ uốn tấm eo nhỏ nhắn, cả người từ từ bay lên trên không trung, bao quát xuống tế đàn. Sau đó tay trái mở ra, trong bàn tay liền xuất hiện một cỗ quan tài.
Đúng vậy, là quan tài Mặc ngọc chế thành nhưng vô cùng tinh xảo, dài không đầy nửa tấc có khảm nạm những viên bảo thạch lập lòe hào quang.
Chỉ thấy hai tay thiếu nữ nắm chặt, không ngừng biến ảo pháp quyết, trong miệng phát ra những tiếng chú ngữ thần bí mà dễ nghe. Theo động tác của nàng thì quan tài được một tầng hắc quang bao phủ rồi chậm rãi bay qua trung tâm tế đàn.
Một màn không ngờ chợt hiện. Quan tài đang bay thì biến lớn một cách quỷ dị, đến lúc nó khảm vào trung tâm pháp trận thì có kích cỡ như một chiếc quan tài bình thường
Thiếu nữ kia thấy thế thì kết pháp ấn càng thêm nhanh chóng, sau đó một ngón tay điểm ra phía trước.
Ông!
Chỉ thấy ma khí nồng đậm dâng trào khắp một vùng, trận pháp đã được khởi động. Một đạo ma phong lăng không nổi lên, nâng nắp quan tài chậm rãi bay lên.
“Cái này…”
Vừa trông thấy vật trong quan tài thì tất cả các cổ ma đều trừng mắt há mồm.
“Không thể nào, cái này là pháp thân của phân hồn Băng Phách đại nhân sao?”
“Xảo Vân đại nhân, người xác định không sai chứ, chuyện này không thể giỡn.”
Tiếng thì thầm nghị luận không ngừng tai, trên mặt đám cổ ma khó dấu vẻ kinh ngạc.
Phân hồn Băng Phách Ma Tổ đến Nhân giới, đáng ra phải chuẩn bị một thân thể nữ tử Nhân tộc hoặc là yêu tu để đoạt xá chứ. Trước mắt lại là một củ nhân sâm trắng tuyết.
Có điều củ nhân sâm không phải bình thường. Nó dài như một người trưởng thành, khẳng định là sâm linh đã mấy chục vạn năm vô cùng trân quý. Hơn phân nửa đã mở ra linh trí.
Vật này mới chính thức xưng là thiên địa linh vật.
Lúc này nguyên một đám cổ ma lại ngoan ngoãn câm miệng.
Nếu là sâm linh mấy chục vạn năm đương nhiên có thể dùng đoạt xá. Nhân giới không thể có vật này, chẳng lẽ là nhân sâm thông linh được mang xuống từ Thánh giới?
Đám cổ ma đang nghĩ ngợi thì nghi thức hàng lâm đã bắt đầu.
Chỉ thấy một thân y phục phất phới giữa không trung, Xảo Vân liền tế ra một viên bảo châu đen tuyền cỡ nắm tay đầy vẻ thần bí.
Sau đó động tác thiếu nữ như đang khiêu vũ, theo đó thì chiếc lục lạc trên mắt cá chân bắt đầu phát ra những tiếng leng keng.
Thanh âm này vô cùng trong trẻo nhưng lại làm người ta có cảm giác tim đập nhanh như chiêu hồn gọi phách.
Chú ngữ trong miệng thiếu nữ ngày càng gấp, liên tiếp phun ra ba ngụm máu huyết về phía trước.
Phốc! Phốc! Phốc!
Sau khi hấp thụ sạch sẽ máu huyết, hạt châu đen kịt liền lập lòe hắc quang, ma khí bên trong trở nên càng nồng đậm.
Xoẹt xẹt…
Lại qua mấy nhịp hô hấp, mặt ngoài viên châu xuất hiện một vết rạn rồi nhanh chóng lan tỏa. Ma khí bên trong trở nên đỏ thẫm như máu. Sau đó bảo vật này nổ tung biến thành vô số quang điểm đỏ tươi.
Thiếu nữ thấy thì vươn tay đánh ra mấy đạo pháp quyết. Các quang điểm xoay tròn lập lòe, biến thành một động xoáy cỡ nắm tay.
Tức thời ma khí trong vòng trăm dặm đều tụ tập lại, điên cuồng bị hút vào bên trong động xoáy.
“Đi!”
Thiếu nữ phất ngọc thủ một cái, động xoáy liền bay tới hòa thành một thể cùng tế đàn, lập tức toàn bộ trận pháp tản ra khí tức cuồng bạo dị thường.
“Cái này…”
Quần ma trừng mắt, phân hồn Ma Tổ hàng lâm sẽ có kỳ cảnh thế nào?
“Mấy người các ngươi mau tới đứng bên cạnh tế đàn, ta cần các ngươi giúp một tay.” Thiếu nữ đột nhiên mở miệng.
Chúng ma ngẩn ngơ, vẻ mặt có điểm chần chờ.
“Sao, ta làm hết thảy chỉ để tiểu thư thành công hàng lâm, chẳng lẽ các ngươi không muốn?” Thiếu nữ nhíu đôi mi thanh tú, thanh âm trở nên lạnh lùng.
“Xảo Vân tiểu thư đã hiểu lầm, chỉ là khi trước người chưa nói yêu cầu này. Cho nên chúng ta mới thấy kỳ quái.” Gã cổ ma mặt xanh nanh vàng vội vàng xua tay, thân hình lóe lên đã tới trên tế đàn.
Đám cổ ma thấy vậy cũng không dám bất tuân. Chỉ có trong mắt Mị Ma hiện tia kỳ quái, miễn cưỡng đi vào cuối cùng.
“Tốt, các ngươi mau truyền thêm ma khí vào trong trận pháp, hiện còn chưa đủ mở trận” Thiếu nữ phân phó.
“A! Thì ra là thế.”
Chúng ma nghe xong thì trong lòng buông lỏng, ra là bản thân đã nhạy cảm quá mức.
Qua thêm một lát, toàn bộ trận pháp bạo tỏa ma quang. Sau đó toàn bộ ma khí tụ về chính giữa, một hư ảnh sáu chân bốn cánh đáng sợ xuất hiện trong tầm mắt. Toàn thân nó như đan hỏa, mồm rộng nanh sắc nhưng không có mắt mũi.
Hỗn Độn!
Đám cổ ma thấy thì thất sắc, bọn hắn sao có thể không nhận ra một trong Tứ hung
Tứ linh Tứ hung chính là đối thủ một mất một còn. Lâm Hiên từng có không ít ân oán với Xuân Ky trong Tứ hung. Chỉ có điều khi đó tu vị của hắn còn thấp, hơn nữa với quan niệm sai lầm ở Nhân giới, còn cho rằng Tứ hung cũng ở Linh giới. Khi xưa Xuân Ky có ân oán với Quảng Hàn Tử cũng bởi một lần xảo hợp lạc đến Quảng Hàn Giới.
Kỳ thật Tứ hung chính là chân linh thần thú ở Ma giới. Cầm đầu chính là Hỗn Độn.
Tại đây sao xuất hiện hư ảnh của nó? Chúng ma quá sợ hãi, còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy Hỗn Độn mở cái miệng máu đầy răng sắc nhọn, mấy chục hư ảnh từ bên trong bay vút ra.
Đầu lưỡi!
Truyền thuyết rằng Hỗn Độn có mấy trăm cái lưỡi. Quả nhiên là đúng. Tốc độ những đầu lưỡi quá nhanh. Đám cổ ma không kịp trốn đã bị cuốn lấy.
“Xảo Vân đại nhân, vì sao ngươi làm vậy?” Chúng ma vừa sợ vừa giận. Vừa thi triển pháp bảo bí thuật thoát thân vừa quay đầu lớn tiếng chất vấn.
“Chúng ta trung tâm với Băng Phách Ma Tổ, vì sao ngươi phải ám toán chúng ta?”
“Đúng vậy, ngươi làm như vậy không sợ Ma Tổ truy cứu sao?”
“Hừ, ngu xuẩn, bổn cung cần gì phải ám toán các ngươi, chỉ là phân hồn tiểu thư hàng lâm nơi này, không dễ vượt qua thiên địa pháp tắc, cần phải có tế phẩm…”
“Cái gì?”
Đám cổ ma nghe xong, trên mặt lộ vẻ giận dữ điên cuồng. Bọn hắn thuần phục Băng Phách Ma Tổ, vì nàng mà bôn ba tứ phương, dù không vinh công cũng có khổ lao. Bây giờ lại bị coi như vật huyết tế, thử hỏi sao không giận cho nổi.
Trong khoảng thời gian ngắn, ma khí bạo tỏa pháp tướng hiển hiện. Đáng tiếc chỉ là phí công. Trong tiếng kêu nặng nề của Hỗn Độn, toàn bộ bọn chúng bị hút vào cái mồm không đáy đầy răng.
Lúc này trên mặt Ma tộc thiếu nữ lộ vẻ hài lòng:”Giãy dụa làm gì, có thể giúp tiểu thư, các ngươi phải cảm thấy vinh hạnh mới đúng.”
Nhưng lời còn chưa dứt, như là phát hiện cái gì thì đột nhiên nàng phất ngọc thủ một cái. Một thanh Ma Nhận bay vút ra, trảm tới hư không bên trái. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Linh quang lóe lên, một ma nữ với thân hình phong tình lảo đảo hiện ra, trên mặt lộ vẻ kinh hoàng.
“Hừ, không hổ là Mị Ma, quả nhiên cơ cảnh giảo hoạt. Thức thời thì để cho Hư ảnh Hỗn Độn cắn nuốt, nếu không…”
Mặc kệ đối phương nói sao, Mị Ma đương nhiên không bó tay chịu trói. Thân hình lóe lên tính thi triển độn thuật huyền diệu. Tộc của ả không am hiểu chiến đấu nhưng có vài phần tâm đắc ở phương diện mị hoặc cùng chạy trốn.
Trách không được Thạch Ma bị phái đi thống lĩnh đại quân, bởi vì tên kia căn bản không thể trở thành tế phẩm.
Mị Ma đang oán hận nghĩ thầm thì không gian chợt dao động, hư ảnh Hỗn Độn quỷ dị xuất hiện trước mặt. Nó há mồm một ngụm nuốt ả vào bụng. Có thể thấy thực lực hư ảnh thật không bình thường.
“Ngu xuẩn, ta nói giãy dụa chỉ phí công.”
Trên mặt thiếu nữ lộ vẻ chê cười rồi phất ngọc thủ một cái. Một cái khay màu bạc bay vút ra, ở trên có một vật như một quả đào.
Hư ảnh Hỗn Độn vừa thấy thì lộ vẻ mừng rỡ, mở miệng máu thì cái lưỡi bay vút ra, đem vật nọ tham lam nuốt vào trong bụng.
“Đi!” Hai tay thiếu nữ biến ảo pháp ấn không thôi, há miệng khẽ quát Hỗn Độn.
Hư ảnh bị quát nhưng không nổi giận, quanh thân bạo tỏa ma khí màu đỏ thẫm rồi bay lên bầu trời.
Qua thời gian một tuần trà.
Oành!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa khó có thể tưởng tượng truyền ra, toàn bộ không gian đều rung động lắc lư không thôi.
Sau đó trong linh quang chói mắt, một khe hở hơn một trượng ẩn hiện đỉnh đầu trên thiếu nữ. Đây không phải vết nứt không gian bình thường mà là chân chính phá toái hư không.
Chỉ thấy trong khe hở bay ra một quang cầu đen kịt cỡ nắm tay, bên trong ẩn chứa chân ma chi khí tinh thuần không gì sánh kịp. Sau đó nó chậm rãi bay về quan tài ở chính giữa tế đàn.
Thiếu nữ kích động đến ngừng thở. Trước khi xuống hạ giới, tiểu thư đã truyền cho nàng phương pháp này, là dùng uy lực của Hư ảnh Hỗn Độn tự bạo để mở ra khe hở không gian, có điều khả năng thành công không quá năm thành.
Cũng may lo lắng là dư thừa. Trải qua khó khăn trắc trở, cuối cùng đã khiến tiểu thư phân hồn xuống nơi này.
Như vậy tu tiên giả Động Huyền Kỳ kia chắc chắn sẽ ngã xuống!
Là một trong chín vị Chân Ma Thuỷ Tổ. Ngay cả Hỗn Độn đứng đầu Tứ hung mấy mươi vạn năm trước cũng đã tiểu thư thu phục làm sủng vật.
Lại nói khi trước, sự tình Ngũ Long Tỷ, tiên phủ kỳ trân trong truyền thuyết xuất thế đã chấn động tam giới.
Ngũ long vừa hiện thì máu chảy thành sông. Các đại năng tồn tại tam giới đều suy tính rằng nó đang ở Linh giới.
Chẳng qua Linh giới có tới hàng trăm tiểu giới diện, rốt cuộc đang ở đâu thật khó nói. Tiên phủ kỳ trân làm người đỏ mắt, các đại năng tồn tại tam giới đang không ngừng tìm kiếm. Đương nhiên có cả Băng Phách Ma Tổ.
Có điều ngoại trừ thực lực, tiểu thư còn sở trường về Huyền Thiên Bặc Quái Thuật.
Tuy không thể phỏng đoán chính xác phương vị cụ thể của Ngũ Long Tỷ, nhưng cố gắng một phen, tiểu thư đã tính ra kết quả làm người bất ngờ.
Không ngờ Ngũ Long Tỷ lại có liên hệ đến Thiên Vân thập nhị châu nơi Hạ giới. Rất có khả năng nó sẽ ở nơi này nên không thể buông tha. Cho nên nơi Hạ giới mới có ma kiếp hàng lâm.
Trong khoảnh khắc ma tộc thiếu nữ đang nghĩ thầm thì quang cầu màu đen đã chui vào trong quan tài.
Oanh!
Ma quang bạo tỏa, nương theo là một mùi thơm ngát của cỏ cây hoa tươi phiêu tán ra. Lại qua một lát, quan tài màu đen được một đạo ma phong bao phủ chậm rãi bay lên rồi nổ tung.
Một quang cầu đường kính hơn một trượng xuất hiện, chỉ thấy ẩn hiện bên trong là hình tượng một mỹ nữ như vừa mới ngủ say tỉnh lại, đang ở tư thế duỗi người.
Quyển 7: Chu du tam giới
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 648: Băng Phách hàng lâm