Hắc y nhân hướng Đường Long đến gần, mỗi đi một bước là một đạo lực lượng hướng Đường Long đánh úp tới nhưng đều bị chấn nát. Đường Long một bên phòng thủ một bên chú ý tới hắc y nhân, hắn biết được đối phương là nữ vì bên trong y phục là dáng người kinh diễm nóng bỏng, cặp mông kiều đĩnh phong mãn, cặp đùi thon dài mỹ lệ, lại còn trước ngực hai trái hồng đào đầy đặn kinh người, hết thảy lộ ra mị hoặc cực hạn.
Từng bước đi của nàng, dáng người uyển chuyển, đều có một dạng quyến rũ kinh hãi, một cỗ hương thơm nồng nàn cuốn theo làn gió đập vào mặt.
Tuy rằng không thấy rõ mặt đối phương nhưng Đường Long duyệt qua vô số mỹ nữ cũng biết nữ nhân trước mặt là mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành. Trên người hắc y nhân lóe lên sát khí nhưng không dọa được Đường Long. Hai người đối mặt nhìn nhau nhưng đều không có động thủ, dù sao cả hai đều là Long Đạo cảnh, một khi động thủ sẽ thu hút cao tầng Vũ Thần Tông huống chi là Đường Long được người phía trên chú ý nên chỉ cần hắn chỗ ở có dị dạng sẽ ngay lập tức chạy tới.
– Có người dùng giá cao muốn mạng của ngươi. Bất quá cứ như vậy mà giết chết ngươi thật sự là đáng tiếc rõ là quá lãng phí, thể xác tốt như vậy cho nên ta có ý định tốt hơn nên chơi đùa với ngươi một chút, giả như ngươi hầu hạ khiến lão nương cao hứng, nói không chừng có thể cho ngươi được chết thoải mái một chút.(Hắc y nhân)
– Ngươi làm được sao?
Hắc y nhân cũng không có trả lời mà đột nhiên cầm ra chủy thủ hướng cơ thể Đường Long phi tới, Đường Long dự đoán trước cũng nghiêng người né tránh nhưng tốc độ phi hành của chủy thủy quá nhanh nên xẹt qua đùi của cậu để lại một vết cắt nông. Đường Long vươn tay tóm lấy chủy thủy đang phi ra sau xoay người ném trả lại cho hắc y nhân.
Đường Long có thể thấy được hắc y nhân khóe miệng nở nụ cười khinh thường, hắc y nhân nâng lên tay của mình chuẩn bị tóm lấy chủy thủy thì dị biến phát sinh, chủy thủy lòe lên và xuất hiện là Đường Long, hắc y nhân lập tức lùi về sau nhưng Đường Long nện ra một quyền, không khí nứt toái sản sinh chấn động đập vào người hắc y nhân.
Hắc y nhân rên lên một tiếng đau đớn, tuy là né được đại bộ phận công kích nhưng chấn động tác động hẵn vào người cũng không phải dễ chịu.
– Không biết tiền bối là ai phái tới giết ta? Ta đã đắc tội với người nào mà khiến cho người đó phải không tiếc mạng sống của tiền bối giết ta?
– Tiểu tử, ngươi bây giờ đã biết sợ hay chưa? Ngươi đắc tội nhiều người như vậy, người muốn giết ngươi có nhiều lắm, bất quá ta cũng làm cho ngươi chết một cách rõ ràng, chính là Vô Diễm Tôn Giả phái ta đến đấy.(Hắc y nhân)
– Kế tiếp ngươi là muốn chết một cách thoải mái hoặc là chết một cách đau đớn liền ngươi tự chọn một cái đi.(Hắc y nhân)
– Ta chọn phương án thứ ba là chạy trốn, tin tưởng là vừa rồi chiêu thức tiền bối cũng là chứng kiến, tại Thiên Linh Viện và Thiên Vân Thần Điện đều có ta thiết lập tương tự đồ vật, chỉ cần ta muốn là có thể chạy thoát khỏi tay tiền bối chạy đi cáo tri sư tôn.
Hắc y nhân biểu tình trở nên bất đắc dĩ, nàng cũng là tùy tiện uy hiếp Đường Long thôi nhưng không ngờ Đường Long không theo lẽ thường xuất bài.
– Tiền bối không thể nào là người của Vô Diễm Tôn giả được, Vô Diễm Tôn giả bị ta đánh trọng thương thì theo lý phải là cha Vô Diễm Tôn giả tới mà không phải là thuê tiền bối tới. Với lại tiền bối là Long Đạo Bát Tinh thì cha con Vô Diễm Tôn giả không có mặt mũi đó mời tiền bối xuất thủ.
Hắc y nhân hiển nhiên có chút giật mình, nàng hoàn toàn không nghĩ tới Đường Long lại có thể phán đoán được thực lực của nàng. Dù sao, Đường Long vẫn là Long Đạo Nhất tinh không thể nào cảm giác được khí tức cao hơn.
– Nói tiếp, nếu ngươi có thể nói được nguyên do vì sao mà ta tới đây, ta hôm nay khả năng có thể tha cho ngươi.(Hắc y nhân)
Hắc y nhân hai tay ôm ngực khẽ cười, nguyên do bị hai cánh tay đè ép, bộ ngực của nàng lại càng phồng lên một làn đường cong kinh người.
– Ai tha ai thì chưa biết đâu.
– Căn cứ vào khí tức trên thân thì tiền bối là người Long Ân Thế gia mà theo được biết Long Đạo cảnh Long Ấn Thế gia ta cũng không có đắc tội trừ Long Thiên Minh. Long Thiên Minh cũng là không có gan vào lúc này phái người ám sát ta.
– Có một điều ngươi đoán sai, ta là Long Đạo Cửu trọng không phải Long Đạo Bát trọng. Có điều tiểu tử ngươi có thể đoán được ta là người Long Ấn thế gia, coi như cũng có vài phần bản lĩnh.
Đường Long nghe được hắc y nhân nói mình tu vi là Long Đạo Cửu trọng cũng không có phũ nhận thân phận Long Ân Thế gia của mình thì Đường Long nhớ tới đây là khoảng thời gian mà mẫu thân Long Vũ Âm tới tìm Nhiếp Ly trong nguyên tác. Nếu là ở khoảng thời gian này thì hắn cũng yên tâm không ít.
– Vẫn là đoán không ra tiền bồi là ai?
– Ngươi đem nữ nhi của ta khi nhục thảm như vậy đồng thời cướp đi thứ trân quý nhất của nữ nhi ta thì thân là mẹ tới đây giáo huấn ngươi cũng không thành vấn đề chứ?(Hắc y nhân)
Khóe miệng Đường Long giật giật vài cái, hắn không ngờ tới mình lấy đi lần đầu của Long Vũ Âm bị mẫu thân của nàng biết được.
– A di nghe ta giải…
– Chuyện này mọi việc ta đã biết hết, nếu đã bị ngươi đoán ra nhiều như vậy, ta cũng không định giết ngươi.(Long Thục Vân)
– Tội chết có thể miễn tội sống khó tha, chỉ phế của ngươi đi ngươi chắc hẳn không có ý kiến gì.(Long Thục Vân)
– Đương nhiên là có ý kiến rồi, nếu a di thiến ta thì nữ nhi a di sẽ thành thiếu phụ.
Trốn trong bóng tối nghe được những lời này Long Vũ Âm cũng nhịn không được muốn ra ngoài nhưng bị mẫu thân mình ngăn cản.
– Miệng lưỡi lẽo mém lắm. Ta cũng nghe được nữ nhi bái ngươi vi sư nên cho ngươi hai lựa chọn.(Long Thục Vân)
– A di mời nói, nếu có thể làm được thì ta sẽ làm.
– Lựa chọn đầu tiên là cưới Long Vũ Âm làm vợ và lựa chọn thứ hai ta ngay bây giờ sẽ đem ngươi phế ngay lập tức. Ngươi chọn cái nào?(Long Thục Vân)
– A di không sợ người khác đàm tiếu sao? Ta thế nào cũng được nhưng Long Vũ Âm có chịu được sự đàm tiếu của người khác không?
– Kẻ nào dám nói lời đàm tiếu, Long Thục Vân ta đem hắn cắt lưỡi.(Long Thục Vân)
Long Thục Vân cũng là mười phần bá đạo nói ra lời nói của mình khiến cho Long Vũ Âm núp ở một bên xấu hổ không thôi.
– Quả nhiên Long Vũ Âm tính cách bá đạo là di truyền từ a di.
– Ý ngươi thế nào?(Long Thục Vân)
– Ta đã có vợ rồi hơn nữa cũng không phải số ít, ta e là mình không xứng với Long Vũ Âm.
– Có vợ thì sao, nam nhân tam thê tứ thiếp không phải chuyện rất bình thường, ta chỉ có một yêu cầu, chính là nữ nhi của ta nhất định phải được làm chính thất.(Long Thục Vân)
– Các ngươi rút cục đã như vậy, tuy rằng ngươi quả đúng thực không xứng với nó, cơ mà nữ nhi của ta cũng có thể chấp nhận một chút.(Long Thục Vân)
– Để Long Vũ Âm làm chính thất là không có khả năng.
– Hả? Tiểu tử, ngươi không nghe ta nói gì sao?(Long Thục Vân)
– Ta nghe rõ ràng nhưng hậu cung của ta từ trước đến nay là không có chính thất, ta đối xử với các nàng là bình đằng như nhau.
– Ngươi làm được sao?(Long Thục Vân)
– Sao lại không? Với lại Long Vũ Âm chẳng phải có hôn ước với Hồ Dũng sao? A di không ngại việc nam nhân tam thê tứ thiếp nhưng có suy nghĩ cảm nhận của Long Vũ Âm không?
– Nếu nàng không đồng ý thì sao? Đến lúc đó nàng phát hiện ra thì người thương tâm là nàng.
Long Thục Vân nghe vậy cũng trầm mặc, Đường Long nói cũng có lý, nàng không ngại việc nam nhân tam thê tứ thiếp nhưng đại biểu nữ nhi mình không ngại. Lúc này, Long Vũ Âm cũng không nhịn được nữa màgiải khai ẩn thân chi thuật mà mẫu thân thiết lập hiện thân trước mặt Đường Long.
– Không cần phải xoắn xuýt vấn đề đó đâu mẫu thân, nữ nhi cũng không ngại bên cạnh Đường Long có nhiều nữ nhân.(Long Vũ Âm)
Đường Long nghe Long Vũ Âm lời nói cũng trầm mặc, Long Vũ Âm khẩn trương nhìn Đường Long, Long Thục Vân thấy Đường Long chần chờ thì trên trán gân xanh nổi lên.
– Lề mà lề mề cái gì, ta vốn nhìn người vẫn là rất chuẩn, ngươi tuy rằng đến từ Tiểu Linh Lung thế giới nhưng hiện tại lại có Thánh Huyết Dực Giao Thần cấp Long Huyết Yêu Linh lại bái làm môn hạ của Thiên Vân Thần Tôn, tương lai tiền đồ vô lượng. Cho nên ngươi vẫn là xứng với nữ nhi của ta.(Long Thục Vân)
– Ngươi dã tâm cũng không nhỏ đâu, lần lượt trợ giúp Lý Hành Vân muốn hạ bệ Lý Ngự Phong chưởng khống Thương Viêm Thế gia, Cố Bối thoại nhìn là ẩn tài về sau quậy khởi làm người hợp pháp thứ nhất của Cố Thị Thế gia. Về sau giật dây nữ nhi ta tranh đoạt vị Gia chủ Long Ấn Thế gia.(Long Thục Vân)
– Bất quá ngươi muốn tranh đoạt vị trí Tông chủ, chỉ riêng Thiên Vân Thần Tôn ủng hộ là chưa đủ, chỉ cần ngươi cưới Long Vũ Âm liền có thể lần nữa thêm một vị cự đầu toàn lực ủng hộ, đến lúc đó cho dù là Tư Đồ Tông chủ sợ rằng cũng phải cẩn thận cân nhắc một phen, ngươi phần thắng liên lớn hơn nhiều. Nếu ngươi không cưới Long Vũ Âm, chúng ta Long Ấn Thế gia sẽ không từ một thủ đoạn nào khiến ngươi không thể thượng vị. Đến cùng là muốn có thêm nhiều trợ lực hay vẫn là nhiều địch nhân, chính ngươi tự nhìn xử lý đi.(Long Thục Vân)
– Được, vậy ta có thể có điều kiện.
– Cứ việc nói ra với ta chỉ cần không phải thái quá thì ta có thể thay nữ nhi chấp nhận.(Long Thục Vân)
– Ta không muốn ở rể.
Long Thục Vân cứng ngách tại nguyên chỗ, nàng không ngờ điều kiện của Đường Long là không ở rể Long Ân Thế gia.
– Được, ta chấp nhận. Nói đi ngươi muốn thế nào nữa.(Long Thục Vân)
– Long Vũ Âm, ngươi tới đây.
Long Vũ Âm đi tới trước mặt Đường Long, nàng tò mò không biết Đường Long sẽ làm gì, nàng tin tưởng có mẫu thân ở đây thì Đường Long sẽ không giở trò lưu manh.
– Từ giờ trở đi ngươi không còn là đệ tử của ta nữa, ngươi bị trục xuất sư môn.
– Ngươi…(Long Thục Vân)
– Sư phụ…(Long Vũ Âm)
– Để ta nói hết đã.
Long Thục Vân hai tay khoang trước ngực, mắt phượng lạnh lùng nhìn chăm chú Đường Long, chỉ cần Đường Long không cho lời nói không hợp lý nàng đích thân động thủ.
– Giữa hai chúng ta có quan hệ sư đồ có vài người biết nên phải làm như vậy để tránh về sao có người bàn tán ra vào. Ta cũng không muốn có người thì thầm vụ việc này, đương nhiên nếu có ai nói ngươi khi sư diệt tổ cứ việc nói với ta, ta đi đem đánh đánh phế đi.
– Long Vũ Âm, ta hỏi ngươi có nguyện ý gả cho ta hay không?
Nếu so về cường thế thì Đường Long cũng không ngán bất cứ ai, Long Thục Vân cũng không ngờ tới Đường Long cũng là một người cường thế trực tiếp hỏi Long Vũ Âm có nguyện ý gả cho hắn hay không.
– Ta nguyện ý.(Long Vũ Âm)
Long Vũ Âm nhào vào lòng Đường Long, cậu ôm lấy nàng sau đó dùng tay nâng cằm Long Vũ Âm lên cúi đầu hôn lấy đôi môi của nàng. Long Thục Vân sắc mặt trầm xuống, nàng không ngờ Đường Long cả gan trước mặt nàng hôn nữ nhi mình cùng bón thức ăn cho chó.
– Uy, có để ý đến cảm nhận của người lớn tuổi ở đây không?(Long Thục Vân)
– Ba người các ngươi làm gì ở đây?(Tiêu Ngữ)
Tiêu Ngữ ở cách vách nghe được động tĩnh bên này nên đi qua xem không ngờ thấy được Đường Long đứng trong sân mà đưa lưng về phía hắn là hai nữ nhân. Long Thục Vân cũng là linh cơ khẽ động tung người khẽ dựa vào người của Đường Long, giọng nói đầy mị hoặc.
– Đường Long, thế nào? Tỷ tỷ hầu hạ ngươi có dễ chịu không?(Long Thục Vân)
Long Vũ Âm trợn mắt há hốc mồm nhìn mẫu thân mình như chim sẻ chui vào lòng Đường Long nũng nịu. Đường Long cũng rất phối hợp, cậu vươn tay vịn lấy vai Long Thục Vân kéo nàng càng sâu vào lòng ngực mình.
– Đương nhiên là rất dễ chịu, tỷ tỷ hầu hạ đúng là để ta sung sướng không thôi.
Long Thục Vân thấy hành động của Đường Long cùng giọng điệu cũng là nghiếng răng nghiếng lợi.
– Đường Long, ngươi thật bỉ ổi. Trước là Long Vũ Âm sau là nữ nhân khác, thật là vô sỉ.(Tiêu Ngữ)
– Tiêu Ngữ à, trước khi nói ta thì xem lại bản thân mình đi, chẳng phải ngươi cũng được vài nữ hài ưu ái đó sao?
Tiêu Ngữ bị khí sắc mặt đỏ bừng lên nhanh chóng ly khai, Long Thục Vân thấy Tiêu Ngữ ly khai cũng là vùng vẩy tránh thoát Đường Long ôm ấp, chứng kiến Long Thục Vân thoát ra ngoài thì Đường Long có chút thất vọng.
– Nam nhân kia mới vừa nói ‘Trước là Long Vũ Âm’ là có ý gì?(Long Thục Vân)
– Vũ Âm không có nói cho a di biết?
Long Vũ Âm cũng là thức thời nói cho mẫu thân mình, Long Thục Vân nhìn nữ nhi mình không có ý tứ từ trong lòng Đường Long thánh thoát cũng là không để ý đến, mục đích đến đây của nàng cũng thành công nên phi thân rời đi.