– Ta đã biết! Thì ra đó là Tinh Thánh di thư, khó trách ta có thể thông qua nó thấy lưới pháp tắc vô thượng của Tinh Châu!
Hắn lấy ra phần quyển trục phong ấn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đây chính quyển trục mò được trong quan tài của Dạ Đế lúc trước.
Trước khi Dạ Đế chết, đều muốn nắm nó trong lòng bàn tay, đủ thấy được tầm quan trọng của nó. Chỉ có điều trên mặt bị Dạ Đế bố trí vô số phong ấn, Sở Vân vẫn chưa từng xem được nội dung bên trong.
Sau lại hắn dựa vào trên mặt phong ấn, có tạo nghệ nửa đại sư phong ấn. Lại dưới cơ duyên xảo hợp, phát hiện cầm quyển trục trong tay, mở Thiên Nhãn ra, không ngờ có thể trăm phần trăm thấy lưới pháp tắc Tinh Châu.
Thì ra là thế!
Thì ra nó chính là Tinh Thánh di thư. Chỉ có điều vì sao nó và cái bát cổ kia lại có sự phối hợp với nhau? Chẳng lẽ bát cổ màu lam cũng là vật của Tinh Thánh?
Trong nháy mắt, trong đầu Sở Vân suy nghĩ liên miên, liên tưởng đến các mặt. Đồng thời, trong tay hắn cũng không dừng động tác, huy động Túy Tuyết Đao, thôi phát ra Hóa Đạo Chi Pháp, không ngừng cởi bỏ phong ấn trên quyển trục.
– Không!
Thấy cảnh tượng như vậy, một trong năm phân thân lớn của Dạ Đế, Mộng Ngôn Sư thần bí hoàn toàn thất thố, kêu to lên.
Tiếng gào của hắn tràn ngập không cam lòng, phẫn nộ, khiếp sợ.
Lúc trước hắn mời chào Tinh Nữ, thật ra chính là vì phòng bị nàng có thể tính ra sự tồn tại Tinh Thánh di thư, do đó chỉ ra bí mật này.
Nhưng lúc ấy Tinh Nữ một lòng muốn giải cứu tỷ muội của mình, bản thân lại là yêu binh tiên phi, đối với càng có tâm để ý đề phòng mạnh mẽ đối với Ngự yêu sư. Khi Dạ Đế mời chào nàng, nàng gần như đã nghĩ Dạ Đế hiểu rõ lai lịch thật sự của nàng, nào dám đồng ý?
Mộng Ngôn Sư thần bí mời chào không được, cũng chỉ hy vọng Tinh Nữ không thể tính ra sự tồn tại Tinh Thánh di thư. Nhưng mọi chuyện cố tình đi ngược lại ý nguyện của hắn. Cuối cùng xuất hiện cảnh tượng hắn không hy vọng thấy nhất.
Sở Vân phát hiện sự tồn tại Tinh Thánh di thư.
Tinh Thánh di thư!
Năm đó Dạ Đế hắn mất sức của chín trâu hai hổ mới phong ấn thánh vật cao nhất. Chính là bởi vì tồn tại của nó, Dạ Đế mới cảm thấy thiên địa rộng lớn mênh mông, bản thân lại nhỏ bé vô cùng.
Nhưng hắn cũng không giống qua cường giả nhiều thế hệ trước, đem hết toàn lực của thân thể ngộ pháp tắc trên Tinh Thánh di thư. Mà là đứng ở trên mặt đối lập, hắn đi lối tắt khác, bắt đầu suy tư làm thế nào chống lại những pháp tắc này.
Lúc ấy hắn đưa tất cả cường giả tới, tuyên bố với bọn họ một mục tiêu ngắn hạn, khiến bọn họ không ngừng tiến hành nghiên cứu. Người cả gan cãi lời hắn, mặc kệ là ai, cho dù là cường giả Vương cấp, hắn cũng bóp chết hoặc là nhốt ở trong tháp cao giữa thành Dạ Đế.
Đó là thời đại của hắn, bày ra hắc ám vô tận, lưu lại thần bí vô hạn cho đời sau.
Nhưng càng nghiên cứu sâu, hắn càng ngày càng cảm giác được thiên địa huyền bí sâu vô cùng. Hắn chỉ mới rình đến chút thế giới đích thực.
Nhưng khi hắn sắp thành công vượt qua cửa ải quan trọng, thiên địa cảm nhận, đánh xuống Lôi Kiếp khôn cùng.
Dạ Đế sớm có dự cảm đối với điều này. Hắn hiểu thiên địa không thể dễ dàng tha thứ cho người phản bội như hắn xuất hiện. Hắn khổ tâm cô nghệ, vận dụng hơn nửa thành quả nghiên cứu, thành lập lên Hóa Đạo Chi Bích, ngăn cản từng lần Lôi Kiếp.
Khi hắn nghĩ mình đã thành công, Lưu Tinh rơi xuống xuống, Thiên Ngoại Tinh Ma kiếp phủ xuống.
Hắn thất bại!
Cho dù là người hùng mạnh như hắn cũng bại bởi Thiên Ngoại Tinh Ma. Tuy nhiên mặc dù đã chết, hắn cũng an bài tốt đường lui.
Hắn sớm định ra rồi minh ước với Minh Đế Quỷ Châu, lấy Hóa Đạo Chi Pháp cấp thần thông làm thù lao. Sau khi nhận được sự trợ giúp của Minh Đế, hắn lại quay về
Tinh Châu.
Nhưng hắn không thể trực tiếp sống lại. Tại thời khác Dạ Đế bị thiên địa cảm ứng, chỉ cần hắn tiến vào nơi đó, hắn sẽ lại lọt vào đả kích của Thiên Ngoại Tinh Ma.
Hắn thậm chí không thể đưa hồn phách hoàn chỉnh vào trong một cơ thể. Càng không thể sử dụng đạo pháp cấp thần thông siêu việt tuyệt phẩm. Bởi vì làm như vậy, khí tức hắn sẽ bị tiết lộ ra ngoài, khiến Thiên Ngoại Tinh Ma lại phủ xuống.
Hắn đành đem hồn phách chia làm năm phần, bắt đầu tu hành lại một lần nữa. Để đối phó với thiên địa Đại Đạo, thậm chí hắn đành phải hy sinh, khiến một phân thân trong đó trở thành Toán sư, để nghiên cứu và chống lại lưới pháp tắc Tinh Châu.
Một bộ phận Tinh Thánh di thư, thấm nhuần một góc thiên địa, lại là trọng bảo trong trọng bảo.
Nhưng hiện nay, nó lại bị kẻ địch dùng để chống lại mình.
Càng thêm châm chọc chính là, cởi bỏ từng phong ấn hắn thiết lập, lại là Hóa Đạo Chi Pháp vốn của Dạ Đế hắn.
Phong ấn hoàn toàn được giải trừ!
Trên thực tế, Sở Vân chỉ giải trừ một bộ phận, Tinh Thánh di thư trong tay bị chiếu đến mức vẫn không nhúc nhích. Đồng dạng lưới pháp tắc của Sở Vân cũng như thế.
Sóng Hỗn Độn hải xung quanh đang dâng trào mãnh liệt, đều dần dần yên ổn xuống. Không gian do đám người cùng Sở Vân mở ra, cũng dùng tinh quang chói mắt, không ngừng mở rộng về bốn phía.
Dần dần, không ngờ hình thành một không gian rộng lớn, quy mô lớn gần gấp trăm lần so với ban đầu.
Đây là sức mạnh to lớn của Tinh Thánh di thư!
Sức mạnh của Thánh giả, khó có thể nghiền ngẫm.
– Không! Dạ Đế ta tính toán không bỏ sót. Cho dù là loại tình huống này, ta cũng đã suy tính tới. Ta tuyệt đối không từ bỏ, ta muốn nghịch thiên đến cùng!
Mộng Ngôn Sư thần bí phát ra tiếng cười thảm thiết.
– Tuy rằng ta cũng không đủ linh quang, để hoàn toàn thông hợp Hóa Đạo Chi Pháp. Nhưng cho dù là bán thành phẩm cũng đủ để lấy tính mạng của các ngươi! Khiến chúng ta phải cùng chết!
Nói xong, Mộng Ngôn Sư thần bí mở hai tay ra. Ngay cả U Minh Tán cũng từ bỏ.
Toàn thân đều bốc cháy một ngọn lửa màu tro tối.
Thân thể hắn ở trong ngọn lửa, như ngọn nến đã cháy hết. Ngọn lửa lẳng lặng thiêu đốt, tản mát ra khí vô cùng quỷ dị. Ngay sau đó bụi diễm hoa phá trường không, trực tiếp đánh lên Tinh Thánh di thư.
Ầm!
Sau một tiếng nổ vang, Trong ánh mắt kinh ngạc của những người khác, vô số pháp tắc trên Tinh Thánh di thư bắn ra, biến mất ở trong Hỗn Độn hải. Có những pháp tắc dây dưa với nhau thành một khối, giống như cuộn len lộn xộn.
Ngay sau đó, trời sụp đất lún, không gian hình cầu hoàn toàn sụp đổ.
Pháp tắc lớn hỗn loạn, khiến tất cả đạo pháp đều không thể thi triển thành công. Tất cả mọi người bị nhốt tại đây.
Tiếng rồng gầm vang!
Hỗn Độn hải bị hoàn toàn phát nổ, tạo ra tiếng sấm sét nổ vang kéo dài không dứt.
Bốn phương tám hướng đều là sóng dữ quay cuồng, dòng khí Hỗn Độn màu đen dâng lên sóng to gió lớn, Hỗn Độn Hải tiến đến!
– Không tốt!
Tiên Nang Vương quát to một tiếng, cố gắng hết sức thôi phát đạo bào Huyền Hoàng Tức Nhưỡng của mình. Chỉ có Yêu vật Tiên Thiên mới có thể chống cự được sức mạnh của Hỗn Độn hải.
– Nhưng Hỗn Độn hải cuồng bạo, uy lực vượt qua mọi người tưởng tượng.
Sóng lớn màu đen cuồn cuộn đánh úp tới. Tiên Nang Vương giống như ngọn đèn sáng nhạt lóe ra trong đêm đen. Dưới sức mạnh không gì sánh nổi cuốn qua đây, không ngờ thoáng cái cuốn Tiên Nang Vương đi.
– Cứu cứu ta…
Âm thanh cầu cứu của Tiên Nang Vương nhanh chóng biến mất. Trong nháy mắt ngắn ngủn, hắn cũng đã hoàn toàn bị cuốn vào trong Hỗn Độn hải sâu không thấy đáy này.
– Nhanh chóng tập hợp!
Tửu Hào Vương hét lớn, hắn thả khách sạn Long Môn ra, biến ra hình dáng lớn, mọi người lập tức nối đuôi nhau chạy vào.