Nói tới đây, con ngươi của hắn đột nhiên nở lớn, kinh ngạc nói:
– Cái gì? Mới có chút xíu thời gian đã làm xong một cái hạch tâm pháp trận sao?
Không phải sao? Quá trình Hoắc Vũ Hạo chế tác khối Kim Cương Tinh kim kia đã xong, không biết từ đâu hắn lấy ra một cái bình nhỏ, giơ tay lên, đem bột Tinh kim thu vào trong bình. Đây là thứ tốt a! Cho dù là một chút phấn vụn cũng có tác dụng nhất định.
Ngay sau đó, Hoắc Vũ Hạo cũng đã bắt đầu khắc hạch tâm pháp trận thứ hai. Hắn không cần bất kỳ công cụ hỗ trợ nào. Tay trái cầm lấy kim loại hiếm, tay phải cầm Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận nhanh chóng điêu khắc. Phấn vụn kim loại lại một lần nữa bay toán loạn.
Tốc độ của hắn lúc này so với lúc chế tác bất kỳ linh kiện nào trước đó cũng nhanh hơn. Trên tay hắn thậm chí đã bắt đầu đã sinh ra tàn ảnh.
Trạng thái này của Hoắc Vũ Hạo mới là trạng thái chế tác Hồn đạo khí mạnh nhất. Trong những trận đấu trước hắn vẫn ẩn dấu thực lực. Mà đến tận bây giờ, ở trong trận chung kết này, hắn không cần phải ẩn giấu làm gì nữa. Sau trận chung kết này, hắn và những người này chỉ sợ sẽ không thể gặp nhau một cách bình thường được nữa. Có lẽ, tương lai sẽ gặp nhau ở trên chiến trường.
Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận ở trong tay điểm nhẹ một cái liền nhanh chóng khắc xong ba vòng tròn. Chính xác giống như là dùng thước đo. Vát cạnh, cắt lướt, khoan, xuyên thấu,… các loại kỹ xảo không ngừng biến ảo trên năm ngón tay của hắn.
Hoắc Vũ Hạo trở thành Hồn Đạo Sư đúng là nhờ có chút điều kiện may mắn. Về tinh thần lực, hắn so với cấp chín Hồn đạo sư còn muốn mạnh hơn. Hai tay thì linh hoạt khỏi cần phải nói.
Có Đường Môn Huyền Ngọc Thủ, còn luyện tập ám khí. Hơn nữa có tinh thần lực của hắn chỉ đạo, tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất kỳ sai lầm. Chỉ cần hắn nghĩ trong đầu, tinh thần lực sẽ chỉ đạo hai tay của hắn thực hiện cực kỳ chính xác.
Toàn bộ quá trình, muốn làm sai cũng khó.
Tinh thần thể trở về, từ suy yếu trở nên bình thường, đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói giống như một loại thăng hoa. Ở trong cảm giác tuyệt vời này, khắc đao trong tay hắn tung bay, từng nét khắc hoàn mỹ không ngừng xuất hiện trên kim loại hiếm. Chính hắn cũng đã hoàn toàn tiến vào trạng thái chế tạo Hồn đạo khí. Không lo lắng bất kỳ điều gì, toàn tâm toàn ý vào việc chế tác.
Hiên Tử Văn cũng đã từng cảm thán. Nếu như Hoắc Vũ Hạo có thể đem toàn bộ tinh lực đặt ở chế tác Hồn đạo khí thì với thiên phú của hắn, rất có thể sẽ trở thành Hồn đạo sư cấp mười mà giới Hồn đạo sư xưa nay chưa từng xuất hiện.
Cực Hạn Chi Băng để cho hắn trở thành siêu cấp Đấu La không quá khó. Mà thiên phú Hồn đaọ khí lại càng thêm may mắn. Hiên Tử Văn thậm chí cho là, thiên phú chế tác Hồn đạo khí so với thiên phú tu luyện Hồn sư của Hoắc Vũ Hạo còn muốn tốt hơn
Bất quá, Hiên Tử Văn đã nói trước cho Hoắc Vũ Hạo, Hồn đạo sư đạt tới cấp bảy, thiên phú rất quan trọng. Nhưng từ cấp bảy trở lên phải cố gắng hơn trước kia gấp mười lần, nếu như không thể toàn tâm vào nghiên cứu thì gần như không thể tấn cấp. Việc này chờ hắn sau khi đạt đến thất hoàn Hồn Thánh nhất định phải có lựa chọn.
Hoắc Vũ Hạo lúc ấy đã nói cho Hiên Tử Văn đáp án, ngay từ ngày trở thành Hồn Đạo Sư hắn cũng đã lựa chọn. Lựa chọn của hắn rất đơn giản, đó chính là giúp Hồn sư có thể sử dụng Hồn đạo khí, hắn cho rằng tương lai sau này sẽ như vậy. Hắn không thể nào bỏ qua Hồn Sư, vô luận là do tự bản thân muốn đạt đến đỉnh phong hay là vì Thiên Mộng, Băng Đế, Tuyết Đế gắn bó cùng hắn thì hắn lúc nào cũng khắc khổ cố gắng.
Hoắc Vũ Hạo cũng đem ý nghĩ của mình nói cho Hiên Tử Văn, mục tiêu của hắn rất đơn giản, đó chính là thông qua Hồn đạo khí để tăng cường năng lực của Hồn sư. Đến lúc Hồn đạo khí có thể hoàn toàn trở thành một bộ phận giúp gia tăng sức mạnh của Hồn sư thì mục đích của hắn sẽ hoàn thành.
Cái hạch tâm pháp trận thứ hai cũng giống như trước, nhanh chóng hình thành. Mà tốc độ của Hoắc Vũ Hạo cũng không hề giảm.
Bảy vị trọng tài, cũng là đứng đầu Hồn đạo sư, bọn họ tự nhiên có thể hiểu trạng thái của Hoắc Vũ Hạo lúc này. Trạng thái này ngay cả bọn hắn lúc chế tác Hồn đạo khí cũng tha thiết ước mơ a!
Loại trạng thái này ở Hồn Đạo Sư giới được gọi là Nhân Tâm Hợp Nhất, không thể cưỡng cầu, chỉ khi Tinh Khí Thần ở trạng thái tốt nhất, hơn nữa có trụ cột vững chắc, tu vi bản thân, tinh thần lực cũng đạt tới trình độ nhất định mới có thể đạt tới.
Chế tác cấp chín Hồn đạo khí, nhất định phải đạt đến trạng thái Nhân Tâm Hợp Nhất.
Hồn đạo sư nào có năng lực biến thái như Tinh Thần Thám Trắc của Hoắc Vũ Hạo để phụ trợ sao? Chỉ có ở dưới trạng thái Nhân Tâm Hợp Nhất, mới có thể dễ dàng hoàn thành những loại chế tác phức tạp nhất.
Trọng tài trưởng, Tinh Không Đấu La, cấp chín Hồn đạo sư Diệp Vũ Lâm ánh mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo thậm chí cũng đã bắt đầu có chút tham lam. Kỳ tài, quả thực chính là kỳ tài! Vô luận sư phụ của hắn là ai, cũng nhất định phải đoạt được hắn. Đệ tử như vậy, bất kỳ Hồn đạo sư nào cũng ước mơ tha thiết có được.
Tiến độ chế tác của những Hồn đạo sư khác thì ngược lại với Hoắc Vũ Hạo, hạch tâm pháp trận của bọn họ trên căn bản cũng đã chế tác hoàn thành. Bắt đầu chế tác những linh kiện tương đối đơn giản khác.
Bởi vì sau đó còn có kỹ xảo khiêu chiến nên ở trong kế hoạch của bọn họ, sau khi chế tác hoàn thành đỉnh cấp hồn đạo khí của mình tận lực kiếm chút thời gian phục hồi tinh lực để đối phó thật tốt với khảo hạch khó khăn phía sau.
Khi có thể thả lỏng một chút, bọn họ cũng không tự chủ mà chú ý tình huống đối thủ một chút. Rất nhanh, phía Hoắc Vũ Hạo trở thành đối tượng khiến bọn hắn chú ý.
Không thể nào không chú ý, tên này trực tiếp dựng ở cạnh hắn một cái Nhân hình Hồn đạo khí cao đến hai thước rưỡi a!
Một tên Hồn đạo sư đại diện Áo Đô thương hội tham gia thi đấu khi nhìn thấy Nhân hình Hồn đạo khí, dụng cụ trong tay liền đánh trật một phát làm hỏng luôn một khối kim loại hiếm. Thiếu chút nữa là nện luôn vào người hắn.
Những Hồn Đạo Sư khác thấy một màn này cũng suýt nữa rớt con mắt xuống đất…, chỉ có Hòa Thái Đầu không nhìn qua Hoắc Vũ Hạo, mới có thể giữ vững trạng thái bình tĩnh thong dong.
Nhân hình Hồn đạo khí? Tiểu sư đệ như vậy mà trong trận đấu chế tác Nhân hình Hồn đạo khí?
– Tên Đường Ngũ kia đúng là một nhân tài. Lai lịch đã điều tra xong chưa?
Giọng nói cố ý giấu đi hương vị nữ nhân của Phó giáo chủ nhàn nhạt vang lên.
Nam Cung Oản vội vàng cung kính nói:
– Ta đã cho người đi thăm dò nhưng không có tra ra được cái gì. Hắn và Đường Tứ giống như từ hư không chui ra vậy. Lúc trước bọn họ còn có tùy tùng đi theo, chúng ta cho là xuất thân từ tông môn nào đó. Nhưng kiểm tra tất cả các tông môn cũng không có kết quả. Bất quá, lai lịch của hắn ta cảm thấy cũng là không quá quan trọng. Có thể vì phần thưởng mà đến đây dự thi có nghĩa là về mặt kinh tế của hắn cũng không được tốt lắm. Về những thứ khác cũng không phải là vấn đề gì. Trực tiếp tẩy não hắn là được.
Phó giáo chủ hừ lạnh một tiếng
– Ngu xuẩn.
Nam Cung Oản trong lòng rùng mình, sắc mặt hơi đổi liền vội vàng cúi người nói: Xin Phó giáo chủ dạy dỗ.