Bất quá, u la vương và các bất tử trưởng lão cũng không thèm để ý, vẫn như cũ tiếp tục nghi thức, dùng cỗ lực lượng tử vong kia không ngừng tấn công vào cái miệng khổng lồ đang há ra, để cho càng nhiều huyết khí phóng xuất ra, rồi hội hợp, rồi lại tiếp tục tấn công.
Những mà, ngay khi bọn họ tiến hành được phân nửa, rốt cục khi khí huyết cường đại dũng manh tiến ra, tiếp xúc với bất diệt minh hỏa, cũng là lúc, bất diệt minh hỏa không thể thừa nhận lực lượng thật lớn của khí huyết kia, lập tức tắt ngúm.
Ngay khi bất diệt minh hỏa bị tắt, thân thể của mấy bất tử trưởng lão và u la vương đột nhiên chấn động kịch liệt, chịu đựng khí huyết kia tấn công, giống như là đạn pháo, bọn họ bay ngược ra ngoài, đập vào mấy cây cột trên mặt đất, ngã xuống.
Nghi thức bị gián đoạn.
U la vương chậm rãi bò lên, mắt thấy cái miệng thật lớn đầy máu kia vẫn chưa khép lại, khôn khỏi giận dữ quát:
– Liên Tinh chết tiệt, hủy đi một phần bất diệt thánh hỏa của ta, khiến thực lực của chúng ta giảm xuống, không thể mở nổi phong ấn của U Tuyền Huyết Hà.
Một vị bất tử trưởng lão bò lên, đi tới nói:
– Thánh chủ, hôm nay lại mất một phần bất diệt minh hỏa, thực lực chúng ta lại tụt xuống, kế hoạch này xem ra cần phải gác lại một chút, đợi khi chúng ta khôi phục thực lực, chúng ta lại mở ra U Tuyền Huyết Hà.
U la vương oán hận nói:
– Cũng chỉ có cách như vậy thôi. Bất quá hôm nay bắc vựa và Ám Tinh vực có lượng lớn dị linh xuất hiện, Cốt Tàng Nguyên cũng có một vị vương xuất hiện, điều này cũng có thể bù đắp cho chũng ta việc thực lực bị giảm xuống. Mệnh lệnh toàn bộ thánh điện triển khai hành động, phối hợp với kế hoạch của vị vương kia, đối với phía đông bắc vực thực thi việc phá hỏng phòng tuyến, bất kể phải trả giá thế nào, cũng phải hủy được phòng tuyến của bọn họ.
Mặt khác, tuyên bố mệnh lệnh cho các thành viên thánh điện tại đông vực, bảo bọn họ dùng bất cứ phương thức gì, cũng phải khiến cho thiên hạ ở đông vực không ngừng phát sinh nội chiến và mâu thuẫn, hay nhất là khơi mào chiến tranh quy mô lớn. Chúng ta cần càng nhiều tiên huyets và tử vong càng tốt để tạo ra bất diệt minh hỏa, các dị linh cũng cần càng nhiều tiên huyết và tử vong để có thể càng lớn mạnh.
– Tuân mệnh!
Các bất tử trưởng lão lên tiếng trả lời, sau đó liền đều tự xuất môn, đi an bài tất cả công việc.
Trong đôi mắt u la vương lúc này hiện lên một tia u quang, thản nhiên nói:
– Chỉ cần mở ra huyết hà, khiến không gian phong ấn bị buông lỏng, chờ khi cấc vương thoát khỏi phong ấn này, cũng là lúc thế giới này bị hủy diệt. Đến lúc đó, các chủng tộc khác, đều do bản vương chủ tể, quy tắc, cũng là do bản vương định ra, đây mới là thế giới tử vong mà bản vương xây dựng mấy nghìn năm nay.
…
Trung bộ của đông vực, Tĩnh quốc, Kiến Châu Thành.
Để hưởng ứng lời hiệu triệu của Thiên Tháp, những thành viên của Thiên Tháp lưu lại chỗ này hôm nay đều đã chuyển đi, chỉ để lại hai người Tác Hách và Chúc Thiết Sinh ở lại nơi này tọa trấn.
Vốn dĩ lần này Chúc Thiết Sinh cũng bị triệu đi, nhưng lão già kia phát hiện tình hình hiện nay của bắc vực không ổn, cho nên tìm một lý do lưu lại, dù sao nơi này càng ít người, thì càng an toàn hơn một chút.
Bất quá đối với Tác Hách mà nói, Chúc Thiết Sinh đã hoàn toàn trở thành một người chỉ dùng để trang trí. Trong tay hắn không có ai, chỉ là một người tham mưu mà thôi, coi như là triệu trở lại rồi, cũng không có tác dụng gì lớn.
Thế nhưng lần này Khương Tề Sâm muốn tới ở đây, nên muốn Tác Hách và Chúc Thiết Sinh đi nghênh đón.
Ngay khi hai người bọn họ chuẩn bị đi ra ngoài, lúc này cửa đột nhiên bị người đẩy ra, Đường Túc Ly cứ thế một đường đi thằng vào trong. Tác Hách không khỏi trầm giọng nói:
– Không được lão phu cho phép, ai cho ngươi một mình đi vào.
Đường Tức Ly trên mặt mang theo vài phần âm lệ, cũng không hề cung kính đối với bọn họ như ngày thường, chỉ thản nhiên nói:
– Nghe nói người lãnh đạo của Thiên Tháp đến, trẫm trước đó có chuyện muốn nói, muốn giao cho hai người các ngươi?
Nghe được giọng nói của Đường Túc Ly, Chúc Thiết Sinh giận dữ nói:
– Ngươi này phế vật, dùng khẩu khí gì nói chuyện với chúng ta hả, chúng ta làm chuyện gì, còn cần ngươi giao phó, lập tức cút ra ngoài cho lão phu.
Đường Túc Ly cười lạnh một tiếng, lại nói:
– Hôm nay khắp nơi một mảnh hỗn loạn, trẫm chuẩn bị nhiều năm, nay không thể nhẫn nhịn nữa, trẫm mặc kệ cái gì dị linh đột kích, trẫm chỉ cần thiên hạ này trở thành lãnh địa của trẫm. Cho nên lần này, trẫm dự định phải triệt hạ La Lan quốc. Cho nên hai người các ngươi đi một chuyến cho trẫm, nói cho tên bù nhìn ở La lan quốc kia, để hắn trong vòng ba ngày giao ra La Lan, hàng phục trẫm, bằng không trẫm trước hết đem quân huyết tẩy La Lan, sáu đó đối phó Hạ Quốc
– Hỗn trướng?
Tác Hách vừa nghe những lời này, giận dữ cười lạnh nói:
– Hôm nay dị linh đột kích, việc liên quan dến cả sinh tử vong tồn của cả chủng tộc, tên phế vật nhà ngươi không cùng đối kháng chống dị linh, lại còn muốn chiếm lĩnh thiên hạ. Ha ha, đến lúc đó thiên hạ này trở thành thế giới của dị linh, ngươi muốn làm thế nào? Đối mặt với dị linh, ngay cả các cường giả cũng đều thúc thủ vô sách, một phế vật như ngươi, có ý nghĩ kỳ lạ, muốn nương nhờ vào những sinh vật tử vong khát máu này, đừng có nằm mơ.
– Nếu như ta không chiếm được, như vậy ta sẽ khiến hắn cùng hủy diệt với ta, trước khi hủy diệt, trẫm có thể hưởng thụ sự vui vẻ của việc chinh phục thiên hạ, vậy cũng đủ rồi.
– Chỉ bằng phế vật như ngươi, hiện tại lão phu giết ngươi trước.
Chúc Thiết Sinh tức giận, đột nhiên tung ra một chưởng hướng Đường Tức Ly đánh tới.
Chẳng qua khi lực lượng ngưng tụ trong tay của hắn còn chưa kịp hình thành sự tấn công trí mạng đối với Đường Túc Ly, đột nhiên một cái bóng quỷ dị xuất hiện trong phòng, Chúc Thiết Sinh còn chưa kịp phản ứng, cái bóng quỷ dị kia liền xuyên qua thân thể hắn.
Chúc Thiết SInh cứ đứng yên như vậy, tay duỗi ra giữa không trung, nhưng lúc này hắn giống như linh hồn đã bị mất đi, không có bất luận động tĩnh hay phản ứng gì.