Chúng nữ nghe xong liền sững sờ:
“Nói vậy thì thiếu gia thông qua truyền tống trận trở về Nhân giới, mà hiện không rõ Nguyệt Nhi tiểu thư đang ở đâu!” Diệp Bình Nhi ngạc nhiên hỏi.
“Ừm” Lâm Hiên đáp một cách vô thức, nét mặt thoáng ngẩn ra: “Hiện đã biết Linh giới là do mấy trăm tiểu giới diện hợp thành. Không biết Nguyệt Nhi đang ở đâu nhưng…” Nói đến đây vẻ mặt hắn trở nên kiên định: “Dù phải lên trời xuống đất, một ngày nào đó ta sẽ tìm thấy Nguyệt Nhi”
“Dạ, tiểu tỳ hiểu, với năng lực của thiếu gia nhất định sẽ thành công” Lục Doanh Nhi mỉm cười nhưng thầm thở dài. Thiếu gia đối với Nguyệt Nhi tiểu thư tình sâu nghĩa nặng. Nàng thì không cần nhiều như thế, chỉ mong được ở cạnh nâng khăn sửa túi, châm trà rót nước cho hắn đã là đủ.
Chợt những tiếng xôn xao bên ngoài truyền vào cắt đứt dòng suy tư, Lục Doanh Nhi liền trở nên giận dữ. Nàng đã có nghiêm lệnh mà kẻ nào lớn gan đến vậy.
Đừng thấy Lục Doanh Nhi ôn nhu như nước trước mặt Lâm Hiên mà lầm, đối với kẻ khác thì nàng sát phạt quyết đoán không hề kém bất cứ nam nhân nào.
Trong mắt Lục Doanh Nhi lóe lên lệ khí, có điều quay sang Lâm Hiên thì điệu bộ lại trở nên dịu dàng:
” Thiếu gia, xin lỗi, tiểu tỳ phải ra ngoài xem có chuyện gì, xin người hãy ở tạm chỗ này”
“Không sao, ta cũng rảnh, chúng ta cùng ra xem thế nào” Lâm Hiên khoát tay nói.
“Dạ…”
Lâm Hiên đã nói vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh. Bốn nha đầu cũng theo sau ra.
Chỉ thấy ở ngoài Linh Lung Tháp có mấy tu tiên giả đang tụ tập. Là ba gã chấp pháp Bái Hiên các đang giằng co cùng một nam một nữ.
Nam thì bộ dáng chừng tam tuần vận nho bào, toàn thân tản ra khí tức thư sinh. Nữ thì trẻ hơn một chút, chừng hai bảy hai tám vận cung trang xanh biếc, dáng người phong tình nhưng xem trang sức thì chưa có song tu đạo lữ. Từ ấn ký trên tay áo của nàng, Lâm Hiên nhận ra đây là một tu tiên giả Thiên Nhai Hải Các.
Lục Doanh Doanh cũng có phần bất ngờ. Đôi nam nữ Nguyên Anh sơ kì chính là liên lạc sứ thuộc Tùng Phong thư viện cùng Thiên Nhai Hải Các.
Sau khi Thiên Xảo Môn, Ngự Linh Tông cùng Ly Dược cung bị Cổ ma công phá, ba đại phái còn lại muốn tăng cường liên lạc. Nếu một phương gặp nạn thì hai nơi khác sẽ tới hỗ trợ, vậy nên có các liên lạc sứ thường trú ở tổng đà đối phương.
Mấy chục năm qua điều này phát huy tác dụng không nhỏ. Chỉ là lần này Cổ Ma công kích tổng lực tam đại phái. Lại vây Bái Hiên Các đến một giọt nước cũng không lọt. Hai liên lạc sứ của hai đại phái kia cũng không thể trở về.
Lại nói khi tình thế Bái Hiên Các vô cùng nguy ngập, thậm chí mấy vị các chủ đã chuẩn bị tự bạo Nguyên Anh liều mạng với Cổ ma. Đúng lúc này thì một vị tiền bối thần bí hiện thân như từ trên trời giáng xuống.
Người này cường đại đến mức khó thể tưởng tượng, chỉ đơn thân mà tiêu diệt mấy chục vạn đại quân ma tộc.
Theo quan sát, hai liên lạc sứ suy đoán vị tiền bối này có quan hệ không nhỏ với bốn vị các chủ Bái Hiên Các. Vì vậy hai người liền động tâm, dắt nhau xông vào Linh Lung Cốc cầu viện.
“Thì ra là Uông tiên tử cùng Cảnh đạo hữu” Vẻ mặt Lục Doanh Nhi không mấy ôn hòa mở lời. Đây không phải người của Bái Hiên Các nhưng không có nghĩa là có thể coi thường mệnh lệnh của nàng:
” Bổn các chủ đã hạ lệnh không được tự tiện quấy rầy, hai vị biết rõ mà vẫn phạm phải, chẳng lẽ không coi Lục Doanh Nhi ta ra gì?”
“Các chủ nói quá lời rồi” Có thể được phái làm liên lạc sứ, đương nhiên đều là nhân vật tinh minh, hai người liền quỳ xuống tham bái Lâm Hiên rồi thi lễ với Lục Doanh Nhi:
“Bái kiến tiền bối cùng các vị các chủ, Doanh tiên tử nói quá lời rồi, đường đường là các chủ Bái Hiên Các, ngang hàng với thái thượng trưởng lão tệ phái. Dù tiểu nhân có mấy lá gan cũng không dám trái mệnh, chúng ta làm vậy thực sự có nỗi khổ…”
“Thế nào?” Vẻ mặt Lục Doanh Nhi giãn ra một chút.
“Khởi bẩm Các chủ” Uông tiên tử liền mừng rỡ lên tiếng: “Các chủ cũng biết ta cùng Cảnh đạo hữu phụ trách liên lạc, nguy cơ Bái Hiên Các đã được giải trừ nhưng Thiên Nhai Hải Các và Tùng Phong thư viện vẫn còn đang bị đại quân Cổ Ma bao vây, tình huống hiện tại quả thực nguy ngập, nên…” Nàng nói đến đây liền liếc trộm Lâm Hiên một cái, lại nhìn Lục Doanh Nhi đầy vẻ cầu khẩn.
“Thiếu gia” Lục Doanh Nhi hiểu được thì vẻ mặt liền hòa hoãn trở lại. Đám Lưu Tâm cũng cảm thấy có điểm xấu hổ. Tam đại phái đã hẹn cùng tiến cùng thoái nhưng các nàng vì vui mừng quá độ mà quên mất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://thegioitruyen.com
Lâm Hiên cũng vỗ trán, trên đường tới đây hắn có nghe hai đại phái còn lại cũng bị vây khốn. Nghĩ ngợi một thoáng thì khoát tay áo:
“Được rồi, các ngươi không cần nhiều lời, yên tâm, Lâm mỗ sẽ không khoanh tay đứng nhìn, tình huống hiện tại Thiên Nhai Hải Các thế nào, thái thượng trưởng lão là Lưu Oánh sao?”
Cung trang nữ tử nghe xong thì lộ vẻ kinh ngạc: “Tiền bối biết Lưu sư thúc, hẳn là tu tiên giả Vân Châu chúng ta?”
“Há chỉ như vậy, ngươi xem đây là vật gì?” Lâm Hiên vừa nói vừa vươn tay ra vỗ vào bên hông, một khối lệnh bài bằng ôn ngọc cỡ lòng bài tay bay vút ra, có khắc mấy chữ triện nhỏ.
“Thiên Nhai Hải Các!”
Cung trang nữ tử thấy trở nên vui mừng như điên, thanh âm có điểm lắp bắp: “Người, người là. . .”
“Mới hơn bốn trăm năm mà thôi, chẳng lẽ ngươi đã quên quan hệ giữa Bái Hiên Các cùng Thiên Nhai Hải Các?” Lâm Hiên thở dài.
“Người…Người là Lâm sư thúc, không, Lâm sư tổ.” Cung trang nữ tử kinh hỉ quỳ xuống lần nữa: “Đệ tử bái kiến sư tổ, lúc trước không biết nên thật thất lễ, kính xin sư tổ bỏ qua cho.”
Lúc này Uông tiên tử vui mừng đến phát khóc. Nếu đây là thái thượng trưởng lão của bổn môn. Chỉ cần Doanh Châu đảo còn chưa bị công phá thì sẽ được cứu rồi.
“Được rồi, người không biết không có tội” Lâm Hiên lại quay sang nhìn tu tiên giả vận nho bào: “Ngươi cũng yên tâm, Lâm mỗ vốn có giao tình cùng Vọng Đình Lâu quý môn, đương nhiên sẽ không phó mặc quý phái”
“Đa tạ đại ân của tiền bối.” Nho bào tu sĩ vội làm đại lễ tham bái, trên mặt đầy vẻ cảm kích nhưng trong lòng cười khổ không thôi.
Cứu người như cứu hỏa, tình thế bổn môn đang tràn đầy nguy cơ. Đối phương cứu Thiên Nhai Hải Các trước rồi mới tới tổng đà bổn môn, thật sự còn kịp sao?
Lâm Hiên là kẻ thông minh bực nào, liếc mắt đã nhìn ra tâm sự của hắn:”Ngươi yên tâm, cứu người như cứu hỏa, Lâm mỗ đã nói thì sẽ viện thủ cùng lúc.”
“Đồng thời viện thủ?” Nho bào tu sĩ kinh hỉ, liên tục tỏ vẻ cảm kích nhưng trong lòng thầm nói, chẳng lẽ đối phương còn lực lượng khác để đi giúp đỡ bổn môn sao?
Chỉ thấy Lâm Hiên vươn tay vỗ vào bên hông. Linh quang chợt lóe, bốn cái túi trữ vật hiển hiện tại trước mắt.
Quang hà cuốn qua thì mấy trăm khôi lỗi xuất hiện. Chính là số khôi lỗi còn lại thu được từ Sát Dương lão ma.
“Đây là..” Đám tu tiên giả ở đây thấy thì nghẹn ngào kinh hô.
Không hổ là vật tới từ Linh giới. Những khôi lỗi trước mắt, kém nhất cũng tương đương tu tiên giả Nguyên anh sơ kỳ. còn có mấy tồn tại Ly Hợp, thậm chí cao nhất là Ly Hợp hậu kỳ.
Ở Nhân giới, môn phái am hiểu kỳ nghệ này nhất là Thiên Xảo Môn, chẳng qua phải mất mấy chục năm cũng chỉ luyện chế được một khôi lỗi Nguyên Anh hậu kỳ. Về phần khôi lỗi Ly Hợp thì nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.
Thiếu gia thật sự lợi hại!
“Có những khôi lỗi này tương trợ, cho dù Ma tộc đại quân tập kích trở lại, tin rằng tình thế Bái Hiên Các cũng không quá khó khăn. Ta sẽ đi viện trợ Tùng Phong thư viện cùng Thiên Nhai Hải Các rồi trở lại.” Lâm Hiên chậm rãi nói.
“Tiểu tỳ rõ. Đa tạ thiếu gia ban thưởng trọng hậu. Có điều, tuy tu vị của người thông huyền nhưng cổ ma hung ác xảo trá, nhất định người phải cẩn thận một chút” Lục Doanh Nhi dịu dàng cúi người.
“Đúng vậy, thiếu gia, xin người bảo trọng.”
“Vân nhi cung chúc sư bá thắng ngay trận đầu, mã đáo thành công.” Vừa gặp đã phải chia ly. Trong mắt hiện mấy nha đầu tia không nỡ, tha thiết dặn dò.
“Được rồi, đại chiến vừa mới chấm dứt, sự tình cần xử lý còn rất nhiều, chỉ là mấy chục vạn cổ ma cấp thấp, Lâm mỗ sẽ trở về nhanh thôi” Lâm Hiên mỉm cười mở miệng.
Lục Doanh Nhi liền dẫn đầu tất cả tu tiên giả quỳ xuống cung tiễn hắn.
Lâm Hiên gật đầu, sau đó vươn tay vỗ vào sau ót. Chỉ thấy nơi đỉnh đầu lóe lên linh quang. Một hài nhi cao hơn tấc đen như mực, ngũ quan mặt mày giống hệt Lâm Hiên hiển hiện ra. Hiện tại tiểu gia hỏa này là Ly Hợp hậu kỳ, mang theo nhiều bảo vật thì dư sức diệt sát yêu ma cùng cấp.
Thực lực đại quân Ma tộc ở Tùng Phong thư viện cũng không thể mạnh hơn đám đã vây khốn Bái Hiên Các bao nhiêu. Để đệ nhị Nguyên Anh đi cứu viện thì không có vấn đề.
Quyển 7: Chu du tam giới
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 642: Chia binh viện thủ