Chẳng qua nhìn người không thể xem bề ngoài, những thứ xinh đẹp thường có độc. Điệp ma trước mắt này trứ danh là tâm ngoan thủ lạt.
Về phần gã cổ ma bên phải cũng có điểm kỳ quái. Thân hình cao tám thước nhưng vòng eo cũng tới cả tám thước, nhìn qua tựa như một khối cầu thịt. Trên mặt hắn luôn nở nụ cười chân thành nhưng trong đôi mắt không ngừng chớp lóe tinh quang.
Gia hỏa này có tu vị ngang với Điệp ma. Cả hai đều Ly Hợp sơ kỳ không thể xem nhẹ.
Lúc này tam đại thống lĩnh Ma tộc trong ma vân đang chăm chú theo dõi chiến cuộc.
“Giáp ca, Bái Hiên Các đã dốc toàn bộ lực lượng. Ngay cả mấy nha đầu loa cũng gia nhập chiến đoàn, dường như chúng đã bị ta dồn tới chân tường” Thanh âm kiều mỵ của Điệp ma vang lên.
“Không sai, tiểu đệ cũng nghĩ như vậy” Viên ma có bộ dáng mập mạp cũng mở miệng.
“Ừm” Cổ ma hai đầu bốn tay nghe thì gật đầu:”Truyền quân lệnh của ta, xuất động toàn công, lần này nhất định phải hạ được Bái Hiên Các.”
“Đúng vậy, nếu hạ được trước khi phân hồn Băng Phách Ma Tổ hàng lâm, như vậy công đầu sẽ thuộc về chúng ta.” Điệp ma gật đầu tán thành.
“Bất quá hai tên gia hỏa Thiết Sí Ma, Hóa Huyết Ma đã thống lĩnh đại quân đánh Tùng Phong thư viện cùng Thiên Nhai Hải Các. Khẳng định bọn chúng cũng sẽ tận lực, liệu chúng ta có thể đi trước một bước sao!” Viên ma có điểm sầu lo nói.
“Bái Hiên Các chỉ thế lực mới nổi so với Tùng Phong thư viện cùng Thiên Nhai Hải Các, nội tình không thể thâm hậu bằng. Chúng ta có cơ hội thành công lớn hơn” Cổ ma hai đầu bốn tay ồm ồm lên tiếng.
“Nhưng.. Đại ca, việc này thật có điểm kỳ quái. Băng Phách đại nhân có tu vị thông thiên triệt địa, sao lại đi hứng thú với nơi man hoang như Thiên Vân thập nhị châu Hạ giới này.” Điệp ma duỗi hai ngón tay chống cằm, trên mặt đầy vẻ tò mò: “Do bị thiên địa pháp tắc cản trở, đại nhân muốn phái một phân hồn hàng lâm cũng gặp khá nhiều khó khăn”
Cổ ma hai đầu bốn tay nghe thì cười khổ: “Tam muội, quản nhiều việc khác làm gì. Chúng ta chỉ cần biết nghe lệnh hành sự. Ai suất lĩnh đại quân đánh tan Nhân tộc là lập được đại công. Nếu làm cho đại nhân hài lòng, tùy tiện ban thưởng một chút thì đủ cho chúng ta hưởng thụ cả đời “
“Đại ca nói cũng phải.” Điệp ma cùng Viên ma gật đầu, trên mặt lộ vẻ cuồng nhiệt: “Vậy còn chờ cái gì, ngươi nhanh hạ lệnh đi.”
“Vừa rồi vi huynh đã hạ lệnh, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đạp bằng Bái Hiên Các, hiện đến phiên chúng ta xuất kích”
Lời còn chưa dứt thì toàn thân cổ ma hai đầu bốn tay đã cuồn cuộn ma khí, hét lớn một tiếng rồi bay vút đi. Điệp ma cùng Viên ma liền theo sát, đám cổ ma Nguyên Anh kỳ cũng nhao nhao hóa thành một cổ ma phong che khuất bầu trời theo sau.
“…Ha ha ha “
Cổ ma hai đầu bốn tay vừa bay tới trên bầu trời Linh Lung Cốc thì hai cái đầu ngẩng lên, đồng thời phát ra tiếng gào thét làm lòng người rúng động.
Những tu tiên giả thực lực thấp một chút, trực tiếp bị chấn động mãng nhĩ, khí huyết nơi ngực cuồn cuộn cùng pháp lực đề tụ không nổi, liền mặc cho đối phương đồ sát. Chỉ một lát mà có không biết bao nhiêu tu tiên giả đã ngã xuống.
Không hổ là cổ ma Ly Hợp hậu kỳ, vừa xuất động đã hiện mã uy.
Lại thấy bốn cánh tay của hắn liên tục quay tròn, theo động tác thì hàng trăm quang cầu màu đen chừng nửa thước xuất hiện, bên trong chứa đựng ma khí nồng đậm vô cùng.
“Hợp!”
Cổ ma hét lớn một tiếng, những quang cầu nọ lóe lên rồi tụ lại thành một quang cầu cực lớn đường kính bảy tám trượng trước người.
Bốn cánh tay của Cổ ma liền giơ lên cao rồi hạ xuống. Quang cầu màu đen nọ liền như thiên thạch ầm ầm rơi xuống, mang theo cái đuôi lửa thật dài nhắm ngay Linh Lung Cốc.
“Không ổn, mau tránh.”
“Nhanh rời khỏi nơi này.”
Lập tức tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, đám tu sĩ Nguyên Anh sao dám ngăn cản một kích của lão quái vật Ly Hợp hậu kỳ.
Oanh!
Quang cầu không gặp chút cách trở nào, trực tiếp đánh lên màn sáng thủ hộ bên ngoài Linh Lung Cốc.
Lập tức hắc quang cùng hồng quang đan xoắn một chỗ. Những tiếng nổ đùng đùng không ngừng truyền vào tai. Chỉ thấy chỗ giao giới có vô số tia điện xà bắn ra. Sau một lát thì quang cầu màu đen biến thành hư vô, có điều màn sáng màu hồng cũng ảm đạm đi rất nhiều.
Không hổ là lão quái Ly Hợp hậu kỳ, một kích đã có uy lực vượt xa đám Ma tộc còn lại.
Ngay sau đó, lại có tiếng cười khúc khích truyền vào tai. Chỉ thấy Điệp ma phất ngọc thủ một cái. Vô số phong đao màu đen chợt hiện quanh thân, chỉ một thoáng thì tiếng xé gió rít gào, cả đám kích bắn về trước.
Huyết hoa mãn thiên! Nháy mắt đã có vài chục tu sĩ ngã xuống, phong đao thuận thế đánh lên màn sáng. Lần này thì như mưa rơi trên sông. Phong đao tạo nên từng vòng sóng gợn khiến màn hào quang càng phai nhạt đi.
Viên ma cũng không nhàn rỗi, chỉ thấy thân hình quay tròn như con vụ giữa không trung, rất nhanh một đạo ma phong lăng không hiển hiện bao trùm thân thể.
Sau đó ma phong nhanh chóng áp tới Linh Lung Cốc. Những nơi nó đi qua, tu tiên giả bị đụng trúng không chết cũng thương nặng.
Đám khôi lỗi hung hãn không sợ chết nhưng thực lực kém quá xa nên không thể ngăn cản. Chỉ có Tinh Uy Pháo vẫn còn tác dụng. Mấy trăm khẩu cùng bắn một lượt thì cổ ma Ly Hợp kỳ cũng không dám tranh phong.
Chẳng qua chỉ làm đối phương tạm thời tránh lui. Tinh Uy Pháo vừa tạm ngừng hỏa lực thì đại quân Ma tộc lập tức giảm bớt áp lực. Cục diện của chúng tu sĩ lại trở nên bất lợi vô cùng. Mấu chốt là Bái Hiên Các không có chiến lực cấp cao đối phó với cổ ma Ly Hợp kỳ.
“Đáng giận!”
Thấy ba gã cổ ma tung hoành trên chiến trường như chỗ không người, chỉ một thoáng mà đã có mấy trăm đệ tử ngã xuống. Cấm chế cũng trở nên lung lay, báo trước toàn bộ chiến cuộc sắp hỏng. Lục Doanh Nhi đỏ mắt, muốn liều mình lao lên nhưng đã bị Vũ Vân Nhi kéo lại:
“Đại tỷ, không thể xúc động, dù là bốn địch một thì chúng ta cũng đấu không lại cổ ma Ly Hợp sơ kỳ chứ đừng nói là lão quái vật hậu kỳ kia. Liều mạng nghênh chiến chỉ là tới chịu chết, càng trúng phải gian kế của đối phương.”
“Nhưng… Chẳng lẽ cứ ở chỗ này trơ mắt nhìn sao?” Lục Doanh Nhi giận tới bừng cả khuôn mặt nói.
Thà làm ngọc vỡ chứ quyết không làm ngói lành. Trong mắt nàng chợt hiện tia quyết tuyệt, chuyển qua nhìn các tu tiên giả Nguyên Anh bên cạnh: “Các ngươi có sợ chết không?”
“Các chủ nói đùa, chúng ta đương nhiên sợ chết, chẳng qua sợ hãi thì cổ ma sẽ thả cho chúng ta một đường sống sao. Rơi vào trong tay bọn chúng sẽ trở thành khôi lỗi ma hóa, lão tình nguyện chịu chết, có thể kéo mấy cổ ma cũng coi như đủ vốn rồi.” Một lão giả Nguyên Anh hậu kỳ tóc đỏ tức giận nói.
“Hỏa lão nói không sai, môn chủ xin cứ phân phó, dù lên núi đao xuống vạc dầu, thuộc hạ tuyệt không nhíu mày” Một đại hán râu quai nón phóng khoáng nói.
“Đúng vậy, trước sau cũng phải chết, chúng ta không sợ!” Các lão quái Nguyên Anh khác cũng nhao nhao bày tỏ thái độ.
“Tốt.” Trên mặt Lục Doanh Nhi hiện chút vui mừng. Cổ ma hung tàn như vậy lại khiến đám tu tiên quen thói ngươi lừa ta gạt đoàn kết cùng một chỗ.
“Các vị đạo hữu, mọi người đều biết, ma kiếp hàng lâm đã hơn năm mươi năm. Chúng ta đã kiên cường chống trả nhưng chỉ sợ hôm nay Linh Lung Cốc thủ không được. Đám cổ ma lại không để cho ai đào thoát. Bị động chạy trốn sẽ bị tiêu diệt từng bộ phận, không bằng chúng ta chủ động xuất kích một lần”
“Chủ động xuất kích? Môn chủ, không phải thuộc hạ sợ chết nhưng làm sao có thể đối phó nổi yêu ma Ly Hợp kỳ?”
“Đúng là cả mười người chúng ta cũng đánh không lại một yêu ma Ly Hợp kỳ, nhưng nếu toàn bộ các đạo hữu ở đây cùng tự bạo Nguyên Anh và nhục thân thì kết quả thế nào?” Lục Doanh Nhi thì thào nói.
“Cái gì?” Tất cả tu sĩ đều ngây người: “Môn chủ nói, chúng ta cùng đem Nguyên Anh và nhục thân tự bạo một chỗ?”
“Không sai” Lục Doanh Nhi gật đầu:” Hơn trăm người chúng ta tự bạo, dù là cổ ma Ly Hợp hậu kỳ, một khi bị cuốn vào cũng sẽ tan xác. Quyết kéo theo chúng xuống cửu tuyền”
Đại hán râu quai nón nghe xong thì chợt cười lên ha hả: “Môn chủ nói hay lắm, người là thiên kim chi thể còn không tiếc, lão tử còn có cái gì phải sợ, nguyện thề chết theo các chủ”
“Đúng, ta cũng nguyện theo môn chủ.” Hỏa lão ôm quyền nói. Các tu sĩ Nguyên Anh cũng nhao nhao thề không chết không từ.
Lục Doanh Nhi thầm thở dài một hơi, trong lòng tự nói: “Thiếu gia, xin lỗi. Là Doanh nhi vô dụng, chỉ sợ đạo thống Bái Hiên Các không cách nào truyền thừa về sau.”
Lẫn trong đám người, bộ dáng Lưu Tâm, Vũ Vân Nhi, Diệp Bình Nhi tuy khác nhau nhưng trong lòng đều nghĩ đến cùng một người với những sắc thái khác nhau.
“Đi!”
Lục Doanh Nhi hét một tiếng rồi bay ra ngoài màn bảo hộ. Đám Tu tiên giả Nguyên Anh kỳ cũng theo sát phía sau.
“Ồ!”
Thấy trên tu sĩ Nguyên Anh cùng bay tới. Cổ ma đầu lĩnh có phần kinh ngạc. Bất quá rất nhanh hắn lại nở nụ cười lạnh, vung tay lên thì đám Ma tộc chung quanh tản ra. Hắn cùng Điệp ma và Viên ma bay ra đón địch.
Lục Doanh Nhi thầm vui mừng. Quả nhiên đối phương đã trúng kế, chỉ cần gần thêm một chút thì sẽ khiến chúng trở tay không kịp.
Rất nhanh khoảng cách giữa song phương chỉ còn trăm trượng. Đột nhiên Lục Doanh Nhi ngửi thấy một làn hương khí, có điều rất nhạt nên nàng không có để tâm.
“Đám cổ ma các ngươi, hôm nay phải biết cho các ngươi biết, Nhân tộc chúng ta vĩnh viễn không bao giờ đầu hàng”
Lục Doanh Nhi hét lớn một tiếng, toàn thân pháp lực tăng tới đỉnh điểm. Tu sĩ khác cũng ào ào đề tụ pháp lực.
Có điều sau một thoáng thì vẻ mặt Lục Doanh Nhi đại biến. Pháp lực toàn thân lưu chuyển thông suốt không trở ngại, sử dụng pháp bảo hoặc thi triển đề bí thuật không có vấn đề, chẳng qua lại không thể tự bạo.
“Ha ha, đám gia hỏa ngu xuẩn, còn muốn đồng quy vu tận cùng Thánh tộc chúng ta sao? Quá ngây thơ rồi, các ngươi cho rằng còn cơ hội?”
Cổ ma hai đầu bốn tay đắc ý cười lạnh. Khá khen cho dũng khí của đối phương. Chẳng qua trước kia đã có tu tiên giả dùng qua thủ đoạn này khiến Thánh tộc đại quân tổn thất thảm trọng. Lần này hắn há lại giẫm lên vết xe đổ, đương nhiên đã có chuẩn bị.
“Sao, thủ đoạn cuối cùng của các ngươi cũng bị nhìn thấu, thức thời thì mau bó tay chịu trói, có thể bớt một chút đau khổ. Hắc hắc”
Quyển 7: Chu du tam giới
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 640: Một đường đồng quy vu tận