– Hoàng Duy Dương
– Hả? Duy Dương á, sao bạn không đi gặp
– Thôi, à lát chỉ Hà My cho xem
– Ò, đi ở đây luôn á hả?
– Đúng dị_ Nó gật gật đầu
– Mai bạn vẫn sẽ xuống đây à?
– Thích thì lát mình qua luôn, không về mai lại bắt xe xuống mất công lắm
– Ơ điên à, lát tao ngồi một mình à
– Yên tâm đi, tao sẽ cử đệ xuống ngồi với mày oke không?
– Thôi đi, về với tao đi mà_ Quỳnh trưng bộ mặt cún con nhìn nó
– Lại kia mua nước dừa cho mình uống đi rồi mình sẽ về với bạn
Quỳnh nhìn nó vài giây xong kéo nó đi mua nước dừa uống, ai ngờ lại đúng chỗ gần lớp Duy Dương, có lẽ anh thấy nó nhưng chỉ nhìn cười rồi thôi, có lẽ vì nếu biết nó tụi lớp anh sẽ trêu, biết nó không thích nên anh sẽ không làm thế
Mua cho Quỳnh một trái, nó một trái
– Ngon không?_ Quỳnh hỏi
– Đồ free gì chẳng ngon_ Nó cười tít mắt
Quỳnh liếc nó cái rồi thôi
– Nhìn qua bên kia đi, người váy trắng ngồi gần Duy Dương đấy, Hà My đọ_ Nó chỉ cho Quỳnh, tuy nhiên là cố làm như không nhìn về bên đó
– Xinh thế! Mà không thích à, thế lại lại tò mò về gu của idol rồi nha
– Là Trung Kiên đấy, tình địch với bạn đấy, hai lão chắc yêu nhau rồi đấy
– Có khi nào là thật_ Quỳnh ôm miệng cười
Nó đang bắt Quỳnh chụp cho nó tấm ảnh so deep cầm dừa uống, nhìn ra biển lát về sẽ đăng với cái cap thính thính cho thú dị mới được
Giờ sao, sau khi ra chụp cho ba mẹ với em trai vài tấm ảnh thì nó cũng rủ Quỳnh đi lên bờ đi lượn xem có gì hay để mua trong lúc đợi mọi người lên bờ tắm nước ngọt.
Giá như được ở dưới này qua đêm thì thích lắm nhưng ba mẹ còn bao nhiêu thứ việc phải về nhà nên không được ở lại, chẳng có nhẽ lại xin ở lại, có khi phải năn nỉ mẹ xem như nào, rủ cả Trung Kiên nữa, có gì mai về nhà cô An luôn, rồi cho Trung Kiên với Quỳnh về nhà
– Bạn có muốn ở lại đây mai về không?
– Hả? Ai cho ở, mẹ sẽ không cho đâu_ Quỳnh lắc lắc đầu
– Thế mới bảo xin, buổi tối ở đây mới thích chứ
– Xin được không?
– Thử đâu mà biết má, để tao dụ Trung Kiên xem như nào
– Nghe có vẻ thích thế_ Quỳnh có vẻ rất thích thú, đương nhiên nó cũng rất thích nhưng mà chỉ sợ không được
Đi lượn một vòng rồi chở về khách sạn, xuống nhà hàng ăn tối
Nó ngồi kế Trung Kiên để bắt tay vài sự việc dụ dỗ Trung Kiên ở lại
– Thì anh ở lại mà, mai xuống cô An chơi với cô mấy hôm rồi về, Duy Dương cũng đang ở đây đúng không?
– Em biết đâu, xin mẹ em cho em ở lại đi, đường nào mai cũng mất công xuống đây
– Sao mình phải xin cho bạn?
– Thôi mà, năn nỉ á_ Nó trưng bộ mặt cún con nhìn Trung Kiên
Anh lấy nguyên cái tay che mất cái mặt nó lại
– Tự đi mà xin
Nó liếc Trung Kiên, quá đáng thật
– Trung Kiên con quyết định ở lại đúng không?_ Bố Trung kiên tự nhiên như nhớ ra quay qua hỏi, đương nhiên tất cả mọi người ở bàn ăn đều nghe thấy chứ
– Trung Kiên ở lại à? _ Bố nó thắc mắc
Chưa kịp để ai nói gì nó đã bắt đầu công trình năn nỉ bố, bố cho mẹ sẽ đồng ý
– Vâng ạ, anh ấy ở lại rồi mai vào cô An luôn, hay cho con ở lại nha, về lại mất công mai xuống cô An, nếu ở lại thì mai con với anh đều qua nhà cô An luôn, con chưa đi biển buổi tối bao giờ
– Bây giờ không phải tối à_ Mẹ lên tiếng, lần nào mẹ cũng làm đứt mạch cảm xúc hết á
– Thôi mà, cho con ở lại đây một hôm đi, mai con qua cô An rồi đi học nữa, về đi xe lại nhiều mệt lắm
Mẹ bỗng im lặng
– Thôi cho nó ở lại với anh, trông chừng xem anh có đi chơi đâu không nha Đan, hay lại có bạn gái dưới này hay sao mà xin mẹ ở lại_ Mẹ Trung Kiên lên tiếng
Nó vui vẻ đồng ý, mẹ không nói gì tức là đồng ý, còn Quỳnh, nó quay qua nhìn mẹ Quỳnh bằng bằng khuôn mặt dễ thương hết nấc
– Cô Yến_ Nó chớp chớp mắt
– Cô biết nói gì rồi, nhưng hai đứa xuống nhà cô An thì Quỳnh ở đâu? Xong lại mình nó về, cái con ngây này lại không biết đường về à
– Đang hè mà cô, nhà cô An chú lại đi công tác có mình cô An ở nhà thôi, cháu sẽ dẫn Quỳnh đi chơi để xả stress trước khi vào năm học, xong rồi hôm sau Quỳnh về với Trung Kiên ạ
Quỳnh chỉ im lặng chờ bố mẹ đồng ý, bố Quỳnh rất hiền, mẹ đồng ý là bố sẽ đồng ý thôi
– Thôi, về thôi
– Đi mà cô, đi chơi một hôm thôi, cháu đảm bảo an toàn cho Quỳnh
– Lại làm phiền cô An ra, cô đang mang bầu mà
– Không sao đâu ạ, mình cô ở nhà sẽ rất buồn nên càng nhiều người càng vui mà ạ
– Thì cho nó đi chơi một hôm đi, con gái cưng của mẹ chưa bao giờ xa mẹ hôm nào à_ Mẹ Trung Kiên lên tiếng
Xong mẹ Quỳnh ừ ừ ờ ờ rồi không nói gì nữa, tức là đồng ý đấy, hai đứ nháy mắt nhạ thích thú
– Thế thì tối nay về nhà cô ở, chứ đây sao được_ Bố nó nói
– Vâng ạ
Đi từ đây tới nhà cô An cũng tầm 20 phút là cùng, nếu đi nhanh có khi có 15 phút thôi
Đương nhiên nó có gọi trước cho cô rồi, hình như nó có cầm một cái remote để trong balo, có thể tự mở cửa vào nhà đỡ mất công cô ra mở cửa, đúng là thông minh thật, suýt nữa thì nó ném luôn balo ở nhà, chẳng hiểu sao hôm nay lại dùng balo để mang theo quần áo đi biển
Vậy là sau khi thuyết phục các mẹ thì đã được đồng ý cho ba đứa ở lại đây còn bố mẹ với mấy em đi về trước. Nó chỉ thích đi xe đạp lượn quanh quanh, buổi tối ở đây xem ra vẫn thú dị, rất đông người, hình như Duy Dương với Trung Kiên đi hẹn hè rồi, à có thể xem là gặp nhau và ngồi tâm sự trên bờ biển, còn nó với Quỳnh đi lượn, hai người kia đang hẹn hè ai lại đi phá đám bao giờ.
Khi hai tâm hồn ăn uống gặp nhau gặp đúng nơi bán đồ ăn vặt lí tưởng, thế là hai đứa nháy mắt nhìn nhau, quyết định vài ăn, có cả tobokki nữa, lâu lắm không được ăn rồi.