Đồng thời, ba phía quanh người hắn có ba tấm khiên Kiếp Yêu lớn.
Xung quanh tấm khiên lớn còn có ánh sáng bạc chiếu lập lòe.
Sở Vân vung đao kiếm lên, ánh đao kiếm cuồn cuộn, đánh tới Tiên Nang Vương, ngay cả tấm khiên lớn Kiếp Yêu cũng chưa đụng tới, đã bị phù chiếu màu bạch kim triệt tiêu hoàn toàn.
Những phù chiếu mầu bạch kim, cũng chỉ biến mất một bộ phận nhỏ còn chưa đến một phần mười. Hơn nữa, phù chiếu còn lại tương hỗ với nhau, diễn sinh ra phù chiếu mới, bổ sung vào chỗ trống vừa mất.
– Còn mai rùa này…
Sở Vân thấy vậy, lông mày cũng không khỏi khẽ nhăn lại.
Tiên Nang Vương thì cười ha ha:
– Tiểu bối, ngay cả phòng ngự tầng thứ nhất của bản vương, ngươi cũng chưa đột phá được.
Nói cho ngươi biết, đây là bạch kim phù sinh sôi không ngừng. Trừ phi ngươi có thể một đòn đánh tan tất cả tám nghìn tám trăm tám mươi tám phù chiếu, nếu không sẽ không có cơ hội. Nó có thể nhanh chóng diễn sinh, chính là lợi khí phòng ngự cao nhất.
– Ngoài ra, bản vương còn có tấm khiên Tam Muội Đại Thần, đây là tổ hợp yêu binh. Mỗi một cái đều có tu vi cao tới tám trăm vạn năm. Số lượng tổ hợp phòng ngự, có thể sánh ngang Kiếp Yêu binh nghìn vạn năm. Đạo bào Huyền Hoàng Tức Nhưỡng của bản vương, lại là yêu binh Tiên Thiên hành thổ. Chỉ cần yêu nguyên còn đủ, có thể hoá sinh đại địa vô hạn.
– Bản vương đã đứng ở thế bất bại, bất kỳ công kích nào của ngươi đều là phí công. Ngươi thu tay lại đi. Bản vương chỉ xem như ngươi còn trẻ không biết, sẽ không tức giận với ngươi. Chúng ta có thể ngồi xuống, từ từ nói chuyện.
Tiên Nang Vương biểu hiện tư thế tiền bối cao nhân, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân đầy ý tứ hàm xúc.
– Ha ha ha…
Bỗng nhiên Sở Vân cất tiếng cười vang.
Thần sắc Tiên Nang Vương nhất thời cứng lại:
– Ngươi cười cái gì?
– Thật tốt quá. Nói như vậy, ta có thể toàn lực thi triển!
Toàn thân Sở Vân nhiệt huyết sôi trào, hai mắt đầy ý chí chiến đấu.
– Ngươi!
Tiên Nang Vương vẫn xem thường quyết tâm của Sở Vân, khi nhìn thấy ánh mắt đó của Sở Vân, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy hồi hộp.
Sở Vân đã giơ lên cao đao kiếm – Thiên, Tịch, Đại, Kiếm, Bộc!
Giờ phút này, thời gian giống như dừng lại, trời đất đều tĩnh mịch.
Ầm!
Bỗng nhiên, hào quang trắng như tuyết, mãnh liệt đến mức không thể nhìn được, phát ra từ trên đao kiếm, chiếu rọi sáng rực toàn bộ Bát Quái Chiến Trận.
Ánh đao kiếm khí bàng bạc cuồn cuộn, giống như băng sơn tuyết lở, thiên hà đổ vỡ, phát ra khí thế lớn kinh khủng, dữ dội không gì so sánh nổi.
– Tiên Nang Vương, tới nhận của ta một chiêu này!
Sở Vân chân giẫm thiên hà, mặc Thái Cổ Kim Thân Giáp, trong tay cầm Băng Hà Kiếm, Túy Tuyết Đao, phóng về hướng Tiên Nang Vương.
Tiên Nang Vương liên tục lui về phía sau. Lúc này trong lòng hắn, tràn ngập khiếp sợ:
– Đây là uy lực của Kiếp Yêu nghìn vạn năm! Không ngờ Túy Tuyết Đao tấn chức tới cấp số nghìn vạn năm! Kiếm kia cũng không kém, tu vi chừng tám trăm vạn năm. Sau khi đại chiến với Lục Kình Vương một trận, lại khiến chiến lực của Sở Vân tăng lên mạnh như vậy!
Ba Sơn Thiên Binh Phiến!
Bạch quang vụt sáng lên. Trong tay trái Tiên Nang Vương xuất hiện một chiếc quạt lá cọ.
Huyết Hỏa Xích Viêm Hồ!
Hồng quang chợt lóe, trong tay phải Tiên Nang Vương hiện ra một hồ lô đỏ au.
Tay trái hắn vung mạnh chiếc quạt, cuồng phong lập tức nổi lên, vô số kim thương, Ngân Kiếm, Đồng đao, Thiết Hoàn bắn dữ dội ra, đông nghìn nghịt. Tay phải vừa quạt, trong hồ lô phun trào ngọn lửa lớn. Trong khoảnh khắc liền hình thành biển lửa.
Sở Vân vui mừng không sợ hãi, ý chí chiến đấu sôi trào, giậm chân một cái, thiên hà đao kiếm lập tức gào thét rời đi, dâng lên sóng to gió lớn, cuốn sạch tất cả thương kiếm đao hoàn. Lại giậm một bước, thiên hà trùng trùng điệp điệp, như vạn thú lao nhanh, trực tiếp tràn qua dập tắt ngọn lửa mãnh liệt.
Tiên Nang Vương quá sợ hãi, không kịp lui về phía sau, bị cuốn vào thiên hà đao kiếm.
Trong sát na!
Hào quang sáng như tuyết vô biên vô hạn, tràn đầy tầm nhìn của Tiên Nang Vương. Hắn giống như là một chiếc lá rụng, bị cuốn vào giữa thiên hà.
Thân bất do kỷ!
Ba ba ba.
Kim mang nổ tung, tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên ở bên cạnh hắn liên tục không ngừng.
Tiên Nang Vương chợt biến sắc, vô số bạch kim phù chiếu vờn quanh bên cạnh hắn, bị ánh đao kiếm khí không ngừng bùng nổ tới mức nghẹn thở. Chỉ gần ba lần hô hấp, chỉ còn lại một nắm. Hơn nữa ánh sáng kim loại ảm đạm, nguyên khí đại thương.
Tiên Nang Vương vội vàng đau lòng thu phù chiếu còn sót lại vào tiên nang để chăm sóc.
Ào ào xôn xao!
Vô số lớn sóng đánh tới, nặng nề đánh vào tấm khiên Tam Muội Đại Thần.
Ba tấm khiên lớn, phát ra hào quang ánh sáng, liên hợp một thể, sừng sững trong cơn sóng dữ.
Sở Vân cười lạnh một tiếng, múa may đao kiếm thao túng thiên hà. Hiện tại hắn đã là cường giả Vương cấp, hoàn toàn có thể tự do khống chế đạo thiên hà này.
Mực nước Thiên hà lập tức tăng vọt lên, dâng lên sóng gió ngập trời. Sở Vân đạp sóng đến.
Ầm một tiếng, Băng Hà Kiếm đâm trúng một tấm khiên thần.
Lập tức sắc mặt Tiên Nang Vương trắng nhợt, cảm giác được hàn khí vô cùng mãnh liệt xông đến. Tấm khiên thần run rẩy kịch liệt, khiến trong lòng hắn khiếp sợ.
– Không thể đứng ở trong con sông này!
Tiên Nang Vương muốn thoát thân, lại phải nghênh đón một đạo ánh đao sắc bén.
Ánh đao mở ra thời không, bá đạo khôn cùng, phá hủy tất cả, uy thế kinh khủng băng thiên diệt địa, đánh lên một mặt tấm khiên thần khác.
Chỉ một thoáng, một tiếng nổ mạnh vang lên bên tai Tiên Nang Vương, khiến màng tai hắn bị chấn động đau nhức.
Hắn đứng vững trước ánh đao trắng rực rỡ sáng như tuyết, mở hai mắt, hoảng sợ phát hiện tấm khiên vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ.
Hắn vẫn kiêu ngạo về tấm khiên Tam Muội Đại Thần, không ngờ không thể ngăn cản nổi một đòn đánh của Sở Vân, vừa mới giao phong, đã bị hủy diệt một mặt.
– Điều này có thể sao?
Tiên Nang Vương thất thố kêu to lên. Tròng mắt hắn trừng lớn, thiếu chút nữa muốn rơi khỏi hốc mắt. Giọng nói của hắn tràn ngập vẻ khó có thể tin được. Lực công kích của Sở Vân kinh khủng như thế sao?
Sở Vân lại bổ tới một đao.
Lần này so với lần đầu tiên, càng thêm dễ dàng. Mặt tấm khiên thứ hai của Tam Muội Đại Thần bị chém trực tiếp thành hai nửa, sau đó còn bị thiên hà ở xung quanh mãnh liệt cọ rửa ra.
Ầm!
Lại một tiếng nổ vang. Đao thứ ba lại chém xuống. Một đòn hủy thiên trầm tinh!
Mặt tấm khiên Tam Muội Đại Thần cuối cùng cũng bị chém nát.
– Vẫn là Tiên Thiên Túy Tuyết Đao dùng tốt!
Trong lòng Sở Vân quát to một tiếng đầy sảng khoái, mặc dù ba đao này chém xuống, cánh tay phải của hắn run lên, nhưng trong lòng cũng cực sảng khoái.
Túy Tuyết Đao là chiến lực mạnh nhất của hắn, tu vi cao tới nghìn vạn năm, lại là yêu binh Tiên Thiên Kim Tinh, mới có thể đủ khả năng chém vỡ tấm khiên phòng ngự của Tam Muội Đại Thần.
Không hề nghi ngờ, đây là chiến binh công phạt cao nhất!
– Tiên Nang Vương, ngươi quay lại tiếp ta một chiêu!
Sở Vân cười ha ha, giọng nói dũng mãnh vang lên. Thân hình hắn như giao long trở mình, lại giống như hoành thiên đại bằng, đao kiếm đều xuất hiện, Tiên Nang Vương chống đỡ không nổi!
Trên người hắn chỉ còn sót lại một đạo bào Huyền Hoàng Tức Nhưỡng. Tuy rằng nó là Yêu binh tiên thiên, tu vi chỉ có mười một vạn năm.
Đây là bởi vì gánh nặng linh quang của yêu binh Tiên Thiên này đối với Ngự yêu sư rất lớn. Tiên Nang Vương không có đạo pháp thần thông Phách Binh, cũng không nắm giữ các loại linh quang khế ước của Vạn Thú Vương, chỉ có thể áp chế tu vi của đạo bào này mới có thể tự do sử dụng.