Nếu nhìn không ra chế luyện hồn đạo khí gì, Diệp Vũ Lâm cũng sẽ không chú ý Hoắc Vũ Hạo như vậy. Hắn chú ý như vậy chủ yếu là bởi vì tốc độ Hoắc Vũ Hạo chế luyện những linh kiện kia, với cả trong quá trình chế luyện hai tay vững vàng như nước chảy mây trôi. Lúc này, vô luận là chế luyện trên đài hay dưới đài cũng đã bày đầy các loại linh kiện. Tựa hồ như hắn muốn chế tác linh kiện vô cùng vô tận, đã sắp hết một canh giờ, một giây ngừng lại cũng không có.
Để xem hắn đến tột cùng có thể làm tới trình độ nào! Diệp Vũ Lâm trong lòng thầm suy nghĩ.
Nỗi khổ của Hoắc Vũ Hạo cũng chỉ mình hắn biết. Bởi vì tinh thần phân thân, hắn nhìn qua động tác mau lẹ, nhưng cũng chỉ có thể làm những linh kiện này không tính là quá mức tinh xảo. Hơn nữa, bởi vì không có Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận nên hắn căn bản không có biện pháp hoàn thành bộ phận trọng yếu, đừng nói là hạch tâm pháp trận.
Trong quá trình chế luyện hồn đạo khí, tinh thần lực của hắn còn thường xuyên phân đến bên kia, lúc Vương Thu Nhi sử dụng Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận để khai môn, hắn có thể đem tinh thần lực ở chỗ này chuyên chú một lúc.
Lúc này, trong khu nghỉ ngơi phía dưới, vị Phó giáo chủ che mặt thần bí kia đã tới. Đúng như lời Nam Cung Oản, vị Phó giáo chủ này còn mang đến mấy đại cường giả.
Trên bầu trời bên trong thành nơi xa kia nổ vang từng trận cùng quang mang chớp sáng, bên này cũng có thể xem được. Nhưng cuộc thi của tam đại thế lực ngầm lại bình chân như vại, đối với người đang xem cuộc chiến chẳng qua là bên kia xuất hiện pháo hoa mà thôi. Vị Phó giáo chủ Thánh Linh Giáo kia cũng không có ý muốn đi trợ giúp. Từ điểm này có thể nhìn ra, bọn họ đã có định liệu trước.
Xem ra hành động bên kia nhất định không thể thành công. Chẳng qua không biết, Thánh Linh Giáo này đồng thời đối mặt Sử Lai Khắc học viện và Bản Thể Tông của Tinh La đế quốc, đến tột cùng là dựa vào lực lượng như thế nào mới có thể ngăn cản được toàn diện thế công đây? Chẳng lẽ chỉ bằng mượn Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao cùng một chút Phong Hào Đấu La Tà Hồn Sư sao? Nhân số bọn họ điều đi, cho dù Huyền lão và Độc Bất Tử không thắng được Long Tiêu Dao, lấy thực lực Phong Hào Đấu La 98 cấp, hai người bọn họ cuốn lấy Long Hoàng Đấu La hẳn là không có vấn đề gì. Hơn nữa, nơi đó là Minh Đô, Hồn Đạo Sư cấp chín cho dù có uy hiếp được những Phong Hào Đấu La này, bọn họ dám can đảm sử dụng hồn đạo khí cường đại sao? Vạn nhất liên lụy hoàng cung hay bên trong thành thì lớn chuyện.
Suy nghĩ Hoắc Vũ Hạo không ngừng biến hóa, với cường độ tinh thần lực kia, hắn đã nhức đầu trong khoảng thời gian ngắn. Tinh thần vội vàng thu liễm, tập trung chế luyện hồn đạo khí, không dám phân thân nữa.
Hoàng cung bên kia vô luận như thế nào cũng chẳng quan tâm. Chỉ có thể tận lực làm tốt chuyện hai bên. Nhật Nguyệt đế quốc nhìn dáng dấp thật sự đã sớm có chuẩn bị, chỉ có thể hy vọng Huyền lão bọn họ không sao là tốt rồi.
Đối với Huyền lão và đám người học viện Sử Lai Khắc, Hoắc Vũ Hạo đúng là rất lo lắng. Tại sao Trương Nhạc Huyên đáp ứng thỉnh cầu của hai vị công chúa kia? Trong kế hoạch, bản thân hắn không hề biết.
Trước khi Trương Nhạc Huyên đi gặp kia hai vị công chúa đã hỏi qua Bối Bối và Hoắc Vũ Hạo, hơn nữa còn mang theo Huyền lão thấy Bối Bối và Hoắc Vũ Hạo.
Sau khi cẩn thận thương lượng, học viện Sử Lai Khắc bên này mới lập kế hoạch. Trước đó đã chuẩn bị sẵn sàng, lại có Huyền lão dẫn đội, Nhật Nguyệt đế quốc muốn lưu lại Huyền lão bọn họ, cơ hồ là chuyện không thể nào mà. Cho dù có cực hạn Đấu La cũng không thể. Dù sao đây là đang ở trong Minh đô, Nhật Nguyệt đế quốc muốn phòng bị những cường giả đỉnh cấp này thì cá chết lưới rách. Nếu thật thì sẽ có một đám siêu cấp Đấu La, Phong Hào Đấu La nổi điên, Minh đô cho dù không bị san thành bình địa, chỉ sợ cũng là cảnh hoang tàn khắp nơi. Đây cũng không phải điều Từ Thiên Nhiên muốn thấy.
Tinh thần ổn định, tốc độ chế luyện của Hoắc Vũ Hạo một chút cũng không dám chậm. Phương pháp chế luyện các linh kiện này hoàn toàn ở trong óc hắn, điều cần phải làm chính là lấy tốc độ nhanh nhất hoàn thành thôi.
Mặc dù đỉnh đầu không có Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận, nhưng trong tay Hoắc Vũ Hạo cầm cũng là một thanh đao khắc phẩm chất tương đối khá, trong lúc nhất thời, mảnh vỡ kim khí bay ngang trên đài chế luyện.
“Tốt lắm. Cẩn thận!”
Kèm theo một tiếng “Xoẹt ” nhỏ, đại môn kim khí trước mặt rốt cục đã hoàn toàn bị phân giải. Đồng thời, tinh thần lực Hoắc Vũ Hạo đã nhanh chóng đưa ra chỉ dẫn.
Một đạo quang mang bạch sắc trong nháy mắt từ bên trong bắn ra ngoài. Chạy thẳng tới tay Vương Thu Nhi đang cầm Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận.
Vương Thu Nhi hừ lạnh một tiếng, tia sáng trong mắt đẹp ngưng tụ, không né tránh, Hoàng Kim Long Thương dọc trước người, chặn bạch sắc quang mang kia lại.
Lúc này, Hoàng Kim Long Thương trong tay nàng mới vừa hấp thu năng lượng đại lượng sinh mệnh kim khí, bản thân kim quang lấp lánh giống như là biến hình thành Thái Dương, chiếu rọi không gian xung quanh tầm mắt một mảnh vàng chói lọi.
Nàng sở dĩ không tránh né là do Hoắc Vũ Hạo nhắc nhở, người dự phòng bên trong phòng đã phát động các loại hồn đạo khí bẫy rập.
Vương Đông Nhi thân hình nhỏ bé, cánh sau lưng đã mở ra, thân thể mềm mại kề sát đất bay về phía trước, đôi cánh tựa như hai thanh đao khổng lồ, hướng phía người bên trong nọ chặn quét ngang.
Đó là một gã trung niên nhìn qua chừng năm mươi tuổi, trên người lúc này đã mang theo nhiều loại hồn đạo khí.
Đại môn bên này biến hóa, lúc mới bắt đầu không khiến hắn chú ý. Nhưng dời đổi theo thời gian, màu sắc đại môn bắt đầu xuất hiện biến hóa. Biến hóa này là kim khí suy bại, khiến vị Hồn Thánh duy nhất ở lại trong tầng hai chú ý.
Hắn cẩn thận chạm vào một chút đại môn, lập tức phát hiện có mảnh vụn kim khí rơi lả tả.
Tình huống như thế là lần đầu tiên hắn gặp phải, trong lúc nhất thời có chút không hiểu, thử đi mở đại môn, lại phát hiện ra trang bị mở đã không có hiệu quả. Bởi vì không rõ lắm đang xảy ra chuyện gì, hắn cũng không kéo còi báo động trước tiên, chẳng qua là kinh nghi bất định nhìn lên đại môn trước mặt, hơn nữa cố gắng mở ra.