Hỏa diễm mang theo sức nặng không gì sánh được đem dị linh xung quanh cắn nuốt hết, rồi liền rơi thẳng vào bên trong khe vực sâu, giống như một quả cầu sắt thật lớn lăn từ vách núi vạn trượng xuống, mang theo một cỗ chấn động kịch liệt, rơi xuống.
Cùng với tiếng dị linh gào thét, có tiếng hỏa diễm không ngừng lăn xuống, đem vực sâu này đốt lên sáng rực, một vùng trời toàn sắc lam của hỏa diễm, giống như hỏa sơn bạo phát, từ dưới vực sâu kia bốc lên.
Vân Thiên Hà bình tĩnh đứng gần vực sâu, nhìn màu lam của hỏa diễm bốc lên từ trong vực, cùng với tiếng kêu thê lương của dị linh, tâm tình của hắn vẫn không có chút gợn sóng nào.
Lúc này, xung quanh lại bị bóp méo, thân ảnh Trữ Vọng liền xuất hiện bên người Vân Thiên Hà.
Nhìn vực sâu bị lam sắc hỏa diễm kia thiêu đốt, Trữ Vọng nói:
– Chủ nhân, vì sao người không trực tiếp xuống dưới nền đất nơi phong ấn mà thu lấy bổn nguyên Thủy vào tay? Vì sao phải thiêu đốt dị linh duới vực sâu để tiến vào?
– Không thả chút mồi xuống dưới, như thế nào mắc câu được.
Vân Thiên Hà thản nhiên nói.
Trữ Vọng vô cùng kinh ngạc, nói:
– Chủ nhân, những dị linh ở đây đều rất bình thường, cũng không có khí tức của dị linh vương tồn tại?
– Để không lam chi diễm thiêu đốt một thời gian, hắn sẽ xuất hiện.
Nghe xong lời này, Trữ Vọng càng cảm thấy khó hiểu, nàng không biết Vân Thiên Hà đang chờ đợi cái gì, ở đây rõ ràng là không có dị linh vương tồn tại, hắn lại nói dị linh vương sẽ xuất hiện.
Bất quá, trong khỏng thời gian một nén nhang, lửa nóng nơi vực sâu kia bắt đầu dần dần giảm bớt, lúc này một cỗ lực lượng ký hiệu đột nhiên xuất hiện bên người Trữ Vọng.
Trữ Vong có chút vô cùng kinh ngạc, nàng định đem ký hiệu kia dẫn trở về, lại nghe Vân Thiên Hà nói:
– Để cho hắn trực tiếp qua đây, ta cũng muốn nghe một chút xem hắn nói thế nào?
Trữ Vọng lại càng thêm kinh ngạc, đây là ký hiệu mà Hổ Tinh Tử sử dụng, hơn nữa vị trí cách chỗ bọn họ cũng không xa, chủ nhân lẽ nào cũng thấy rõ được.
Bất quá nghĩ lại chuyện này đã từng giấu diếm chủ nhân, Trữ Vọng càng thấy hổ thẹn, liền tiện tay dẫn, đưa ký hiệu ra ngoài lần thứ hai.
Đợi khoảng trên dưới nửa canh giờ, khi lửa nóng dưới vực sâu đã dần tắt, lúc này xung quanh liền thấy không gian bắt đầu chấn động vặn vẹo, sau khi qua đi thì thấy Hổ Tinh Tử xuất hiện ở nơi cách Vân Thiên Hà khoảng mười trượng
Hổ Tinh Tử sau khi xuất hiện, liền lập tức hướng Vân Thiên Hà cung kính hành lễ, nói:
– Hổ Tinh Tử bái kiến quân vương điện hạ, Hổ Tinh Tử có việc bẩm báo.
– Nói đi!
Vân Thiên Hà thản nhiên nói.
Hổ Tinh Tử lúc này mới ngẩng lên nhìn thẳng vào Vân Thiên Hà, bất quá trong lòng lại đại chấn, mới có gần một năm, vậy mà cảnh giới của quân vương điện hạ lại tăng lên, cỗ ý chí của Tinh Khung Quân Vương, tuy rằng đã nội liễm, không có phóng ra ngoài, thế nhưng vẻ thản nhiên kia lại càng khiến cho Hổ Tinh Tử kính sợ.
Cố nén lại khiếp sợ trong lòng, Hổ Tinh Tử cũng không dám chậm trễ, liền lập tức hồi đáp:
– Hồi bẩm điện hạ, sào huyệt của Thiên U Ám Điện thuộc hạ đã điều tra xong, Thiên Tháp cung cấp đầu mối ở giữa hoang nguyên Khô Cốt, kỳ thực đó cũng không phải là sào huyệt của Thiên U Ám Điện, nơi đó bất quá chỉ là nơi các bất tử trưởng lão và các u la vương tập hợp mà thôi, hai ngọn bất diệt minh hỏa cũng ở nơi này, đều là để che mắt gián điệp. Sào huyệt chân chính của bọn họ, là ở trong địa mạch dưới chân Hạ Lạp Tề Sơn, địa mạch này xuyên qua bắc vực, kéo dài đến cực bắc của Tây vực và tiếp giáp rất gần với hoang nguyên cực bắc, lần này dị linh thoát ra tàn sát bừa bãi chính là bắt đầu từ nơi đó, hơn nữa thuộc hạ còn điều tra được, trong sào huyệt của bọn họ, có một khu động tàn ngập bất diệt minh hỏa của U Tuyền Huyết Hà.
Trữ Vọng đột nhiên nhìn Hổ Tinh Tử, trầm giọng nói:
– Ngươi làm quả thực rất chi tiết, điều tra rành mạch từng câu, chỉ là trong thời gian ngắn điều tra được nhiều như vậy, chỉ sợ công lao không phải của mình ngươi đi?
Hổ Tinh Tử cừa nghe, lập tức cúi đầu nói:
– Này xác thực không phải một mình Hổ Tinh Tử điều tra.
Vân Thiên Hà lại thản nhiên nói:
– Nói tiếp, dị linh vương đào tẩu khi trước, có tung tích gì không?
Lỗ tai đầy lông xù của Hổ Tinh Tử giật giật, nói tiếp:
– Theo thuộc hà điều tra, dị linh vương này sau khi đào thoát, vẫn ẩn thân ở “Mê Lạc Chi Sâm” của bắc bộ Nam vực, ở sâu trong đó tu luyện đã gần nghìn năm, cũng không ra ngoài làm loạn, chỉ là gần nhất xung quanh mơ hồ có xuất hiện tung tích hoạt động, thuộc hạ theo tung tích điều tra phát hiện, địa điểm hắn xuất hiện lần đầu tiên, chính là Xích Diễm hoang mạc của Đông vực, lần thứ hai là ở mê hải của U Hoang vực, tiếp nữa thì không thấy tung tích.
Lúc nghe xong nhưng lời này, Vân Thiên Hà đột nhiên cười lạnh một tiếng, Hổ Tinh Tử không hiểu được nguyên nhân vì sao, nên lập tức cúi thấp đầu, nói:
– Điều tra chuyện này, cũng không phải công lao của một mình thuộc hạ, điện hạ thứ tội.
Vân Thiên Hà nói:
– Lúc ngươi chấp hành nhiệm vụ, trước tiên liền đi tìm Quy Tinh Tử rồi đề cập với hắn chuyện này, Quy Tinh Tử nóng lòng biểu hiện, tự nhiên sẽ ra sức giúp ngươi làm việc, hi vọng có thể giảm bớt tội lỗi phải chịu.
– Điện hạ thấy hết mọi chuyện, thuộc hạ xấu hổ, thuộc hạ không hoàn thành việc áp giải Quy Tinh Tử đến đây, thuộc hạ cam nguyện bị phạt.
Vân Thiên Hà thản nhiên nói:
– Ngươi để cho Quy Tinh Tử điều tra việc này, nói rõ ngươi làm việc sẽ rất suy xét, ngày trước Quy Tinh Tử để cho dị linh vương chạy thoát, nay lại do hắn điều tra, tự nhiên sẽ được không ít công to. Bất quá hôm nay bản tôn cũng cần người chính trực, sai lầm trước đây của Quy Tinh Tử, hãy tạm gạt qua một bên, ngươi trở lại nói cho hắn, để hắn lập tức quay về Di Sinh thế giới, nghĩ biện pháp liên hệ với Long Tinh Tử và Tước Tinh Tử, đưa hai người đó qua đây. Ta nghĩ hai ngươi là người thông minh, tự nhiên sẽ biết cần phải làm như thế nào. Về phần Quy Tinh Tử phải qua chỗ xung yếu thoát qua phong ấn để quay về Di Sinh thế giới, bản tôn sẽ trợ giúp hắn một tay, chỉ cần hắn làm tốt việc này, sự tình trước kia bản tôn có thể bỏ qua. Nếu như ba người bọn họ có thể trải qua khảo nghiệm của bản tôn, bản tôn tự nhiên sẽ cho bọn hắn cơ hội.