Tên này thật cuồng, phải biết có bao nhiêu người khiêu chiến Lăng Hàn? Chí ít năm mươi người! Năm mươi người này đều không phải a miêu a cẩu, mà là thiên kiêu, người nào cũng bước vào Sinh Hoa Cảnh, nắm giữ năng lực vượt cấp khiêu chiến, từ ba, bốn tinh đến năm, sáu tinh không giống nhau.
Nhiều thiên kiêu như thế vây đánh, có Sinh Hoa Cảnh nào dám bất cẩn?
Xa luân chiến cũng miễn cưỡng mệt chết, huống chi là quần ẩu.
Nhưng thiên kiêu đều sĩ diện, tự nhiên người nào cũng không chịu lên.
Lăng Hàn mỉm cười nói:
– Nếu không ai dám lên, vậy chính là ta thắng! Toàn Nhi, thu tiền đặt cược, chúng ta đi!
– Không cho phép đi!
Thấy Lăng Hàn muốn chạy, những người trẻ tuổi kia đều không vui, ai không dám lên, chỉ là không muốn quần ẩu mà thôi, cái này thắng cũng không còn mặt mũi, lại nói, công lao nên tính lên đầu của ai?
Nhưng Lăng Hàn muốn chạy, bọn họ đều không nhịn được, dồn dập nhảy ra, vây quanh Lăng Hàn.
– Ba chiêu giải quyết các ngươi.
Lăng Hàn cười nói.
– Cuồng ngạo!
Những người trẻ tuổi kia đều giận dữ, ánh mắt mỗi người phun lửa, chỉ cảm thấy Lăng Hàn thực đáng ghét, trong nháy mắt liền có thể làm bọn họ tức điên.
– Trong vòng ba chiêu, chúng ta đánh bại ngươi còn tạm được.
– Ít nói nhảm, cùng loại cuồng nhân này không có gì để nói, trực tiếp đánh bay.
– Được!
Có ít nhất hai mươi mấy người đồng thời ra tay, oanh, ý chí võ đạo lộ liễu, nguyên lực hóa thành các loại binh khí, chém, gọt, chặt về phía Lăng Hàn, các loại khí dật trương, đáng sợ đến kinh người.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười, nguyên lực cường đại ngưng tụ, trên người có ánh sáng lôi đình lấp lóe, chỉ rất tùy ý đấm ra một quyền.
Oành oành oành oành!
Hết thảy nguyên lực binh khí trong cùng một lúc đổ nát, khí cũng dồn dập dập tắt, nhưng ánh chớp không dứt, kích bắn về phía những người kia, nhanh như ánh sáng, nhất thời nhìn thấy từng thân hình bị đánh bay, sau đó lại như thiên nữ tán hoa rơi xuống, đùng đùng đùng…
Hơn hai mươi người, ở trong vòng một chiêu toàn bại.
– Còn hai chiêu.
Lăng Hàn lẩm bẩm nói, nói với hơn hai mươi người còn lại.
– Các ngươi đồng loạt ra tay đi, bằng không chỉ còn hai chiêu, ta thực không cách nào giải quyết toàn bộ các ngươi.
Bốn phía, hoàn toàn yên tĩnh.
Người trẻ tuổi này thật mạnh!
Tuy trong hơn hai mươi người này không ai được tư cách vào thẳng Bổ Thiên Học Viện, nhưng có thể được mời tham gia tiệc rượu, lại có người nào không phải kỳ tài ngất trời? Nhưng hơn hai mươi người cùng tiến lên bị một chiêu oanh bại, Lăng Hàn mạnh đến trình độ nào?
Trừ khi có đại cảnh giới áp chế, bằng không nắm giữ chiến lực như vậy, tuyệt đối là thiên tài vào thẳng Bổ Thiên Học Viện!
Còn lại gần ba mươi người hai mặt nhìn nhau, đều không dám lên.
Sức chiến đấu của bọn họ cũng không mạnh hơn người nằm trên đất bao nhiêu, như vậy coi như gánh được một chiêu thì đã làm sao, hai chiêu bại, ba chiêu bại khác nhau ở chỗ nào? Ở trước mặt mọi người tìm thảm bại, cái này không phải kẻ ngu si sao?
Đánh cọng lông!
Chẳng trách Lăng Hàn muốn bọn họ lấy tiền đặt cược trước, xác thực, thấy sức chiến đấu của hắn, còn có ai sẽ ngốc đến đánh cược? Yêu nghiệt như vậy, chỉ có thiên tài vào thẳng Bổ Thiên Học Viện mới có thể ngang hàng.
Chư Toàn Nhi cười dịu dàng, cất đi bảo vật trên bàn.
– Ngoại trừ đánh cướp, có vẻ như hố người cũng là con đường nhanh giàu a!
Lăng Hàn tự lẩm bẩm, sau đó cười cợt, cất giọng nói.
– Còn có ai muốn tới khiêu chiến không?
Tất cả mọi người không nói gì, nhìn về phía mấy thiên tài nắm giữ tư cách vào thẳng học viện.
Đôi mắt đẹp của Vương Y Vân lóe sáng:
– Lấy thần uy của Lăng huynh, phải được tư cách vào thẳng Bổ Thiên Học Viện mới đúng.
Lăng Hàn cười cợt:
– Cái này không phải rất bình thường sao, như vị Mộ Dung lão huynh này, không phải cũng không có tư cách sao?
Mộ Dung Thanh chỉ chỉ mũi của mình, khó chịu nói:
– Tại sao lại kéo ta ra?
– Chỉ là so một chút, không phải xin ý kiến cố vấn của ngươi, vì lẽ đó không nên ngắt lời.
Lăng Hàn cười nói, lại nhìn Vương Y Vân.
– Vương cô nương, chúng ta có thể đi chưa?
– Lăng huynh, lần này Y Vân mời mọi người tới, kỳ thực là có việc thương lượng, kính xin ngồi chơi chốc lát.
Vương Y Vân mở miệng lưu người.
– Đồ vật khó ăn như vậy, ngồi không yên rồi!
Hổ Nữu vỗ bàn nói, vẻ mặt phẫn uất.
Mọi người nghe nói như thế, đều kêu oan thay Vương Y Vân, Vương gia bố trí tiệc tối này tuyệt đối là bỏ ra vốn lớn, nhưng đến miệng Hổ Nữu lại thành thất lễ, thực sự là oan uổng a.
—————
