– Quả nhiên là người tộc ta! Hắc hắc, Hồn Thiên Thần Chủ, ngươi không nên hâm mộ, tộc ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, vượt xa Hồn Thiên Thần Tộc của ngươi.
Tôn Hồn Thiên Thần Chủ kia cười lạnh một tiếng nói:
– Nói ngươi mập, ngươi liền thở gấp lên! Đại Xích Thiên Thần Chủ, tộc nhân của ngươi tranh khí, ngươi còn không phải vẫn là té ngã, ngay cả đại kế xâm lấn Huyền Minh Nguyên Giới, cũng bị một tiểu quỷ phá hư, thậm chí ngay cả hóa thân cũng bị tiểu quỷ kia luyện hóa, đưa đến đại kế xâm lấn Huyền Minh Nguyên Giới thất bại trong gang tấc.
Giang Nam cúi đầu, trong lòng nói thầm, thầm hô hỏng bét, hắn hồn nhiên không ngờ rằng, lại sẽ ở loại địa phương đế chiến chi địa này gặp phải Đại Xích Thiên Thần Chủ!
– Nếu như Đại Xích Thiên Thần Chủ biết ta chính là người hư đại kế của hắn, vậy thì việc vui lớn…
Đại Xích Thiên Thần Chủ giận tím mặt, lạnh lùng nói:
– Hồn Thiên Thần Chủ, chúng ta lão đại đừng nói lão nhị, ngươi xâm lấn Ngọc Sanh thế giới, còn không phải là bị thần minh nơi đó phát hiện Bạch Cốt chi thành, đem tượng thần của ngươi đập nát?
Hồn Thiên Thần Chủ phẫn nộ không dứt, lúng ta lúng túng nói:
– Hư đại kế của ta chính là thần minh, nhưng xấu đại kế của ngươi là một tiểu quỷ nhân loại, nói đến mất mặt, vậy thì ngươi mất mặt hơn một chút.
– Đợi đả thông chư thiên vạn giới, lão tử nhất định phải tự mình đi Huyền Minh Nguyên Giới, đem tiểu quỷ kia bào chế mấy vạn năm!
Sắc mặt Đại Xích Thiên Thần Chủ thật không tốt nhìn, cúi đầu nhìn về phía Giang Nam, sắc mặt hòa hoãn xuống, ha hả cười nói:
– Tiểu quỷ, ngươi ngẩng đầu lên, để cho ta nhìn ngươi. Có thể xâm nhập đế chiến chi địa xa như vậy, ngươi là một nhân tài, ta muốn đại lực tài bồi ngươi.
Giang Nam kiên trì, ngẩng đầu lên, Đại Xích Thiên Thần Chủ liếc hắn một cái, hơi ngẩn ra, suy tư nói:
– Tiểu quỷ này có chút quen mặt, phảng phất đã gặp ở nơi nào…
– Lão tổ có thể quên mất.
Giang Nam nháy mắt mấy cái, cúi đầu nói:
– Vãn bối từng ở trong một cuộc thịnh hội, gặp qua lão tổ hóa thân phủ xuống, chẳng qua là người quá nhiều, vì vậy lão tổ không nhớ rõ vãn bối.
Hắn mới vừa rồi nhìn thấy Đại Xích Thiên Thần Chủ liền trong lòng biết không ổn, vặn vẹo xương cốt bộ mặt, thay đổi thanh tuyến, đem tướng mạo của mình thay đổi hoàn toàn.
Đại Xích Thiên Thần Chủ như có điều suy nghĩ, gật đầu nói:
– Nơi đây đã là giải đất trung tâm của Đế chiến chi địa, so sánh với phía ngoài nguy hiểm trăm ngàn lần, thậm chí có Đại Đế dư ba lưu lại, đối với Thần Chủ chúng ta mà nói đi vào cũng khó tự vệ. Ngươi lại có thể tới đây, thực là không dễ, ngươi mau thối lui khỏi nơi đây, tránh cho Xích Viêm Thần Tộc ta vẫn lạc một nhân tài.
Giang Nam mừng rỡ trong lòng, đang muốn rời đi, đột nhiên Hồn Thiên Thần Chủ cười nói:
– Đại Xích Thiên Thần Chủ, ngươi thật ngu ngốc. Tên tiểu quỷ này có thể đi tới đây hơn phân nửa là may mắn, ngươi để cho hắn lui về, sợ rằng liền không có cái vận khí này, nếu chết ở trên nửa đường thì như thế nào cho phải?
– Là ta suy nghĩ không chu toàn.
Đại Xích Thiên Thần Chủ gật đầu, hướng Giang Nam nói:
– Ngươi không cần đi trở về, đi theo ta, có ta ở đây quả quyết có thể bảo vệ ngươi chu toàn. Đợi rời Đế chiến chi địa, ta muốn đích thân dạy ngươi!
– Đi theo ở bên cạnh Đại Xích Thiên Thần Chủ thời gian càng dài, khả năng bại lộ liền càng lớn, nếu Đại Xích Thiên Thần Chủ nhận ra ta chính là người hư đại kế của hắn kia, vậy thì chết không có chỗ chôn!
Trong lòng Giang Nam âm thầm kêu khổ, đi theo phía sau hai vị Địa ngục Ma Thần, hướng trung tâm của Đế chiến chi địa đi tới. Hắn mặc dù muốn rời đi, Đại Xích Thiên Thần Chủ cũng sẽ không cho phép, vị Thần Chủ này đối với hậu bối của mình rất là chiếu cố, một lòng muốn tài bồi hắn, há có thể phóng hắn xuất nhập nguy hiểm?