Một cường giả Thiên giai cảnh cũng chỉ có thể tiêu hao chừng một trăm khối linh thạch, cường giả Địa giai một năm cũng chỉ có thể tiêu hao ha mươi, ba mươi khối. Hơn một ngàn khối linh thạch cũng để cho hơn một trăm cường giả Địa giai tu luyên suốt một năm. Ngạo Kiếm sơn trang xuất ra nhiều linh thạch như vậy, thực sự là cắt da cắt thịt bọn hắn.
– Huyền Thiên tiểu hữu, linh thạch là mạch máu của các thế lực. Bổn trang cũng lấy ra được một ngàn hai trăm khối linh thạch, nhưng ngày sau sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện của đệ tử trong sơn trang. Lão phu đảm bảo, từ nay về sau Ngạo Kiếm sơn trang tuyệt đối không cùng tiểu hữu là địch, có thể dàn xếp một ít.
Một thanh âm từ trong đại điện phía sau vang lên, rất nhanh có một lão giả thất thập cổ lai hi đi ra, bên cạnh đó là vị thái thượng trưởng lão vừa rời đi.
Người tới là cao thủ đệ nhất của Ngạo Kiếm sơn trang Ngạo Cô Tuyệt. Bối phận rất cao là sư phụ của Ngạo Phi Thành.
Đương nhiên, Huyền Thiên còn biết một thân phận khác của hắn, là gia gia của Ngạo Huyên Huyên.
– Ngạo tiền bối!
Ô Vân Cẩm nhìn thấy, cũng phải dùng thân phận vãn bối để xưng hô.
…
Trên không trung mấy ngàn thước, mây trắng bồng bềnh, Huyền Thiên cùng Ô Vân Cẩm cấp tốc phi hành trở về Bắc Thần Các.
Hai người đã rời khỏi Ngạo Kiếm sơn trang. Ngạo Cô Tuyệt tự mình hiện thân, cam đoan ngày sau Ngạo Kiếm sơn trang sẽ không là địch nhân của Huyền Thiên. Hơn nữa hắn cũng là gia gia của Ngạo Huyên Huyên, Huyền Thiên cũng không muốn bức bác, phí bồi thường giả đi rất nhiều, vẻn vẹn chỉ lấy hai trăm khối linh thạch của Ngạo Kiếm sơn trang, một ngàn khối kia thì bỏ qua.
Hai trăm khối linh thạch đối với Huyền Thiên có tu vi Địa giai cảnh cũng là một khoản tiền lớn, đủ để cho hắn tu luyện nhiều năm, có lẽ có thể đột phá Thiên giai cảnh.
Ít nhất trước khi bước vào cảnh giới Thiên giai, Huyền Thiên cũng không vì linh thạch mà phát sầu. Trên người còn có một chút linh thạch, cho dù về sau bước vào cảnh giới Thiên giai cũng có thể chèo chống một thời gian ngắn.
Ô Vân Cẩm mang theo Huyền Thiên, một ngày sau liền trở về Ngạo Châu. Huyền Thiên quay đầu liếc mắt nhìn, nét mặt lo lắng. Thiên Kiếm Tông ở Bắc Vực, hiện giờ hắn đã rời Bắc Vực để trở về Bắc Thần Các nhận lệnh. Huyền Thiên có dự cảm mình có chuyện gì cần làm thì phải làm luôn bây giờ, nếu không ngày trở lại Bắc Vực không biết là khi nào.
Tốc độ phi hành của cường giả Thiên giai cực nhanh, so với cường giả Địa giai thì nhanh hơn nhiều lắm. Không đến mười ngày Huyền Thiên cùng Ô Vân Cẩm liền trở lại Bắc Thần Các.
La Khiếu Dã vẫn như trước đang bế quan, Huyền Thiên dựa theo chỉ thị của Tương Phi Tinh trở về trạm thứ nhất của Bắc Thần Các bái phỏng Viên Tuệ Tâm.
Huyền Thiên đi vào phủ viện của Viên Tuệ Tâm, tiếp đãi hắn là đệ tử của nàng Ngạo Huyên Huyên.
Nửa năm không thấy, tu vi của Ngạo Huyên Huyên đã đột phát Địa giai cảnh nhị trọng.
Lúc này mới bao lâu chứ? Chỉ hơn nửa năm mà tu vi của Huyên Huyên đã đề cao một trọng, đối với cường giả Địa giai mà nói, tốc độ tu luyện như vậy là rất nhanh. Nhưng cùng khoảng thời gian đó Huyền Thiên cũng đã đề cao ba trọng.
Hơn nửa năm, võ giả Địa giai cảnh đề thăng ba trọng, tốc độ như vậy cho dù Ngạo Huyên Huyên được coi là thiên tài cũng không thể nào chấp nhận được. Cho dù là đệ nhất công tử, ở thời điểm Địa giai cảnh, tốc độ tu luyện cũng phải kém mọt phần. Text được lấy tại Truyện FULL
– Sư tôn đi tham dự hội nghị của trưởng lão đoàn. Có lẽ không bao lâu nữa sẽ trở về. Ngươi trước ngồi ở chỗ ngày chờ đợi đi.