Chiến lực của những thể năng lượng này tự nhiên không thể so sánh với cường giả cấp đế chân chính, nếu không dù Lâm Minh lĩnh ngộ được Chiến Linh, cũng khó mà thủ thắng được.
Tiếp theo, Lâm Minh quét ngang suốt đường, sau khi có được Chiến Linh, những ý chí thể đế giả hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
Ở trong chiến đấu như thế, Chiến Linh sơ hình trong tinh thần chi hải của Lâm Minh không ngừng ngưng thực, không ngừng trưởng thành.
Cảm nhận được Chiến Linh ngày càng mạnh, Lâm Minh rất khao khát trở về thế giới thực đánh một trận, xem thử rốt cuộc thực lực của hắn tăng lên bao nhiêu.
Một ngày, Lâm Minh bước vào một cái thế giới ý chí mới, hắn bỗng cảm nhận được uy áp khủng bố phủ xuống người, làm cho huyết mạch toàn thân ngưng trệ, khí huyết sôi lên.
Ngẩng đầu nhìn lên, Lâm Minh nhìn thấy một khuôn mặt mờ nhạt trên bầu trời, mờ ảo đầy sương mù.
– Tiểu bối, ngươi không phải đối thủ của ta, dừng lại đây, trở về đi.
Tiếng nói truyền đến từ chân trời, vang vọng bên tai Lâm Minh như sấm sét cuồn cuộn.
Lâm Minh nghe tiếng nói này mà trong lòng kinh hãi. Trước đó, hắn tiêu diệt mấy chục ý chí thể của cường giả cấp đế, nhưng đến giờ vẫn không nghe chúng nói gì. Trong tiềm thức Lâm Minh cho rằng những ý chí thể kia đều là vật chết, hoặc là Đế Giả chi lộ mô phỏng ra. Bằng không mỗi một thiên tài đỉnh cấp tiến vào đều tiêu diệt những ý chí đế giả này một lần, vậy bây giờ đã sớm diệt sạch rồi.
Chẳng lẽ trong thế giới ý chí này thật sự có một đoàn tàn hồn của cường giả cấp đế?
Lâm Minh vừa nghĩ tới điều này, liền cảm giác uy áp ngập trời phủ xuống, thân thể hắn ầm ầm vỡ tan. Ngay tiếp theo đã rời khỏi thế giới ý chí, cả người đẫm mồ hôi lạnh.
Chênh lệch quá lớn!
Từ thế giới ý chí trước đến thế giới ý chí này, độ khó tăng vọt không biết bao nhiêu lần!
“Đây là cường giả cấp đế ngưng tụ Chiến Linh, thậm chí hắn có một đoàn thần hồn chân chính, ý chí để lại trong đèn, ta hoàn toàn không phải đối thủ!”.
Chênh lệch vừa nãy như trời với đất, làm cho Lâm Minh không dấy lên nổi ý niệm chống cự, đây đã là cực hạn rồi ư?
Lâm Minh nhìn ý chí đăng hỏa kéo dài xa xa, lắc đầu, còn có một đoạn đường dài như thế chưa đi đã là cực hạn, còn kém xa lắm!
– Tiểu tử, ngươi còn chưa biết đủ hả!
Ở trong tinh thần chi hải của Lâm Minh, Ma Quang nhảy ra, tức giận nói:
– Con đường ý chí đăng hỏa có độ khó chỉ hơn chứ không kém con đường đế giả thạch bi, hiện tại đã bị ngươi đi hết phân nửa, ngươi còn muốn thế nào. Ngươi mới nửa bước Toàn Đan, nếu để cho ngươi đi hết, vậy còn ra cái gì nữa!
Đế Giả chi lộ không chỉ bao gồm con đường ý chí đăng hỏa, còn có các bộ phận khác. Tuy nhiên bây giờ Lâm Minh lựa chọn con đường ý chí đăng hỏa, lần sau hắn vào Đế Giả chi lộ, còn có thể đi tiếp từ đây.
Trước khi đi hết con đường này, hắn không thể nào vào con đường đế giả thạch bi, như vậy, hắn ở tiếp cũng không có ý nghĩa gì.
“Dừng lại đây!”.
Lâm Minh hít sâu một hơi, là lúc nên ra ngoài.
Nhoáng một cái, Lâm Minh đã ở trong Đế Giả chi lộ suốt bảy tháng, một lần sinh nhật lại lặng lẽ trôi qua, lúc Lâm Minh xuất quan đã là hai mươi tuổi.
Lúc này Vạn Cổ Ma Khanh bùng nổ đã dừng lại, qua hai tháng nữa, năng lượng củng cố, mười hai Thông Thiên tháp sẽ mở ra cửa vào Vạn Cổ Ma Khanh. Đến lúc đó, tôn chủ, tuấn kiệt trẻ tuổi các nơi sẽ vào Vạn Cổ Ma Khanh tìm kiếm cơ duyên.
Lâm Minh xuất quan vào thời điểm này, tự nhiên dẫn tới chú ý lớn.
Lâm Minh sẽ là đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ với bọn họ.
Vạn Cổ Ma Khanh là nơi giết người, từ xưa đến nay, rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi cùng tôn chủ ngã xuống. Một phần là bị hiểm địa Vạn Cổ Ma Khanh giết chết, còn có một phần là chết trong tay các võ giả khác, thậm chí bộ phận này còn chiếm đa số.
Ở Vạn Cổ Ma Khanh, cơ duyên khắp chốn, lại không có quy tắc, giết người cướp của là chuyện quá quen thuộc. Nhất là một lần Vạn Cổ Ma Khanh mới phun trào, cơ duyên bảo vật, rất nhiều võ giả còn chưa vào đã lau chùi lợi khí giết người của bọn họ.
Đối với võ giả đi sát đạo, ở trong hoàn cảnh như thế này nhất định là một trận huyết chiến.
Tuy nhiên, võ giả có thể đi vào trong Vạn Cổ Ma Khanh, hoặc là thiên tài, hoặc là tôn chủ, toàn là đinh nhọn. Mặc kệ ngươi lợi hại thế nào, đối mặt với một đám hổ dữ cũng phải cẩn thận, bằng không giết người không thành bị người ta giết.
Cho nên, dò thám tình báo các võ giả khác cũng thành chuẩn bị bắt buộc trước khi vào Vạn Cổ Ma Khanh.
Đám người Lam Thấm, Đoan Mộc Quần, Hắc Thạch đương nhiên là đối tượng quan sát trọng điểm, những tôn chủ thành danh đã lâu như Huyết Viêm tôn chủ, Tam Nhãn tôn chủ, càng không cần nói.
Còn Lâm Minh, là ngôi sao mới nổi giết Hắc Ám tôn chủ, có không thiếu những người chú ý.
– Trước khi Lâm Minh vào Đế Giả chi lộ, đã có được thực lực tôn chủ xếp hạng bậc trên trong Cực Tinh tháp, sau khi vào Đế Giả chi lộ, chỉ sợ đã lên đến ba hạng đầu tôn chủ Cực Tinh tháp!
Ở Vân Tiêu tháp, mười mấy tôn chủ chuẩn bị tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh cùng các tay sai đang phân tích thực lực các đối thủ cạnh tranh khác, tự nhiên không thiếu đề cập tới Lâm Minh.
Một tôn chủ khác nói:
– Ở trong Thông Thiên tháp, thực lực chỉnh thể tôn chủ Cực Tinh tháp cũng chỉ nằm ở bậc thấp, còn thực lực chỉnh thể tôn chủ Vân Tiêu tháp chúng ta xếp hạng đầu. Thực lực của Lâm Minh quả thật là mạnh, nhưng nếu xếp ở Vân Tiêu tháp cũng không đến mức quá nổi trội. Lâm Minh là đối thủ cạnh tranh rất mạnh đối với chúng ta, nhưng không cần quá e ngại.
– Không biết so sánh với Đoan Mộc Quần, Lam Thấm thì sao. Nhất là Đoan Mộc Quần, vốn thực lực chưa kém hơn Lâm Minh, lần này hắn tiến vào Đế Giả chi lộ, tu vi càng tiến thêm một bước, lĩnh ngộ pháp tắc càng khỏi nói, đương nhiên sẽ có thu hoạch lớn.
Mấy võ giả này đang bàn luận, bỗng nhiên một Truyền Âm phù sáng lên trong đại điện, tôn chủ đứng đầu nhận được tin, sắc mặt liền hiện ra vẻ cổ quái.