– Sư đệ, chuyện Tử Vi Đế Tinh xuất hiện, là do sư tôn cảm ứng được, sau đó lỡ miệng nói lộ ra nên chúng ta mới biết. Lúc đó Long Tinh Tử sư huynh và Tước Tinh Tử sư muội liền động ý niệm trong đầu, chỉ là bọn hắn thật không ngờ, khi bọn hắn còn đang lén lút thảo luận xem làm thế nào để giấu diếm sư phụ đi tìm người mang tinh mệnh của Tử Vi Đế Tinh, ta lại nhanh chân đến trước, đến đây trước họ một bước. Sau đó sư phụ cảnh giác, tự nhiên sẽ nghiêm khắc phòng bị Long Tinh Tử và Tước Tinh Tử. Mà ta đến nơi đây, đã nghĩ tìm được ngươi trước, sau đó chờ khi công lực bị tổn thất của ta phục hồi, sau đó sẽ đi tìm Tử Vi Đế Tinh kia, không ngờ lại xuất hiện chuyện này.
Quy Tinh Tử cũng nghẹn ngào nói:
– Cái này hỏng rồi, chúng ta đánh cắp tinh hồn lực hôm nay đã bị Tử Vi Đế Tinh phát hiện, sau này chúng ta đừng hòng mơ tưởng đến một chút tinh hồn lực nào nữa. Sư huynh, ngươi thế nào lại không cho ta biết chuyện này sớm.
Hổ Tinh Tử nói:
– Ta trước đến chỗ ngươi, nghe nói ngươi thu nạp tinh hồn lực, ta có chút lo lắng, nhưng để khôi phục công lực nên tạm thời không nói cho ngươi, nghĩ rằng nếu như lần này bắt được cơ hội, chờ công lực khôi phục, sau đó cùng ngươi bàn bạc thử, là muốn đi giết Tử Vi Đế Tinh hay dự định làm việc gì khác đều dễ làm.
Nghe xong lời này, Quy Tinh Tử đảo hút lãnh khí, nói:
– Sư huynh, ngươi cư nhiên muốn giết Tử Vi Đế Tinh sao? Thế nhưng đó là Tinh Khung Quân Vương nha, hắn hôm nay có thể nhẹ nhàng chặt đứt tiền đồ của chúng ta, hơn nữa có thể để chúng ta chịu phản phệ cảnh cáo, ngươi cho rằng ngươi giết được hắn sao, ngươi dám sao?
Dứt lời, Quy Tinh Tử có chút nổi giận mà nói:
– Cho dù là giết hắn, vạn nhất phát sinh cái gì dị thường, ngược lại lại tiện nghi cho sư phụ, cả ngươi và ta đều không gánh nổi hậu quả. Hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Hổ Tinh Tử suy nghĩ một chút, tựa hồ đã quyết định, nói:
– Sư đệ, hiện tại ngươi trợ giúp ta khôi phục thương thế, sau đó chờ khi ta khôi phục rồi, chúng ta liền xuất quan đi tìm vị Tử Vi Đế Tinh được không?
Quy Tinh Tử nói:
– Vậy sau khi tìm được, ngươi lại có tính toán gì không? Ngươi còn muốn giết hắn không? Người nghìn vạn lần đừng làm ra chuyện gì ngu xuẩn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Hổ Tinh Tử liền liếc mắt nhìn Quy Tinh Tử một cái, cũng nói:
– Ta đương nhiên đã suy nghĩ toàn bộ rồi. Ngươi là phản đồ trong mắt sư phụ, địch nhân của sư phụ đương nhiên sẽ là chủ nhân tiếp theo của chúng ta rồi.
Quy Tinh Tử gật đầu nói:
– Sư huynh, ta xem thương thế của ngươi rất nặng, muốn trong khoảng thời gian ngắn khôi phục sợ rằng phải hủy đi tinh huyễn cảnh này, lấy tinh phách thạch dưới kia lên phụ trợ mới được a.
Hổ Tinh Tử do dự nói:
– Thật sự phải hủy sao? Một khối tinh phách thạch còn quan trọng hơn tiền đồ của chúng ta sao?
Trích Tinh Lâu, mái nhà.
Cũng không biết trải qua bao lâu, khi Vân Thiên Hà xử lý xong chuyện tinh hồn lực bị trộm, trở lại thanh mông trung tâm thu hồi lại tinh thần, chậm rãi mở mắt. Lúc này trong mắt hắn hiện lên một tia ánh sáng ngọc tinh quang, so với dĩ vãng càng đậm.
Thời điểm Vân Thiên Hà có động tĩnh, Trữ Vọng đang tĩnh tọa một bên cũng lập tức mở mắt, nhìn Vân Thiên Hà nói:
– Không ngờ tu vi của chủ nhân lại có tinh tiến, đã có thể nắm trong tay mười phần tinh lực, chỉ cần chủ nhân hoàn thành việc khôi phục và cường hóa bản tôn liền có thể tiến hành phá hư trước giai đoạn tu hành rồi.
Vân Thiên Hà gật đầu nói:
– Ta trước đây cũng chưa từng thử qua việc đem toàn bộ tâm thần rót vào thanh mông trung tâm để tinh hồn hội tụ thành thực thể, mà lần này, khi ta tiến hành thử, mới chính thức cảm nhận được cái gì là ý cảnh của Tinh Khung Quân Vương, ý chí của hắn vô biên ra sao. Hơn nữa lần này cũng giúp ta lĩnh ngộ được không ít tinh khung pháp tắc bao hàm trong vô cùng ảo diệu.
Nói đến đây, Vân Thiên Hà không khỏi hói tiếp:
– Được rồi, chúng ta ở chỗ này đã bao lâu rồi?
Trữ Vọng nói:
– Nếu như dựa theo tuần hoàn ngày đêm mà đếm, đại khái đã khoảng hai trăm lần tuần hoàn rồi. Chỉ là trong khoảng thời gian chúng ta ở đây, cũng có vài nhóm người tiến đến, bất quá bọn họ đều bị ta đuổi đi, nhưng bọn hắn vẫn thủ tại chỗ này, ta cũng không dám tùy tiện ly khai.
Vân Thiên Hà cũng không có kinh ngạc nhiều. Hiện tại mỗi lần hắn tu luyện đều là tùy tiện ngồi như vậy một hồi, thời gian có thể lên đến mấy tháng, rất bình thường. Cảnh giới càng cao, lúc tu luyện càng sử dụng nhiều thời gian, cơ bản là tốc lưu.
Trữ Vọng nói:
– Chủ nhân, người đã tìm ra chỗ của tinh phách thạch chưa?
Vân Thiên hà gật đầu, sau đó đứng lên nói:
– Tinh lực bao trùm lấy khắp nơi, thông qua tinh thần, lại thông qua ánh mắt của vi quang chi nhãn, dùng thị giác của Tinh Khung Quân Vương nhìn qua một lượt thì đã có đầu mối rồi. Nơi tinh lực tụ tập ngưng kết nhưng lại không bị tiêu tan, có thể khiến ánh sáng tinh thần tụ tập nhưng không suy yếu, sẽ có khả năng sản sinh ra tinh phách chi thạch phi thường cao, đây cũng là nguyên nhân hình thành tinh huyễn thông linh cảnh.
Ra khỏi cửa, đi tới dưới lầu, cảm ứng được xung quanh bố trí một cỗ ý phương lực lượng rất mạnh, không sai chính là kiệt tác của Trữ Vọng.
Khi Trữ Vọng đem những lực lượng này thu hồi lại, Vân Thiên Hà xuống khỏi Trích Tinh Lâu.
Đi tới ngoài cửa, tình cảnh bên ngoài khiến cho Vân Thiên Hà có chút bất ngờ. Chỉ thấy bên ngoài trong trăm thước tả hữu có rất nhiều trướng bồng, bên trong cũng có nhiều người ở.
Rất nhanh nhìn thấy được trướng bồng trung tâm, lúc này, nữ nhân gọi là Liên Mông Mông đột nhiên từ trong trướng bồng đi ra, sau khi thấy Vân Thiên Hà rốt cục đi ra, nàng nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn hắn, hận không thể đem hắn nuốt vào trong bụng.
Thế nhưng nàng khắc chế lại được, ở bên cạnh nàng một vị lão giả chăm chú quan sát Vân Thiên Hà, vùng xung quanh lông mày vừa động, thoáng hiện một tia kinh hãi. Vì vậy liền lập tức tiến lên tiếp đón, ôm quyền nói:
– Lão phu Phí Cách. Các hạ mượn dùng khuê môn của tiểu tôn nữa đã mấy tháng rồi, không biết chuyện nhỏ của người đã làm thỏa đáng chưa?
Nói xong, trong mắt Phí Cách hiện lên một tia mờ ám, rồi lập tức biến mất.
Bất quá hắn không dám nhìn Trữ Vọng, thời gian đấu với Trữ Vọng đã khiến hắn rất sợ hãi. Hắn dĩ nhiên là thực lực thuộc thiên cảnh, vậy mà lần trước suýt chút nữa chết trong tay Trữ Vọng, đến nay trong lòng còn chưa hết sợ hãi.