– Xem ra muốn đạt được Linh Thạch, thật đúng là khó khăn.(Vũ Diễm)
– Đó là đương nhiên, Lục đại Thần Tông khống chế Thần Trì số lượng là có hạn, từng Thần Trì một năm tối đa cũng chỉ có thể sinh ra mấy vạn khối Linh Thạch cung ứng Lục đại Thần Tông bên trong nhiều đệ tử như vậy, phân phối Linh Thạch cho mỗi người tự nhiên cũng không nhiều.
– Thu hoạch Linh Thạch quá khó khăn, chúng ta phải là thế nào? Chẳng lẽ là chờ các nàng đưa Linh Thạch tới?(Vũ Diễm)
Lần trước Elena chạy tới đưa Linh Thạch cho Đường Long thì Vũ Diễm bên trong Dị Hỏa Tháp phát hiện được, chứng kiến hai người mặn nồng cũng biết Elena không phải kẻ địch mà là đồng minh thì Vũ Diễm cũng không có ra ngoài mà tiếp tục tu luyện. Hôm sau, nàng hỏi Đường Long về lai lịch của Elena mới được cho biết nên việc nhu cầu Linh Thạch cũng không cần quá cần thiết nhưng Thần Trì sinh ra Linh Thạch là cần thời gian nhất là Thượng cấp Thần Trì sản sinh Linh Thạch thời gian dài nhất.
– Nhiệm vụ này, chúng ta ngược lại là có thể thử một chút.
Đường Long chỉ vào trên tường một trương thông báo nhiệm vụ. Vũ Diểm hiếm kỳ nhìn lấy trương nhiệm vụ mà Đường Long chỉ vào.
– Cố Thị thế gia Cố Lam tiểu thư lúc tu luyện xảy ra vấn đề, mắc phải quái bệnh nằm trên giường, nếu có tinh thông y thuật có thể chữa khỏi bệnh của Cố Lam tiểu thư, trả thù lao 1000 khối Hạ phẩm Linh Thạch hoặc 100 khối Trung phẩm Linh Thạch.(Vũ Diễm)
– 1000 khối Hạ phẩm Linh Thạch hoặc 100 khối Trung phẩm Linh Thạch? Cố Thị Thế gia đúng là rất có tiền. Cố Bối bề ngoài giống như cũng là Cố Thị thế gia nhưng mà Đường Long ngươi xác định ngươi phải đi chữa bệnh mà không phải đi tán gái, trong thông báo nói, bọn hắn đã mời qua rất nhiều danh y. Đều trị không hết bệnh của Cố Lam tiểu thư.(Vũ Diễm)
– Cả hai đều là mục đích của ta.
– Phi, sắc lang.(Vũ Diễm)
Đường Long đối với Vũ Diễm nhổ nước bọt mình là lựa chọn không nhìn.
– Cố Bối tên này, ta cảm thấy không tệ đáng giá kết giao nên tính giúp hắn một chút.
Vũ Diễm không biết thân phận của Cố Lam nhưng Đường Long lại biết, Cố Lam là tỷ tỷ của Cố Bối, là một thần bí nữ tử hiếm thấy. Nghe nói lúc còn trẻ tu luyện gây ra rủi ro, nửa người tê liệt chỉ có thể ngồi trên xe lăn cũng không cách nào tu luyện nhưng mà nàng lại ngoài ý muốn sống hai hơn trăm tuổi, nghe nói Kiếm Ý của Cối Bối có thể tu luyện đến cực hạn toàn bằng chỉ điểm của Cố Lam.
Đường Long xé xuống trương thông báo nhiệm vụ cùng Vũ Diễm đi tới thông báo địa điểm. Đi trên đường thì Đường Long nhớ tới tam đại cự đầu Vũ Thần Tông, Vũ Thần Tông có ba cỗ đỉnh phong thế lực bao gồm Long Ấn Thế gia, Cố Thị Thế gia và Thương Viêm Thế gia. Đường Long mục tiêu là chức vị Tông chủ Vũ Thần Tông mà muốn lên làm Tông chủ không chỉ cần thế lực cường đại của bản thân thì được sự ủng hộ người thừa kế Long Ấn Thế gia, Cố Thị Thế gia và Thương Viêm Thế gia thì làm Tông chủ Vũ Thần Tông chắc như đinh đóng cột.
Dựa theo địa chỉ thông báo trong nhiệm vụ, Nhiếp Ly một mực đi tới Thiên Linh Viện cực nam, một chỗ biệt việt khoáng đạt.
Nơi đây vẻn vẹn chỉ là một chỗ sản nghiệp của Cố Thị Thế gia mà thôi, Cố Bối cùng Cố Lam tỷ đệ hai người sẽ ngụ ở nơi này. Vừa dầy vừa nặng đại môn đóng thật chặc, chỉ chừa một cánh cửa nhỏ, có hai người hầu đứng tại cửa.
– Mời hỏi các ngươi tìm ai?(Người hầu)
– Là như vậy, chúng ta tại Tu Điện thấy được nhiệm vụ thông cáo, liền đều muốn tới xem một chút, có thể hay không trị liệu chứng bệnh của tiểu thư nhà ngươi.
Người hầu trên dưới đánh giá Đường Long vài lần cũng là thở dài lắc đầu.
– Ngươi hay vẫn là mau trở về đi thôi.(Người hầu)
– Chẳng lẽ nhà ngươi tiểu thư bệnh tình đã chữa khỏi?
– Chứng bệnh của tiểu thư nhà ta, đã mời tất cả danh y tinh thông y thuật khắp nơi tại Vũ Thần Tông, đều không chữa được, ngươi có thể chữa khỏi bệnh của tiểu thư nhà ta ư? Đi nhanh một chút.(Người hầu)
– Tiểu thư nhà ngươi nếu như tìm thầy hỏi thuốc, còn không có cho ta nhìn qua, ngươi nào biết ta chữa khỏi trị không hết? Ngươi là người hầu, vạn nhất làm trễ nải bệnh tình của tiểu thư nhà ngươi, ngươi đảm đương nổi?
Người hầu nghe Đường Long nói vậy cũng là chần chừ một lúc thì đúng lúc bên trong Cố Bối đi ra.
– Chuyện gì xảy ra?(Cố Bối)
Cố Bối chưa hiểu chuyện gì xảy ra xoay sang hỏi hai người hầu thì thấy được Đường Long và Vũ Diễm đứng cách đó không xa nhìn mình.
– Các ngươi sao lại tới đây? Chẳng lẽ là tới tìm ta?(Cố Bối)
– Chúng ta không phải tới tìm ngươi, nghe nói Cố gia Cố Lam tiểu thư bị bệnh. Chúng ta tới xem một chút có thể chữa khỏi hay không bệnh của Cố Lam tiểu thư.(Vũ Diễm)
– Các ngươi ham hiểu y thuật?(Cố Bối)
– Chính xác mà nói thì là ta không phải nàng.
– Vậy tiến đến nhìn một cái đi.(Cố Bối)
Cố Bối trong lòng mặc dù mang nghi hoặc vẫn mời Đường Long và Vũ Diễm vào trong. Được Cố Bối dẫn dắt, hai người cùng một chỗ đi vào trong biệt viện, đây là một tòa vô cùng khoáng đạt biệt viện, vào cửa chính là một khu vườn hoa, bên trong đình đài lầu các, cầu nhỏ nước chảy, tựa như Tiên cảnh bình thường, trong không khí đều tràn ngập từng trận hương hoa.
– Chúng ta tỷ đệ đều xem như Cố Thị thế gia con em dòng chính, tỷ của ta nàng từng là một trong Cố Thị trẻ tuổi ưu tú nhất nhưng mà về sau không biết nguyên nhân gì lúc tu luyện xảy ra vấn đề bán thân bất toại.(Cố Bối)
Dựa theo cốt truyện thì Cố Lam chỉ sợ là vật hi sinh cho đấu tranh quyền lực bên trong Cố Thị Thế gia, người đầu độc Cố Lam không ai khác ngoài Cố Hằng cùng một trưởng lão trong Cố Thị Thế gia.
Đường Long và Vũ Diễm đi theo Cố Bối theo quanh co đường nhỏ, đi tới một chỗ nho nhỏ trong sân, hướng phía trước mặt nhìn lại, chỉ thấy một cô gái áo trắng lẳng lặng yên ngồi ở trên ghế, một con mắt trong suốt giống như hoằng làn thu thủy, khảm tại trên khuôn mặt hoàn mỹ, nàng lẳng lặng ngắm nhìn trên núi giả một đóa màu tím hoa nhỏ, ánh mắt yên tĩnh tường hòa, mong mỏng môi, sắc nhạt như nước. Một bộ áo trắng hạ là trơn bóng như ngọc tinh tế tỉ mỉ da thịt. trên mặt xinh xắn chỉ hiện ra một loại bệnh trạng thiếu sức sống, dường như tùy thời muốn đóa hoa tàn lụi, làm cho người thương tiếc.
– Một khi xuân đi hồng nhan lão, hoa tàn người vắng ai mà biết ai.(Cố Lam)
Cố Lam lầm bầm lẩm bẩm, hai đầu lông mày toát ra một tia thương cảm chi sắc.
– Tỷ tỷ.(Cố Bối)
– Hồng nhan bạc phận không ai hỏi, hoa tàn người vẫn có kẻ thưởng thức.
Cố Lam nghe được có người nói ra câu thơ ghép với câu thơ của mình thì xoay chuyển xe lăn nhìn sang, Cố Lam thấy được Cố Bối đệ đệ mình mà đi theo sau lưng một nam một nữ.
– Hai vị này là ai?(Cố Lam)
– Hai người này là bạn của ta.(Cố Bối)
Cố Bối không dám ở trước mặt tỷ tỷ mình nâng lên việc Đường Long cùng Vũ Diễm tới đây xem bệnh cho tỷ tỷ, nếu không nàng sẽ cự tuyệt.
– A.(Cố Lam)
Cố Lam đối với Đường Long và Vũ Diễm nhẹ gật đầu. Đường Long khi gặp Cố Lam là nhìn chăm chú nàng quan sát lấy không lên tiếng trừ vừa rồi đối với câu thơ Cố Lam thốt ra. Chứng kiến Đường Long một mực nhìn mình chằm chằm, Cố Lam đôi mi thanh tú khẽ nhíu một chút, bởi vì Đường Long cùng Vũ Diễm là bạn của Cố Bối, nàng cũng không có nói cái gì.
Cố Bối thấy Đường Long ngưng thần nhìn chăm chú tỷ tỷ mình thì thấp giọng dò hỏi.
– Đường Long, ngươi nhìn ra cái gì?(Cố Bối)
– Nàng không có bị bệnh cũng không phải tẩu hỏa nhập ma mà là bị người hạ độc.
Âm thanh Đường Long vang lên trầm thấp nhưng Cố Bối và Cố Lam đều nghe nhất thanh nhị sở.
– Độc? Ngươi nói tỷ tỷ của ta trúng độc?(Cố Bối)
– Không sai.
– Điều đó không có khả năng, nếu như trúng độc vì cái gì lúc trước nhiều như vậy y sư, lại không ai điều tra ra tỷ tỷ của ta là trúng độc?(Cố Bối)
Cố Lam phi thường hiếu kì đánh giá Đường Long, Đường Long niên kỷ thoạt nhìn còn nhỏ hơn Cố Bối một ít, không biết có phải hay không y sư. Nếu là trúng độc, bản thân nhất định sẽ phát hiện mới đúng, vì cái gì chính mình một điểm cảm giác cũng không có.
– Các ngươi có nghe nói qua một loại dược thảo được gọi là Hồng Đính Thảo chưa? Loại dược thảo này kết hợp với Xà Hương Quả có thể chế thành một loại độc dược vô sắc vô vị sau khi ăn phải Thiên Mạch dần bị tắc nghẽn tu vi khó có thể tăng tiến nhưng lại ko có biểu hiện của triệu chứng trúng độc.
Cố Lam trong lòng rung lên, nàng nhìn về phía đệ đệ mình vì Đường Long nói ra bệnh trạng giống y hệt nàng mắc phải.
– Vậy có cách nào chữa trị khỏi không?(Cố Bối)
– Ngươi không cần phải gấp, chị của ngươi trúng độc cũng không phải ngắn ngày, chữa trị cũng không thể vội vã được. Trước khi tới, ta còn tưởng rằng là chứng bệnh thông thương, vậy ta có thể rất đơn giản mà trị liệu nhưng mà sau khi thấy bệnh trạng của tỷ tỷ ngươi, ta mới xác định được bệnh của nàng là do trúng độc, hơn nữa trúng độc lại vô cùng nặng.
– Đường Long chỉ cần ngươi có thể trị được hết bệnh của tỷ tỷ ta, mặc kệ điều kiện gì, chúng ta đều đáp ứng.(Cố Bối)
Cha mẹ huynh muội hai người Cố Lam cùng Cố Bối đều chết sớm, tuy rằng thân là dòng chính thiên phú xuất chúng nhưng do Cố Lam đột nhiên bị tê liệt, đánh mất quyền kế thừa trừ phi tu vi của Cố Bối có thể quật khởi mới có thể một lần nữa có được tư cách làm người thừa kế. Cố Bối ở trong mắt người ngoài vẫn luôn là một tên công tử phóng đãng, ăn không ngồi rồi nhưng mà trên thực tế Cố Bối đang vô cùng cố gắng tu luyện, thiên phú không chút thua kém Cố Lam, tỷ tỷ của hắn.
– Trị liệu cho tỷ tỷ ngươi cũng được nhưng nơi này có an toàn hay không? Để hạ độc được tỷ tỷ ngươi khiến nàng trúng độc sâu như vậy hiển nhiên là người bên cạnh mình làm. Nếu như kẻ đó biết ta có thể giúp đỡ tỷ tỷ ngươi giải độc, có thể hay không lại sẽ tìm biện pháp khác ám toán tỷ tỷ ngươi?
– Tiên sinh không cần phải suy nghĩ nhiều đâu. Trải qua chuyện lần này, chúng ta đã biết coi như là tại trong gia tộc của chúng ta cũng có người muốn đưa chúng ta vào chỗ chết. Nếu như tiên sinh thật có thể giải được chất độc trên người của ta, chúng ta sẽ giấu giếm hết thảy, theo ý của người thì ta vẫn như cũ là một phế nhân.(Cố Lam)
Đường Long biết Cố Lam là người thông minh, việc gì nên bại lộ thì bại lộ.
– Chất độc trên người của ngươi, ít nhất đã ba năm, nếu như ta cho ngươi liều thuốc quá mạnh, chỉ sợ Thiên Mạch không cách nào thừa nhận nổi, tạm thời ta sẽ cho ngươi một toa thuốc. Ngươi trước tiên hãy phục dụng nó cùng độc tố chậm rãi hóa giải trước sau đó mới tiến hành trị liệu hoàn toàn.
Đường Long lấy ra giấy bút ở trên đó viết toa thuốc đưa cho Cố Bối. Cố Bối chứng kiến tờ phương thuốc này, lập tức coi như vật chí bảo.
– Ta đi lấy thuốc ngay bây giờ.(Cố Bối)
Cố Lam bị bệnh lâu năm, trong biệt viện này nghiễm nhiên đã có sẵn một hiệu thuốc, bất cứ loại nào đa phần đều có trong đó cả. Cố Bối lập tức chạy tới lấy thuốc.
– Đường Long, có mấy phần nắm chắc.
– Đã biết căn nguyên độc dược thì mười phần nắm chắc.
Đường Long ngẩng đầu cười với Cố Lam một tiếng, Cố Lam không sai biệt lắm bộ dạng chỉ khoảng mười mấy tuổi, nếu như không phải là bị bệnh lâu năm, sắc mặt tái nhợt, cũng tuyệt đối là một mỹ nữ. Cố Lam thấy Đường Long nở nụ cười với mình thì không biết vì sao phương tâm đập loạn liên hồi, Cố Lam đỏ mặt xoay đầu đi, Đường Long thấy Cố Lam đỏ mặt bất đắc dĩ sờ đầu mình, hắn biết đó là do danh hiệu mà mình có tác quái nhưng như vậy cũng tốt, dễ dàng cho hắn công lược Cố Lam.
– Đa tạ tiên sinh xuất thủ cứu giúp.(Cố Lam)
– Nhấc tay sự tình mà thôi.
– Không biết tiên sinh đến từ đâu?(Cố Lam)
– Ta và nàng đều đến Tiểu Linh Lung Thế giới.
– A? Nguyên lai là Tiểu Linh Lung thế giới. Ta thời kỳ thơ ấu cũng có một vị lão sư, cũng đến từ Tiểu Linh Lung thế giới.(Cố Lam)
– Không biết vị sư phụ Cố Lam tiểu thư tên gọi là gì?
– Vị sư phụ kia của ta, từ trước đến nay không dùng tên thật, xuất quỷ nhập thần, ta cũng không biết hắn đã đi nơi nào, khi nào sẽ xuất hiện. Vị sư phụ kia của ta đã năm năm chưa từng hiện thân, bằng không mà nói ta cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như vậy, ta chỉ biết là vị sư phụ kia của ta tu vi đã đạt tới công tham tạo hóa liền Vũ Tông cảnh ngũ trọng thiên cường giả cũng không phải là đối thủ.(Cố Lam)
Vì Đường Long xuất thân từ Tiểu Linh Lung thế giới cùng sư phụ Cố Lam cùng một nơi đi ra nên hai người Đường Long và Cố Lam có rất nhiều chuyện để hỏi. Đa phần là Cố Lam hỏi mà Đường Long đáp lại câu hỏi của nàng, hai người trò chuyện càng ngày càng cảm giác thân thiết lên. Cố Bối cầm lấy một chén thuốc chạy tới.
– Đây là thuốc ta vừa mới nấu xong, tỷ tỷ mau uống thử đi.(Cố Bối)
Cố Bối đem cái chén thuốc kia đưa cho Cố Lam.
Cố Lam nhẹ gật đầu, từ trong tay của Cố Bối tiếp nhận chén thuốc, cúi đầu uống nàng tư thái thong dong tại thời điểm nàng uống thuốc cũng là vô cùng bình tĩnh và ưu nhã. Sau khi uống xong chén thuốc, Cố Lam khẽ nhíu mày một cái, nàng nhắm mắt lại tựa hồ là cảm ứng trong cơ thể Linh hồn hải đang dần biến hóa.
Cố Bối có chút khẩn trương mà nhìn Cố Lam liền Vũ Diễm cũng là nhìn không chuyển mắt, chỉ có Đường Long lộ ra thập phần bình tĩnh. Cố Lam một lát sau mới mở mắt.
– Chén thuốc này, quả thật có thể giảm bớt bệnh tình trong cơ thể ta, ta đã cảm thấy một tia Thiên Mạch đã có chút biến hóa. Đa tạ tiên sinh xuất thủ tương trợ.(Cố Lam)
– Có thể trị được bệnh cho Cố Lam tiểu thư vậy không còn gì tốt hơn rồi.
– Cố Lam tiểu thư dựa theo cái toa thuốc này, trước uống trong một tháng rồi sau đó cứ sau một tháng ta đổi lại một cái toa thuốc, bảo đảm bệnh của Cố Lam tiểu thư sẽ được giải trừ hoàn toàn.
Cố Bối kích động cực kỳ, hắn không nghĩ tới thuốc của Đường Long rõ ràng thực sự có tác dụng, chỉ cần có thể chữa được bệnh của tỷ tỷ, dù là để cho hắn trả giá hết thảy thì hắn cũng nguyện ý.
– Đường Long đây là thù lao trị liệu của chị ta, về sau nếu như có việc gì cần giúp đỡ, ngươi cứ việc nói, chỉ cần việc đó ta có thể làm được.(Cố Bối)
Đường Long liếc nhìn vào trong xác định là 1000 viên Hạ phẩm Linh Thạch, Cố Bối tỷ đệ dù sao cũng là Cố Thị dòng họ dòng chính, dù là không có quyền kế thừa, mỗi tháng từ bên kia gia tộc phân phối cho Linh Thạch, cũng là người bình thường khó có thể tưởng tượng.
Bất quá một nghìn năm trăm khối Linh Thạch này, cũng hẳn là tất cả tài sản của Cố Bối, dù sao Linh Thạch cũng là phi thường khan hiếm, Cố Bối mỗi lần tu luyện hẳn sẽ tiêu hao không ít Linh Thạch.
– Nhiệm vụ yêu cầu là chữa hết bệnh cho Cố Lam tiểu thư mà ta chưa có hoàn thành nên chỉ lấy một nửa Linh Thạch mà thôi.
Đường Long từ bên trong giới chỉ mà Cố Bối đưa lấy đi 500 viên Hạ phẩm Linh Thạch đưa vào trong giới chỉ của bản thân sau đó ném trả lại cho Cố Bối. Cố Bối tiếp được không gian giới chỉ, nhìn về phía Đường Long, ánh mắt hắn toát ra một tia cảm kích, ân tình của Đường Long thật là không gì báo đáp.
– Đường Long, ngươi sau này là huynh đệ của ta.(Cố Bối)
Cố Bối giao Đường Long thành huynh đệ mình, Vũ Diễm thì hắn nhìn ra được nàng mười phần thân mật với Đường Long vì toàn bộ quá trình đi được cho đến hiện tại đều là khoát lất tay Đường Long, hắn liếc nhìn cũng biết quan hệ giữa hai người.
– Cố Bối, ngươi trước chiếu cố tỷ tỷ ngươi a, chúng ta đi về trước, về sau khi ăn uống nhớ chú ý một chút.
– Ta hiểu rồi.(Cố Bối)
Cố Bối nội tâm rùng mình, ngươi có thể thần không biết quỷ không hay tại thức ăn của Cố Lam hạ độc, người kia rất có thể chính là người bên cạnh bọn họ. Cố Bối đưa tiễn hai người Đường Long và Vũ Diễm hai người ra ngoài, đi ra ngoài thì Đường Long vẻ mặt thất vọng mà Cố Bối trên mặt ẩn ẩn cơn tức giận, Đường Long và Cố Bối trên đường đi đã ước định tốt rồi.