Diễm Quân Ly nhìn một vòng bên trong đám người, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên tang thi cấp 3, tang thi cấp 3 như là nhận được mệnh lệnh gì đó không biết từ trong cái góc nào tha ra một cái xác, xem ra là một người phụ nữ.
Diễm Quân Ly lẳng lặng nhìn thi thể của Liên Hoa, Liên Hoa lúc này vô cùng nhếch nhác, y phát hiện cơ thể Liên Hoa đã bắt đầu trắng bệch, đây là biểu hiện của tang thi hóa.
Tình trạng này khiến Diễm Quân Ly rất khó hiểu, không phải dị năng giả sẽ không bị nhiễm hay sao? Bất quá Diễm Quân Ly cũng không có suy nghĩ nhiều lắm, giơ lên cây súng lục còn chưa bỏ vào trong không gian bổ sung một phát lên đầu của Liên Hoa.
Sau đó Diễm Quân Ly nhìn về một hướng nào đó có thể quan sát đến chỗ này, cũng không có nhìn thấy sự bất mãn từ trong ánh mắt của người y để ý, thậm chí ngay cả thương hại cũng không có, nụ cười của y mới có chút dịu dàng trong phút chốc.
Ngay khi tang thi bắt đầu khác thường, đám dị năng giả đã không còn phát ra âm thanh nào nữa, chỉ sợ kích thích tới tang thi, mà bọn họ lúc này cả mặt đều trắng bệch, yên lặng nhìn hành động của Diễm Quân Ly.
Giải quyết xong Liên Hoa nên tâm tình của Diễm Quân Ly không tệ, ánh mắt nhìn về phía đám dị năng giả còn sống sót, tuy là không có mang theo sự ấm áp nhưng cũng không còn hiện ra vẻ hung ác nữa.
“Các ngươi muốn nói gì thì nói đi.” Diễm Quân Ly hỏi giống như không thèm quan tâm, chậm rì rì đảo qua mấy dị năng giả này, đem sự chán nản, sợ hãi, cảnh giác của bọn họ đều đưa vào đáy mắt.
Ở trong sự im lặng này, không ai muốn làm người đầu tiên cả, Diễm Quân Ly cũng không vội, một bộ dạng ung dung nhàn nhã lại khiến đám dị năng giả cúi đầu không dám nhìn xung quanh kia im lặng xuống.
“Mục đích của cậu là gì?” Rốt cục câu hỏi đầu tiên cũng vang lên, không phải hỏi thân phận, năng lực; không phải hỏi sự bất thường của tang thi, bởi vì mấy cái thứ này đều không chút quan trọng so với mục đích.
Từ chỗ âm thanh vang lên và tầm mắt của Diễm Quân Ly, đám dị năng giả đều thức thời tách ra một con đường để cho Diễm Quân Ly nhìn rõ cái người phát ra tiếng kia.
Nhận thấy tầm mắt của Diễm Quân Ly, dị năng giả kia ngẩng đầu lên, vết máu trên mặt hắn đã bắt đầu khô đi, bộ quần áo u ám rách mướp, trên mặt cũng không có chỗ nào còn xem được, chỉ là cặp mắt còn mang theo sự cẩn thận kia khiến cho Diễm Quân Ly cảm thấy người này còn có chút khác biệt.
Tuy trong tiếng nói có run rẩy nhưng hỏi ra vấn đề này hiển nhiên là một người có lý trí bình tĩnh, điều này khiến Diễm Quân Ly đối với người này sinh ra chút ý định muốn bồi dưỡng.
“Tên.” Vẻ mặt Diễm Quân Ly thản nhiên nhìn vào, giọng điệu giống như không chút để ý nói ra câu hỏi, chi bằng nói là mệnh lệnh thì đúng hơn.
Dị năng giả bị Diễm Quân Ly nhìn chằm chằm toàn thân đều run rẩy. Tuy chỉ là ánh mắt lạnh nhạt nhưng hắn cũng cảm thấy toàn thân mình bị chàng trai đối diện nhìn thấu hết, sau khi sững sờ liền lập tức trả lời câu hỏi của Diễm Quân Ly: “Dương Thụ.”
Diễm Quân Ly chỉ là lặng im quan sát Dương Thụ một hồi liền thu lại tầm mắt, cũng không có trả lời câu hỏi của Dương Thụ.
“Các người có hai sự lựa chọn, hoặc là phục tùng tôi, hoặc là…..” Diễm Quân Ly không có nói thêm gì nữa nhưng tất cả mọi người im lặng nhìn y, bọn họ đều nghe ra được hai chữ ‘phục tùng’ từ trong lời nói của Diễm Quân Ly, không phải là đang triệu tập đồng bọn.
Có vài người cúi đầu không để cho vẻ khinh thường rõ ràng trên mặt mình bị Diễm Quân Ly nhìn tới, chỉ cần nói trung thành là được rồi, sau khi trở lại thành phố W xem người này còn năng lực gì nữa.
Suy nghĩ thông suốt….. Diễm Quân Ly gợi lên một nụ cười lạnh, tang thi cấp 3 liền bắt đầu hành động, trên mặt lại xuất hiện mấy vết máu nóng.
Diễm Quân Ly ở trong mắt mọi người hành động thế này như là đang minh chứng cho lời nói của mình, khiến người ta kinh hãi, tàn nhẫn không chút do dự giống như hết thảy đều là chuyện đương nhiên vậy.
“Tôi… tôi….. sẽ không…. làm bạn với tang thi.” Sau phút chốc sợ hãi vẫn là có người run rẩy biểu đạt ra ý kiến của bản thân, giống như là đem mọi thứ đều vứt bỏ, tuy giọng nói đứt quãng nhưng tiếng xem như to rõ vẫn khiến không ít người trắng mặt phản đối đề nghị của Diễm Quân Ly. Cùng với sau đó bị tang thi giết chết thì lúc này bị giết cũng chả có gì khác nhau cả, hơn nữa bọn họ đối với tang thi vẫn là có sự xa lạ.
Diễm Quân Ly không để ý tới, chỉ là đem ánh mắt dừng ở trên người Dương Thụ như đang ra hiệu hắn nói chuyện, “An toàn làm sao đây?” Dương Thụ chú ý tới ánh mắt Diễm Quân Ly, chỉ có thể kiên trì cố gắng khiến bản thân nhìn qua có chút bình tĩnh.
“Tang thi cấp 3 bắt đầu có trí thông minh, còn tang thi cấp 4 liền bắt đầu có trí nhớ, lúc sau trừ phi là tình huống đặc biệt, thì cho dù là tang thi cũng sẽ không ăn thịt người nữa, dù sao tang thi cũng không phải chỉ là lấy con người làm thức ăn”.
“Hạch tinh!” Dương Thụ như là nghĩ ra gì đó, bừng tỉnh mở to mắt nhớ lại lúc trước thấy bộ dạng tàn sát lẫn nhau của tang thi cấp 1.
Sau khi Dương Thụ vừa nói ra phần lớn người chung quanh đều dừng lại, thứ đầu tiên bọn họ nghĩ tới chính là người thân trước đó bị biến thành tang thi.
“<Mệnh lệnh bắt buộc> có thể ra lệnh cho tất cả tang thi nhỏ hơn tôi một cấp.” Mấy lời Diễm Quân Ly nói liền giống như là một quả bom lớn, đem đám người này đều nổ tới không còn hình dạng.
“Tôi ra lệnh tang thi cấp 3, còn tang thi cấp 3 không chế tang thi cấp 2, cứ thế mà suy diễn.” Mấy lời Diễm Quân Ly nói khiến tất cả mọi người hít vào một hơi, như vậy khi cấp bậc của Diễm Quân Ly đủ cao thì chẳng phải có thể đem tang thi nắm giữ ở trong tay à.
Đã bắt đầu có không ít người dao động, với người như thế căn bản không phải là vấn đề đối đầu, mà bọn họ ngay cả năng lực để đối đầu cũng-không-có. Quan trọng hơn là ích lợi có được khi theo người như vậy….
“Tôi sẽ không cho các người không giết tang thi, chỉ là tang thi cấp 3 trở lên của mình không thể giết.” Nghe thấy Diễm Quân Ly nói, có chút người có thù hằn bắt đầu suy xét mấy lời của Diễm Quân Ly.
Mặc dù có xa cách nhưng mà không thể đem sai lầm đều đổ hết lên người tang thi được, hơn nữa đối với tang thi giống như người bọn họ thật sự có thể ra tay hay sao? Ra tay đối với một đám người đáng thương đột nhiên thình lình biết được bản thân bị biến thành tang thi mà mỗi người đều muốn giết chết hay sao?
Trông thấy mọi người dao động vì lời nói của y, Diễm Quân Ly lộ ra vẻ mặt tự tin đắc chí, mà lời nói kế tiếp của Diễm Quân Ly khiến không ít người hạ quyết tâm.
“Mỗi người đầu tiên khi theo tôi đều có một vị trí, ngay sau khi bạn thân hoặc người thân các người biến thành tang thi, tôi sẽ để bọn họ an toàn lên cấp 4 khôi phục lại trí nhớ”.
Trái tim bị mạnh mẽ tóm lấy, điều này quá hấp dẫn rồi, ai mà không có người quan trọng cơ chứ, khi lúc sau nếu mấy người này biến thành tang thi mà còn cứu chữa được, thì đó xem là một kỳ tích cũng chưa đủ nữa là.
Dương Thụ làm một người cũng bị động lòng, hắn nhớ tới người vợ còn ở căn cứ W – người yêu vẫn sống nương tựa vào nhau sau khi mạt thế. Hắn nhìn xung quanh, biết rõ đã có người hạ quyết tâm nhưng vẫn là không có ai làm chim đầu đàn cả.
Dương Thụ thở dài, thật ra đây là một cái cơ hội khiến cho lão đại tương lai nhớ kỹ mình. “Tôi gia nhập.” Sau khi chim đầu đàn Dương Thụ vừa nói xong thì mọi người cũng đều bày tỏ thái độ, Diễm Quân Ly nhìn càng ngày càng nhiều người hạ quyết tâm, tuy biết cái loại trung thành này rất dễ dàng phản bội nhưng y hoàn toàn không cần lo lắng về mấy điều này.
“Trung thành với tôi.” Theo lời nói của Diễm Quân Ly rơi xuống, mọi người ngẩn ra, trong lòng bị khóa một cái khóa chắc chắn không thể nào phá vỡ được.
“Có ý kiến? Các người không phải đã hạ quyết tâm sao?” Diễm Quân Ly giương mày lên, mọi người nhìn Diễm Quân Ly đang dần phát ra nguy hiểm, tang thi chung quanh rục rịch.
Mọi người nhanh chóng lắc đầu, “Một khi đã như thế….” Ánh mắt Diễm Quân Ly quét một vòng trên mấy người bị thương rồi dịu dàng nhìn về một hướng nói tiếp, “Dị năng giả cấp 4 không gian-trị liệu, em trai tôi Thương Viêm”.
Ngay trong tiếng nói của Diễm Quân Ly và ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Thương Viêm thong thả đi ra từ bên trong đàn tang thi.(Sagi: Y như ra mắt Diễm phu nhân trước toàn dân ý ==”)