Galvin trông thấy Hypatia cũng không tỏ vẻ lấy làm ngạc nhiên. Ánh mắt nghiêm nghị của anh ấy đã dịu lại phần nào.
– Đây… Ch… Chuyện này… Là sao…
– Ủa? Tên Cullen không nói cho em biết trước mọi chuyện sao?
Galvin trông cũng ngạc nhiên không kém.
Từ trong cánh rừng Carlisle phóng một cái vèo ra ngay trước mặt, tay chống ngang hông, nói bằng giọng bất đắc dĩ
– Ở trong lâu đài đâu có an toàn nên tôi phải đợi ra tới bìa rừng, ấy vậy mà vừa đặt chân tới “khoảng cách an toàn” thì Hypatia đã phóng một mạch về phía cậu. Cậu đâu thể trách tôi được, đúng chứ.
– Được, được, không trách thì không trách. Này, Charles, pha cho Hyps một lý ca cao nóng giúp anh nhé. Còn Hyps, theo anh vào đây, cũng tới lúc em nên biết hết mọi việc rồi.