Cuối cùng nguyên chủ chết trong tay Đỗ Miên, trang bị kia của cô có chút đặc biệt, đó là ở trong tim cô. Đỗ Miên ngang nhiên móc lấy tim của cô.
Bây giờ thành phố này cũng là thành phố hai sao, nhưng không phải là thành phố mà nguyên chủ gặp được Đỗ Miên.
Thành phố này là thành phố mà Đỗ Miên và nữ chính mới vào, lúc đó nguyên chủ cũng ở đây, có điều cấp của nguyên chủ rất cao, bọn họ chưa từng thấy thành phố này.
Minh Thù tiếp thu hết cốt truyện, có chút mơ hồ.
Thức ăn của mỗi một cấp thành phố đều có giới hạn, ở đây chẳng những phải hoàn thành nhiệm vụ, mà còn phải bảo đảm mình không bị chết đói.
Ôi!
Thành phố đáng ghét như vậy, trẫm sẽ bị chết đói!
“Vút vút…”
Ngoài cửa sổ đột nhiên có ánh sáng như sao băng xẹt qua, ánh sáng xua tan màu u ám bên ngoài.
Trong đầu Minh Thù lập tức hiện lên manh mối của những thứ này.
Ngôi sao của thành phố.
Sau khi tiến vào thành phố, trước khi ngôi sao của thành phố chưa rơi xuống, cả thành phố đều an toàn.
Người chơi phải tìm được một ngôi sao thành phố trước khi ngôi sao thành phố kia rơi xuống trong vòng mười lăm phút, coi như vật thông hành của thành phố này, mở ra trò chơi.
Cũng có thể nói, không lấy được ngôi sao thành phố thì sẽ trực tiếp biến mất, “biến mất” ở đây là chỉ tử vong.
Mà sau khi nhận được ngôi sao của thành phố, trò chơi chính thức bắt đầu, thành phố sẽ trở nên nguy hiểm bốn phía.
Mỗi thế giới, kẻ bị đào thải trước tiên sẽ là những người chơi mới không rõ chân tướng. Người chơi mới có thể sống sót, nếu không phải là do may mắn thì chính là có tài trí và thực lực nhất định.
Người chơi cũ rất ít khi bị đào thải, bọn họ biết quy luật cơ bản của ngôi sao thành phố rớt xuống, biết trong thời gian đầu tiên tiến vào thành phố phải chọn một nơi xác suất lớn để tiến hành chờ khi ngôi sao thành phố rơi xuống mà bắt lấy.
Nguyên chủ là người chơi thâm niên, đương nhiên cũng đã quan sát địa điểm để chọn.
Minh Thù đẩy cửa ra ngoài, bên ngoài là một sân thượng. Rất trùng hợp, có một ngôi sao thành phố sáng lấp lánh rơi trên sân thượng.
Minh Thù nhặt ngôi sao thành phố kia lên.
Ngôi sao thành phố lóe lên mấy cái, biến mất trong lòng bàn tay cô, trong ống tay áo có ánh sáng di chuyển.
Minh Thù vén ống tay áo lên, có một hình tròn hiện lên trên cổ tay cô. Ngôi sao thành phố lúc này được thu nhỏ lại, khảm ở chính giữa hình tròn.
Mà vị trí đó… chính là vị trí động mạch.
Ngôi sao thành phố chuyển động, ánh sáng càng ngày càng yếu, cuối cùng biến mất.
Trong đầu Minh Thù lại có tin tức.
ID người chơi: 13
Cấp độ người chơi: Bốn sao (có thể thăng cấp).
Trang bị của người chơi: Ngân châm vạn độc, phong liệt, đậu ma thuật, áo choàng tàng hình… không gian xoay chuyển.
Thành phố trước kia của người chơi: Thành phố phế tích (hai sao).
Quy tắc vòng này của trò chơi: Thành thị phân thành hai, người chơi chia làm hai phe đen trắng, mười ngày sau trong trận chiến đấu, bên nào giữ được nhân số nhiều hơn thì thắng.
Phe người chơi: Đen.
Minh Thù xem cột trang bị, cẩn thận đếm, có tới hơn hai mươi loại. Thế nhưng hơn phân nửa trang bị đều nằm trong trạng thái xám tro. Đó là vì cấp thành phố quá thấp, không thể sử dụng ở thành phố này.
Trong đó, không gian xoay chuyển cũng nằm trong trạng thái xám tro, không gian xoay chuyển này chính là trang bị mà Đỗ Miên muốn cướp đi.
Mà thứ này lại ở trong tim.
Không gian này có thể trang bị gì?
Minh Thù nhớ lại một chút, không gian này dường như không phải là dùng để chứa đồ đạc, mà là dùng để giết người. Cho dù là thứ gì bị cuốn vào không gian đó, cũng sẽ bị không gian bên trong đó hút vào cuốn nát.
Giết người cướp của, hủy xác để thủ tiêu dấu vết đều là những hành trang cần thiết.
Đáng tiếc, không dùng được.
Trừ mấy thứ này ra, còn có thể xem được bản đồ.
Bản đồ của mỗi thành phố rất khác nhau, bản đồ lúc này là một bản đồ hình vuông rất quy chuẩn, ở giữa có một ngôi sao của thành phố phát sáng.
Trên bản đồ hiện lên hai phe đen trắng, đằng sau phân biệt bằng chữ số.
Phe đen: 2000
Phe trắng: 2000
Nhưng vào lúc này, nhân số của phe trắng đột nhiên từ 2000 rớt xuống 1999, cứ như vậy trong chớp mắt chết mất một người.
Đường tắt duy nhất để sống sót khỏi trò chơi này – giết.
Nhưng đối với Minh Thù mà nói, vấn đề quan trọng nhất là – ăn gì đây!