Chẳng lẽ………
“Thời điểm ngươi thanh lý môn hộ rất mạnh.”Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười, nói với Ngôn Phong.
Trong lòng Ngôn Phong trầm xuống, rốt cuộc hiểu rõ trước đó đã xảy ra chuyện gì.
“Ngươi làm như thế nào? Ở trạng thái Võ Hồn Chân Thân, tinh thần lực của ta ở hình thái linh hồn hỏa thiêu đốt, có thể làm đa số năng lực khống chế tinh thần mất đi hiệu lực, tu vi của ngươi cách biệt với ta như vậy, làm sao có thể……”
Ngôn Phong hiểu, trong nháy mắt đó, mình bị Hoắc Vũ Hạo làm ảnh hưởng tâm thần, nhìn Lỗ Cảnh Cảnh thành Vương Đông Nhi và Hoắc Vũ Hạo, nhưng ảo thuật này Hoắc Vũ Hạo làm sao thi triển khiến cho hắn thất kinh.
Hoắc Vũ Hạo lạnh nhạt nói: “Ngươi cho là ta sẽ nói cho ngươi biết sao?”
Ngôn Phong vung đầu Cốt Long khổng lồ lên, lạnh lùng nói: “Ngươi lại giết một đồng đội của ta, ta nhất định sẽ luyện hồn phách ngươi bảy bảy bốn mươi chín lần, để ngươi cảm nhận cực hình thống khổ nhất thế giới này tới chết.”
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nói: “Vậy phải đợi lúc ngươi làm được rồi hẳn nói.”
Ngôn Phong hừ lạnh một tiếng, “Thực lực chênh lệch thì không phải kỹ xảo có thể bù đắp. Nếu như ta không đoán sai, sau khi ngươi lừa ta thì tinh thần lực cũng tiêu hao rất lớn. Hơn nữa, với sức phòng ngự ở trạng thái Võ Hồn Chân Thân của ta, các ngươi căn bản không phá được, cho nên ngươi không sử dụng năng lực quấy nhiễu tinh thần của ta. Cuộc tranh tài này, các ngươi nhất định thua.”
“Phải không? Vậy thì thử một chút xem sao.” Trong mắt Hoắc Vũ Hạo lóe lên hàn quang, con mắt dọc trên trán chợt lóe sáng, một đạo kim quang từ trên trời giáng xuống, rơi chính xác vào trên người Ngôn Phong.
Trong phút chốc, Ngôn Phong có cảm giác trái tim mình dường như nhảy chậm một nhịp, có một loại cảm giác cổ quái truyền khắp toàn thân, tựa như khắp nơi chung quanh cũng trở nên đen tối.
Đây là kỹ năng gì? Rõ ràng không sinh ra bất kì ảnh hưởng gì với ta, nhưng tại sao làm cho ta có cảm giác cực kì bất an?
Giết hắn! Phải giết hắn! Ý niệm điên cuồng bộc phát trong đầu Ngôn Phong, quang mang băng lam sắc trên người hắn chợt tăng cường, ngay cả xương cốt trắng bệch cũng biến thành màu băng lam. Trong đầu hắn hiện tại chỉ còn một ý niệm, chính là giết chết Hoắc Vũ Hạo.
Chung quanh thân thể Hoắc Vũ Hạo, con mắt dọc màu bạc tạo thành vầng sáng khổng lồ, ngân quang cũng trở nên mạnh mẽ, không chỉ như thế, hắn và Vương Đông Nhi phía sau cũng xuất hiện biến hóa kì dị.
Cả đài tranh tài đột nhiên lóe sáng, phảng phất có một vòng hào quang bạch kim sắc khuếch tán ra từ trên người Hoắc Vũ Hạo.
Ngay sau đó, cả đài tranh tài đột nhiên sáng lên một đạo quang mang kim ngân song sắc.
Đạo tia sáng này xuất hiện quá đột ngột, cũng quá mãnh liệt. Vì vậy cả đài tranh tài trong phút chốc hóa thành một mảnh cường quang chói mắt, hơn nữa còn xuất hiện gió lốc mưa sa. Khán giả mặc dù tâm tình phấn khởi, nhưng giờ khắc này, ai cũng không thấy chuyện gì xảy ra trên đài tranh tài.
“Ầm”
Quang mang kim ngân sắc chẳng qua là kéo dài trong chốc lát đã biến mất. Nhưng trên đài tranh tài lại xuất hiện biến hóa kinh người một lần nữa.
Trước đó Cốt Long đang bay trên không trung, toàn lực phóng thích hồn lực, tăng uy năng của Võ Hồn Chân Thân lên tới cực hạn, chuẩn bị một kích giết chết Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi, nhưng sau đó lại đập mạnh lên mặt đất, tiếng động cũng vì vậy mà vang lên.
Ngay sau đó, quang mang từ con mắt dựng đứng trên người Hoắc Vũ Hạo biến mất. Vương Đông Nhi khép cành lại, bao phủ thân thể hắn trong đó.
Kim quang rực rỡ bay lên, thanh âm rồng ngâm trầm thấp, thanh âm ca xướng dễ nghe gần như đồng thời phát ra.
Kim quang đột nhiên phân ra một đạo trước người và sau người Hoắc Vũ Hạo, làm giữa không trung biến thành ba đạo thân ảnh. Phía trước là một Nữ Thần Ánh Sáng, phí sau cũng là một Nữ Thần Ánh Sáng. Hai đạo thân ảnh màu vàng tuyệt mỹ, cứ như vậy chia ra phía trước và sau lưng Hoắc Vũ Hạo. Ba thân ảnh tạo thành một cảnh tượng kì dị trên không trung.
Đáng tiếc, trong cuồng phong gió lốc, căn bản không ai thấy rõ hai ánh mắt của hai Nữ Thần Ánh Sáng. Ánh mắt của các nàng tồn tại chân thật, cũng rất phức tạp nhưng không giống nhau.
Hai đạo kim quang đồng thời xông về phía thân ảnh này. Trong lúc này, một đạo quang mang thân ảnh trắng noãn cùng một quang mang thân ảnh xanh biếc đồng thời bay lên.
Màu vàng, màu trắng, màu xanh biếc, màu lam, màu tím. Những vầng sáng huyễn lệ chói mắt này cơ hồ chẳng phân biệt trước sau bay lên trời.
Một vòng hào quang màu tử kim cũng hiện ra bên dưới thân ảnh, đây không phải là hồn hoàn, mà trong đó lại có hoa văng hào quang mỹ lệ. Trong vòng hào quang này bao gồm quang văn đồ đằng hình Long, hình Quang Minh Nữ Thần Điệp, hình cô gái tuyệt sắc, hình con mắt dựng thẳng, hình sâu trắng mập mạp cùng với bò cạp lóe lên bích mang.
Những thứ quang văn này kết hợp, lập tức hội tụ thành hào quang tràn đầy thần bí phức tạp kia.
Sau khi nó hiện ra, một thân ảnh khác cũng hiện ra trên không trung.
Đó là một nam tử vóc người thon dài, toàn thân bao trùm bởi một áo giáp tử kim sắc. Trông áo giáp kia không có cảm giác kim khí, mà là một loại bảo thạch trong suốt. Vầng sáng tử kim sắc phát ra từ trên đó. Ở sau lưng hắn cũng có một đôi cánh, hình dáng đôi cánh cũng hết sức kì lạ, không giống cánh chim, cũng không giống cánh bướm, mà giống như một đôi cánh Thượng Cổ Thần Long.
Khôi giáp không có nón bảo hộ, chỉ có một đầu tóc đen dài tới vai xõa ra sau. Trên trán, con mắt dọc phát ra ánh sáng tử kim sắc sang ngời, nhìn cẩn thận, phảng phất như có thể thấy ý chí thiên địa từ đó.
Bộ dạng nam tử trước mặt không hoàn toàn giống Vương Đông Nhi, cũng không hoàn toàn giống Hoắc Vũ Hạo. Nhưng lại tràn ngập sắc thái anh tuấn thần thánh.
Áo giáp lấy dạng hình thoi làm chủ, trên thân chiếu rọi quang mang tử kim sắc, nhiều mặt góc cạnh chiếu xạ ra lưu quang, quang văn màu tử kim. Lại nhìn xuống dưới chân có một ít vòng hào quang tử kim sắc, mỹ lệ làm người ta không thể nhìn thẳng.
Trong tay của hắn không có vũ khí, nhưng bên cạnh có một quang mang Cự Long tử kim sắc quanh quẩn, hai mắt của hắn mấp máy, nhưng chỉ có con mắt dựng thẳng trên trán mở ra.
(Lời dịch giả: tui đoán hình ảnh cuối cùng là do Hạo, Đông Nhi và Thu Nhi hợp lực mở đường hầm thời không, kêu gọi Nhị Lang Thần xuyên không nhập vào =)))